Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 408. Xứng đôi

Chương 408. Xứng đôi
Chương 408: Xứng đôi
“Bác sĩ Tiểu Giang, sau này cậu phải đối xử thật tốt với Hổ Nữu nhé! Bọn trẻ trong thôn không có ai có phúc hơn cậu đâu.”
“Đúng vậy, Từ Toa tốt tính vô cùng!”
“Sau này hai cháu sẽ một cuộc sống tốt.”
Không ai ngờ được Từ Toa lại tìm đối tượng kết hôn sớm đến thế, nếu biết cô không kén chọn, ngay cả Giang Phong còn thích được thì đã bảo con mình cố gắng rồi. Đây là một con gà mái biết đẻ trứng đấy! Mọi người đau lòng, nhưng ngoài miệng thì vẫn nói chúc mừng. Vì dù cho có ý xấu thì cũng không phải người xấu, không phải kiểu muốn người ta sống không yên ổn, càng không muốn làm khó người ta.
Một ngày vui như thế này chỉ có thể nói những điều tốt đẹp mà thôi. Khỏi phải nói, lúc trước không thấy gì, bây giờ muốn khen mới phát hiện Giang Phong hóa ra cũng có rất nhiều điểm đáng khen, chỉ riêng ngoại hình đã có thể khen không ngớt lời. Hơn nữa, khi nãy có thím còn rung động đã nhất thời bác bỏ người vế dưới của mình, bọn họ đã lầm, không nên cho rằng con cháu nhà mình cũng được, tuy là người nhà nhưng chỉ cần dùng mắt cũng biết, chỉ riêng về mặt ngoại hình đã thua xa Giang Phong rồi.
Nữ tú yêu nam thanh, chỉ riêng điểm này, trong thôn đã không có ai thu hút hơn Giang Phong! Nếu bọn họ vừa trẻ vừa không thiếu tiền, bọn họ chắc chắn cũng sẽ tìm người có ngoại hình đẹp mắt. Người biết thế nào là sống ư? Nếu không tìm người có ngoại hình đẹp, các cô gái trong thôn có thể hướng tầm mắt đến thanh niên tri thức Chu Bảo Ngọc hay là nhắm vào kiểu da mỏng thịt mềm, trắng nõn nà như anh?
Con gái trong thôn biết Giang Phong là kẻ mang lại vận xui, dù anh đẹp trai, nhưng bọn họ lại không dám tiếp cận. Không ai chê cuộc đời quá dài, chỉ có người gan dạ như Từ Toa thôi.
Nhưng Chu Bảo Ngọc thì khác. Là dân thành phố, vừa đẹp trai, mỗi tháng lại còn có một gói đồ do nhà gửi đến. Nhìn là biết con nhà giàu.
Mặc dù điều kiện tốt, đã mê hoặc ánh nhìn của bao cô gái, nhưng các dì các cô trong thôn là người từng trải, sẽ không bị vẻ ngoài đánh lừa, họ cứ cảm thấy anh chàng có hơi láu cá. Nghĩ đến Chu Bảo Ngọc, lại nhìn sang Giang Phong. Cùng có vẻ ngoài khôi ngô nhưng ít ra Giang Phong là người thật thà. Bây giờ lời khen ngợi đã càng thêm chân thật rồi.
Giang Phong thực sự không ngờ mình được các bác gái trong thôn đánh giá rất cao. Anh còn tưởng mọi người đều đang trốn tránh anh. Thật ra Giang Phong đã trách oan người dân ở đây rồi, tuy ở đâu cũng có người này người kia, nhưng đa phần vẫn là những người bình thường. Giang Phong sống ở trong núi, thỉnh thoảng sẽ xuống núi để khám bệnh tập trung cho mọi người, có người bị thương đi vào núi tìm anh, anh cũng sẽ giúp đỡ. Hơn nữa vì để tiết kiệm cho mọi người, anh còn cố gắng dùng những cây thuốc rẻ và thu ít tiền hơn. Mọi người nhớ cái tốt của anh, nhưng nhớ cái tốt của anh cũng lại lo anh làm mình xui xẻo. Dù sao con người sẽ luôn ưu tiên bản thân mình hơn.
Giống như chuyện của Tiểu Lâm Châu, mọi người không muốn giúp ư? Cũng muốn, nhưng không ai có thể giang tay đón nhận hai anh em, càng không muốn bị hai vợ chồng họ Lâm càn quấy vu vạ. Vì vậy, bọn họ chỉ có thể ép mình trở nên tàn nhẫn.
Giang Phong đã tình nguyện nhường nhà lại cho đứa nhỏ, mặc dù có rất nhiều người nói anh ngốc, nhưng đa số mọi người lại khen ngợi tấm lòng thiện lương, có tình nghĩa của anh.
Nghĩ lại thì thấy Từ Toa nhìn người quả thực không tệ. Giang Phong tướng mạo ưa nhìn, thông minh, phẩm chất cũng tốt. Chỉ cần không tin ma quỷ, thật ra Giang Phong là một ứng cử viên con rể rất tốt.
“Từ Toa, sau này cháu cũng hãy đối xử tốt với bác sĩ Tiểu Giang nhé! Bác sĩ Tiểu Giang rất tốt...”
“Từ Toa cũng giỏi, cháu thấy có thôn nào mà đồng chí nữ kiếm được tiền không? Còn không phải do Từ Toa...”
“Mấy người làm gì thế? Đừng nói nữa, để bọn nó vào nhà cho ấm, chúng ta chuẩn bị một lát là cũng bắt đầu vào tiệc rồi.” Tuổi mẹ Hà Hoa không lớn, nhưng vì tính cách mạnh mẽ và giỏi giang nên luôn rất có tiếng nói trong thôn.
Vốn dĩ gia đình cô ta không hay qua lại với gia đình Từ Toa, nhưng vì lúc chia nhóm làm việc, Tiểu Hà Hoa muốn ở nhà chị Từ nên bọn họ đã thành một nhóm với nhà bà Từ. Bây giờ họ đã rất thân quen rồi. Khi nghe nói Từ Toa đính hôn, hiển nhiên cô ta cũng đã chủ động đến giúp.
Giang Phong và Từ Toa cười rồi vào nhà, lúc này trong nhà đã rất náo nhiệt, đây cũng là lần đầu tiên Từ Toa thấy mợ cả và mợ hai, cả hai là chị em họ, nhìn có vẻ cũng khá giống nhau. Từ Toa ngó nghiêng rồi hỏi: “Tiểu Thạch Đầu đâu rồi? Sao mợ không dẫn thằng bé đến?”
Trong số những đứa con của hai gia đình này, Từ Toa chỉ từng được gặp Tiểu Thạch Đầu nên đã hỏi như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận