Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 778. Vườn bách thú 5

Chương 778. Vườn bách thú 5
Chương 778: Vườn bách thú 5
Điều kiện nhà cô ta không tồi, chồng cô ta là một tài xế, bản thân cô ta cũng làm việc ở công ty bách hóa, cũng được tính là gia đình có vợ chồng làm công nhân viên chức. Mà hiện tại vợ chồng cô ta chỉ có một đứa con, cha mẹ chồng nhìn không rời mắt, hiển nhiên không cần vợ chồng bọn họ tốn tiền gì, cho nên cuộc sống trải qua rất thích chí.
Hai chị em này của cô ta cũng có tình cảnh tương tự, mọi người đều sống khá tốt. Thấy không, hẹn nhau cùng đi dạo phố, chỉ là dạo qua dạo lại, phải nói rằng bản thân cô ta cũng là nhân viên bán hàng, nhưng xét một cách bình tĩnh, thì cô lại càng thích đi ra ngoài đi dạo hơn. Đồ ở công ty bách hóa của cô ta có kiểu dáng quá bất ổn.
Mấy nhà hợp tác của bọn họ cũng đều là nhà xưởng cũ ngày xưa, kiểu dáng vốn cũng chỉ có những thứ đó, không cầu mới không cầu thay đổi, ngay cả “bản thân” cô ta cũng không nhìn được. Cô ta thì thào oán giận: “Nếu như công ty bách hóa của chúng ta nhập thêm chút quần áo mới mẻ, tớ còn cần ra ngoài mua quần áo sao? Lại còn có thể lấy giá nội bộ.”
Chị em của cô ta là Tiểu Lệ, cười bảo: “Lãnh đạo của chúng mình sợ là không muốn bán giá nội bộ cho chúng mình, cho nên mới đặc biệt nhập kiểu lỗi thời ấy.”
“Sao có thể chứ.”
“Tớ cũng biết không có khả năng, ha ha ha, tớ nói đùa thôi, những người đàn ông đó hiểu cái gì về quần áo đâu, hiển nhiên ánh mắt của bọn họ không ổn rồi.”
“Thế cũng đúng.”
“Này?” Mấy người đang nói chuyện, thì nhìn thấy Tiểu Lệ dừng bước chân, nói: “Tiệm này khai trương à?”
Bà Vương thuận theo ánh mắt của cô ta nhìn qua, đáp: “Trời ơi, trông thật có khí thế.”
Bọn họ nhìn thấy là một cửa tiệm hai tầng, toàn bộ bên ngoài cửa được làm bằng đá cẩm thạch màu đen, thoạt nhìn mang theo một loại xa hoa ẩn ý, hai tầng trên dưới đều có cửa sổ sát đất to lớn, trông rất sáng sủa sạch sẽ. Bọn họ đứng ở bên đường đối diện cũng có thể nhìn thấy những con ma nơ canh được bày trong cửa kính, trên người ma nơ canh mặc trang phục thời thượng hoàn toàn không thường thấy.
Mà biển thì lại là chữ màu vàng không theo quy tắc trên biển đen: “Nguyên Khí.”
Tiểu Lệ nuốt một ngụm nước miếng, nói: “Đi, qua đó xem thử.”
Bà Vương và một người chị em khác ở bên cạnh là Tiểu Phương lập tức nói: “Đi.”
Ba người vô cùng hứng thú đi thẳng vào cửa tiệm, không biết thế nào, vậy mà bọn họ còn cảm thấy có hơi khẩn trương. Chỉ là cửa vừa đẩy ra, đã nhìn thấy một chú gấu nhỏ cột trên cửa mở miệng nói với giọng giòn tan: “Chào mừng đã ghé qua.”
Lúc này, lập tức có một cô gái trẻ tuổi mặc váy bộ đi lên, mái tóc dài được vấn lên rất tỉ mỉ, trên mặt có trang điểm nhẹ, cổ đeo một chiếc khăn lụa, thoạt nhìn còn giống một người phụ nữ chuyên nghiệp hơn cả bọn họ.
Những người khác thì lại đứng ở một bên, mỉm cười nhìn bọn họ.
Nhân viên bán hàng mỉm cười, nói: “Chào buổi chiều ba vị phu nhân, chào mừng đã ghé thăm, bà có cần gì không, tôi có thể giới thiệu với bà, hoặc bà cũng có thể tự mình xem trước. Trong tiệm chúng tôi các loại kiểu dáng nên có đều có hết. Trang phụ nữ giới ở tầng một, đồ nam thì ở tầng hai.”
Lúc này ba người mới phát hiện ra, quả nhiên trong cửa tiệm này hoàn toàn khác với trung tâm bách hóa và các cửa tiệm bình thường khác.
Toàn bộ quần áo ở đây đều có thể lại gần xem, không giống như ở công ty bách hóa đều bày trong quầy, mà ngược lại được treo trên tường và trên giá ở hai bên. Mà trong toàn bộ cửa hàng, chỉ có một tủ kính, là ở vị trí gần bên trong. Bọn họ nhìn qua như vậy cũng có thể trông thấy các sợi len đủ các loại màu sắc khác nhau bên trong tủ kính, mà vị trí trung tâm đại sảnh thì lại bày tám cái ghế da nhỏ, cứ hai cái kề nhau, không nhìn ra được tác dụng, lẽ nào là… làm cho người dùng sao?
Ba người có hơi không hiểu, mới trao đổi ánh mắt với nhau. Nhưng không thể không nói, quả nhiên nơi này khác với những nơi bình thường.
Vách tường đều dán giấy dán tường lộ ra vẻ tinh tế, thậm chí còn có thể ngửi thấy trong phòng có một mùi hương dễ ngửi, khiến người cảm thấy vui vẻ và thoải mái. Vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy đèn treo pha lê, làm người tặc lưỡi vì vẻ hoa lệ. Nói thật, vẫn chưa từng thấy qua cửa hàng quần áo nào cao cấp như vậy.
“Vương nhi, cậu xem, phối hợp như vậy thật dễ nhìn, nếu như tớ mặc bộ này đón năm mới, chắc chắn có thể khiến con hồ ly tinh em dâu đó của tớ không thể so được.” Tiểu Lệ lắc cánh tay của bà Vương, kích động chỉ vào một bộ quần áo treo trên tường.
Bà Vương: “Nhưng đây là váy đó, cậu mặc vào không lạnh sao?”
Lúc này, bọn họ đột nhiên cũng nhớ tới nhân viên bán hàng vừa rồi cũng mặc váy. Ba người sáu đôi mắt đồng loạt nhìn về phía người bán hàng, người bán hàng lập tức đi lên, mỉm cười: “Xin hỏi có yêu cầu gì sao ạ? Nếu thích có thể thử, phía bên chúng tôi có phòng thử đồ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận