Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 222. Xảy ra chuyện gì

Chương 222. Xảy ra chuyện gì
Chương 222: Xảy ra chuyện gì
Từ Toa không nói hai lời, trực tiếp vào cửa, mở ra bưu kiện chuyển phát nhanh, cô thật giỏi!
Bưu cục Thái Điểu chuyển phát nhanh này còn có nhiều đồ hơn nhà hai mập, Từ Toa cảm thấy, chính mình cũng không bận gì, ở chỗ này mở bưu kiện, đều có thể mở cả đời. Đương nhiên, cô cũng không phải là người không có tiền đồ như vậy.
Chẳng qua, trong lòng cô có một chút cảm xúc, gọi tên là thú vị.
Ừm sau đó có thể dẫn Giang Phong tới đây cùng mở chuyển phát nhanh, dù sao người này cũng vô vị như vậy!
Anh cần phải mở rộng tầm mắt một chút.
Từ Toa giơ tay nhìn đồng hồ, thấy còn có mười phút, cô cũng không định mang ra ngoài, vốn dĩ cô muốn mang về nhà chính mình rồi cất đi, nhưng mà hiện tại chỉ sợ cũng không còn đủ thời gian, cô lập tức tìm một cái hộp rỗng, cất xong chìa khóa, đặt ở ngăn tủ dưới cùng quầy hàng.
Sau khi làm xong thì thở phào nhẹ nhõm.
Không đến mười phút, đã xong, bắt đầu thôi.
Vậy chắc chắn là chọn hộp lớn nhất.
Hộp lớn nhất là chuyển phát nhanh trong tỉnh, là ở nông thôn thôn gửi lại đây, Từ Toa tò mò mở ra, mở ra một cái, niềm vui thiếu chút nữa lại nở hoa tại chỗ.
“Ôi ôi! Gà!”
Cái hộp này, thế mà lại là một cái hộp nhựa lớn trong suốt, bên trong còn có sáu con gà. Gà đã làm sạch, nhặt sạch lông, rửa ráy sạch sẽ, cảm giác ngay lập tức có thể cho lên nồi nấu.
Từ Toa: “Hạnh phúc tới quá đột ngột!”
Cô ôm chầm lấy cái hộp, nghĩ lại bỗng cảm thấy không đúng, lại lôi hai con gà ra, mỗi tay một con.
Quả nhiên, rất nhanh theo tiếng chuông vang lên, cô lại rơi vào giấc ngủ.
Bởi vì chạy bộ, Từ Toa dậy từ rất sớm, lúc này đây, cô lại không giấu gà trong ngăn tủ, ngược lại là nhét ở trong giỏ tre, lúc này mới mang ra. Lấy hai quả trứng gà cuối cùng mà mình âm thầm giấu đi đều đưa cho gà mái già, lúc này mới ra ngoài chạy bộ.
Lại là, một buổi sáng bận rộn!
“Từ Toa, về ăn cơm!”
Từ Toa chạy bảy tám vòng, nghe thấy tiếng gọi của bà ngoại, cô chạy vào cửa, lúc này Tiểu Nữu Tể đã cầm một quả trứng gà, ngồi ở cửa ăn.
Thấy Từ Toa đi vào. Vội vàng đưa cho cô: “Chị!”
Từ Toa nhìn khóe miệng cô bé dính trứng gà vàng ươm, trứng gà cũng đã bị gặm lỗ chỗ, nói: “Ngoan. Em ăn hết đi!”
Tiểu Nữu Tể lập tức cười tủm tỉm, miệng nhồm nhoàm: “Ngon lắm.”
Bà Từ: “Có phần của cháu, cháu cũng ăn một quả đi.”
Từ Toa: “Bà cũng phải ăn đấy!”
Bà Từ đã thăm dò rõ ràng tính cách của Từ Toa, nếu bà không ăn, Từ Toa chắc chắn lại làm nũng, bà nói: “Biết rồi! Ăn ăn ăn!”
Bà cười nói: “Chúng ta nhân lúc cậu mợ không ở nhà, ăn chút đồ tốt.”
Từ Toa gật đầu: “Vâng ạ.” Hình như nhớ ra gì đó, cô hỏi: “Bà ơi, tương bà làm đã ăn được chưa? Cháu nghĩ, có phải chúng ta nên gửi đi rồi hay không?”
Nhắc đến việc này, bà Từ trái lại gật đầu cái rụp, nói: “Được.”
Bà Từ nói thêm: “Gửi đi sớm một chút, cũng coi như là thành ý.”
Từ Toa: “Đúng thế!”
Cô chớp chớp đôi mắt to của mình: “Hôm nay cháu muốn lên công xã.”
Bà Từ sửng sốt, nói: “Hôm nay đừng đi được không? Nếu cháu muốn đi, ngày mai hẵng đi. Đoán chừng chiều tối nay là cậu mợ cháu trở lại. Ngày mai để cho bọn nó giúp cháu, cùng đi lên đó. Nếu không đồ đạc nhiều như vậy, một mình cháu làm sao thuận tiện?”
Từ Toa định nói để Giang Phong giúp cô, nhưng là lại tưởng tượng, thật sự nói như vậy chỉ sợ cũng không được!
Bà ngoại cô sẽ suy nghĩ nhiều.
Cô nói: “Cũng được, vậy để ngày mai cháu đi.”
Thật ra, ngày mai cũng được, nếu không mợ cô mang về tin tức, cô lại phải giả bộ đi vào trong thị trấn đổi lương thực.
Nghĩ như vậy, Từ Toa sảng khoái đồng ý: “Được rồi!”
Ba bà cháu đang ăn cơm sáng, bỗng nghe thấy bên ngoài lại có tiếng ồn ào náo động.
Từ Toa bực bội: “Cháu chả hiểu làm sao mỗi lần nhà mình ăn cơm là lại có chuyện ầm ĩ?”
Bà Từ: “Để bà ra xem có chuyện gì.”
Từ Toa lắc đầu: “Cháu đi cho.”
Cô vội vàng ăn một quả trứng gà, hấp tấp chạy ra cửa.
Ngay cả cô cũng không soi gương mà xem, nếu như soi sẽ phát hiện, dáng vẻ ăn trứng vừa rồi của mình không hề khác gì Tiểu Nữu Tể, hai chị em giống nhau y hệt tướng ăn!
Từ Toa ra cửa, gọi hỏi hàng xóm cách đó không xa: “Bác Trần ơi, có chuyện gì đấy?”
Bác gái Trần còn đang mải chạy vào trong thôn nghe ngóng đây!
Nghe thấy tiếng Từ Toa gọi thì quay đầu lại đáp: “Từ Toa hả cháu? Nghe nói đám Thổ Cẩu Tử đi lên núi tìm được một khối thi thể!”
Từ Toa: “Ôi mẹ ơi!!!”
Cô không thể tin được vào tai mình: “Tìm được thi thể rồi?”
Lúc này bác gái Trần nào có thời gian đáp lại Từ Toa, bước chân vèo vèo như con thỏ, sợ chính mình chậm một bước thì bỏ lỡ mất tin tức trực tiếp nhất, bà ta bỏ quang gánh lại chạy. Từ Toa nhanh chân đuổi theo, Từ Toa vừa chạy vừa hỏi: “Chuyện gì vậy ạ?”
Bác gái Trần đi tót phía trước, sảng sảng đáp: “Ai mà biết! Bác đang chạy đi xem đây!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận