Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 523. Ăn thử

Chương 523. Ăn thử
Chương 523: Ăn thử
Từ Toa còn nghĩ linh tinh: “Con người ăn được thì chó ăn được không đồng nghĩa với việc chó ăn được là con người ăn được.”
Từ Hồng Vĩ: “Con người ăn sẽ nguy hiểm ư?”
Từ Toa: “Không đến nỗi sẽ xảy ra chuyện lớn.”
Cô chưa bao giờ nghe thấy có ai ăn một ít thức ăn cho chó đã xảy ra vấn đề lớn gì, nhưng chắc chắn nó không dành cho con người.
Từ Hồng Vĩ: Vậy ăn thì ăn thôi, để ba thử một miếng.”
Từ Toa: “???”
Đây là sở thích gì của ba thế? Chẳng phải vừa mới nói sẽ không ăn ư? Trong chốc lát đã tự vả vào mặt mình? Từ Toa mở to hai mắt, Từ Hồng Vĩ ăn một hạt, hai con chó... điên cuồng ăn thức ăn.
Không còn cách nào khác. Quá nhiều người muốn cướp thức ăn, bọn chúng khổ quá. Làm khó chó rồi.
Từ Hồng Vĩ: “Hơi tanh tanh.”
Từ Toa lắc đầu, nói: “Con không biết, mà con chắc chắn sẽ không ăn đâu.”
Từ Hồng Vĩ nhìn bộ dạng nghiêm túc của Từ Toa rồi bật cười, thầm nhớ lại lúc bọn họ làm nhiệm vụ đã từng ăn những thứ còn kinh tởm hơn thế này gấp nhiều lần. Chút này có tính là gì. Không nói cái này, hồi nhỏ khi ông bỏ nhà đi lang thang cũng đã từng ăn cỏ, ăn vỏ cây. Vì vậy cái này có là gì đâu.
Nhưng Từ Hồng Vĩ không nói những cái này cho Từ Toa, ông không phải là một người sẽ hồi tưởng về những cay đắng ngọt bùi trước mặt con gái, cuộc sống khi đó của bọn họ không dễ dàng, không cần thiết thì không nhất định phải khiến con gái cũng phải cảm động lây. Mỗi thời mỗi khác.
Ông nói: “Giang Phong có mấy thứ rất kỳ quái.”
Từ Toa chỉ cười nhưng không đáp. Cô đã bôi biết bao nhiêu phấn lên mặt Giang Phong rồi chứ, Giang Phong nên đàng hoàng cảm ơn cô đi.
“Ăn cơm thôi.”
Đúng ngay lúc này, Giang Phong đã cất tiếng gọi bọn họ.
Từ Toa lập tức khoác tay Từ Hồng Vĩ, nói: “Đi, ba, mau ăn cơm nào, nếu không sẽ bị cậu giành hết đó.”
Từ Sơn cũng đang đi vào trong nhà: “...” Tôi khổ quá đi, tại sao tôi lại bị oan thế này?
Bởi vì Từ Toa kết hôn, bọn họ đã làm sáu món ăn một món canh, rất có thể diện, cả nhà vui vẻ ăn cùng nhau. Từ Toa gắp thức ăn cho ba, nói: “Nào, đây chắc chắn là món do Giang Phong nấu, anh ấy nấu ăn ngon hơn những người khác.”
Bà Từ sâu xa đáp: “... Không ngon mà được à, nó bỏ một thìa dầu bằng bà dùng ba ngày.”
Cổ Đại Mai oán trách: “Đủ cho con dùng một tuần.”
Giang Phong bật cười: “Lần sau cháu sẽ chú ý.”
Cổ Đại Mai: “... Cháu có để ý thì cũng vẫn nhiều hơn mợ.”
Rất dễ để nhận ra món do Giang Phong nấu, cái này cũng bỏ, cái kia cũng bỏ, cô ta không biết trong đó đã bỏ bao nhiêu thứ rồi, càng không biết xấu hổ hơn là cô ta phát hiện khi Giang Phong hầm cá còn bỏ thêm đường và rượu, khoa trương quá đi mất. Cổ Đại Mai chế giễu đầy một bụng nhưng lại không nói ra ngoài. Cô ta lo cho Từ Toa, cuộc sống của cả hai đứa phá gia chi tử này phải làm sao đây! Sao mà tích góp tiền được! Sầu!
Từ Toa: “À bà, cháu muốn đổi ít đồ với bà.”
Bà Từ lập tức nói: “Cháu nói đi.”
Từ Toa: “Cháu và Giang Phong đều được nhận lương chứ không lấy lương thực của đội, năm ngoái khi Giang Phong còn một mình cũng đã mua một ít trong đội, nhưng hai chúng cháu đã tính rồi, lúc trước chỉ có mình anh ấy, nhưng giờ có thêm cháu thì e là không đủ, vậy nên cháu muốn đổi với bà.”
Bà Từ: “Đổi cái gì mà đổi, bà làm chủ, để bà đưa một ít cho hai đứa.”
Từ Toa cười nói: “Không được, bà và cậu mợ cũng phải sống mà, bọn cháu nói đổi là đổi, cháu không thích đồ của nhà người ta là vì cảm thấy của nhà chúng ta mài thêm một lần, khá mịn và ngon. Bọn cháu sẽ dùng lương thực tinh và mấy cái khác để đổi với bà, nếu bà không chịu, bọn cháu thà không ăn, cũng không lấy thì hơn.”
Bao nhiêu năm nay, bà Từ cũng đã quen với cái tính này của Từ Toa, cô là người rất quật cường, trước đây mỗi khi thương lượng chuyện gì cũng phải thương lượng ba lần, nói chung cô nhất định phải đạt được mục đích của mình cho bằng được, vậy nên lần này bà Từ nhìn sự quyết tâm của Từ Toa nên cũng đã gật đầu.
“Vậy cũng được.”
Từ Toa cười. Cô nói: “Quyết định vậy đi.”
Cô gắp thức ăn nhưng không với tới, Giang Phong lập tức vươn tay ra giúp cô gắp một miếng đậu phụ khô. Từ Toa cười thật ngọt ngào với Giang Phong, Giang Phong thoáng chốc choáng váng rồi nhanh tay gắp thêm cho cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận