Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 542. Thi đại học 2

Chương 542. Thi đại học 2
Chương 542: Thi đại học 2
Trí thức về quê tính ra cũng mười mấy năm rồi, ngay cả rất nhiều thanh niên trí thức về quê đến thôn bọn họ, cũng ngót nghét gần mười năm, trong thôn có bao nhiêu người đã lấy thanh niên trí thức, hoặc là gả cho thanh niên trí thức. Lúc đầu cuộc sống yên ổn vô sự là thế, nhưng bây giờ thì khác.
Bây giờ vì cơ hội báo danh này, mà bao nhiêu người đều chuyện bé xé ra to.
Bọn họ đều sợ, sợ thanh niên trí thức thật sự thi đỗ đại học rồi, sẽ một đi không trở về.
Đây không phải là bọn họ lo bò trắng răng, mà là một điểm sáng suốt trong cuộc sống mà chỉ người già mới có, con người không thể không thử, đặc biệt là tương lai rộng mở và cuộc sống tốt đẹp, cho nên chuyện báo danh hay không báo danh này, ở trong thôn vô cùng ầm ĩ.
Bây giờ mắt thấy sắp thi cử, một gia đình đã báo danh, ít nhiều lại đổi ý không cho đi thi nữa, ầm ĩ đến gà bay chó sủa.
Giống như cháu dâu thứ hai của nhà thím Lục, cũng là như vậy.
“Cháu nói vốn dĩ đang tốt đẹp, sao đột nhiên lại náo loạn thành ra như vậy chứ?” Bà Từ nghiêm túc cảm thán.
Từ Toa cũng không biết, nhưng cô cũng không bất ngờ chút nào, chuyện này chỉ mới bắt đầu thôi, đợi đến khi có thể về thành phố, mới là lúc rắc rối tăng cao. Bao nhiêu người vì về thành phố mà bỏ chồng bỏ con hoặc là bỏ vợ mình, tóm lại, ít nhiều cũng có gia đình vì vậy mà tan nát.
Cô nói: “Có vài chuyện thật sự không có cách nào cả.”
Cho dù là có vô số đối sách, vẫn sẽ vô dụng khi đối mặt với lòng người mà thôi.
Tuy rằng Từ Toa không bị xã hội vùi dập tàn nhẫn, nhưng có vài đạo lý cô vẫn hiểu được.
Cô nói: “Bà ngoại, bây giờ mới chỉ là khôi phục kỳ thi đại học mà thôi.”
Bà Từ ngạc nhiên nhìn cô, hỏi: “Mà thôi? Vậy còn có thể thế nào nữa?”
Từ Toa đáp: “Cháu thấy, kỳ thi đại học này đã dừng hơn mười năm rồi mới khôi phục lại. Lẽ nào sau này các thanh niên trí thức còn có khả năng về lại quê sao? Những chuyện này đều không nói trước được, nếu như thật sự có một ngày như vậy, chắc hẳn sẽ càng nhiều chuyện xảy ra hơn.”
Bà Từ hít ngược một ngụm khí lạnh, quả thực không dám nghĩ nếu thanh niên trí thức thật sự về quê sẽ mang đến sóng gió gì đó cho thôn, cho dù là không liên quan gì đến bà cụ, cũng đủ để bà cụ khiếp sợ rồi, bà cụ nhỏ giọng nói: “Có phải, có phải không…”
Bà cụ muốn hỏi, có phải Từ Hồng Vĩ đã tiết lộ ý đồ gì không, cho nên Từ Toa mới nói ra lời này. Nhưng rất nhanh, bà cụ đã nuốt lời này về, bảo: “Bỏ đi, chuyện cũng không liên quan đến chúng ta, bà còn phải chăm sóc tụi nhỏ nữa.”
Từ Toa cười đáp: “Vâng.”
Lúc này, hai đứa nhỏ đã sớm nôn nóng, vung vẩy cánh tay nhỏ đòi đi.
Từ Toa than thở: “Ôi mình thật khó hiểu quá, mình cũng phải tham gia thi đại học, nhưng sao không có người nào nghi ngờ mình có thể bỏ Giang Phong nhỉ? Nếu mình thi đỗ vậy đó chính là bỏ Giang Phong mà.”
Bà Từ còn chẳng thèm liếc mắt nhìn Từ Toa, nói thẳng: “Sao có khả năng được, cháu và thằng bé đã kết hôn rồi, vốn chính là gả cho nó, có thể thấy cháu vừa ý thằng bé, cho dù có thi đỗ, cũng sẽ không đứng núi này trông núi nọ. Còn nữa, hai người các cháu đều là người bản địa, không giống với các thanh niên trí thức từ bên ngoài tới, à đúng rồi, Giang Phong đâu?”
Từ Toa biết ơn nói nói: “Hôm nay Giang Phong lên công xã, hôm qua Trần Quế Hoa gửi thư về, nói là kêu anh ấy đi lên bưu cục một chuyến, có một lá thư quan trọng gửi cho anh ấy, cấp tốc, vả lại còn là loại người ngoài không thể nhận thay đó, không phải vừa sáng anh ấy đã vội vàng đi lên công xã rồi sao, xem là đã xảy ra chuyện gì.”
Bà Từ nhướn mày ngạc nhiên: “Ôi, còn có người gửi thư cho thằng bé sao?”
Bọn họ vẫn luôn cảm thấy thực ra Giang Phong không có bạn bè gì. Tuy rằng anh học ở bên ngoài rất nhiều năm, nhưng sau khi trở về, ngược lại cũng không thấy anh qua lại với ai.
Từ Toa: “Cháu đoán là bạn học của anh ấy.”
Tuy rằng Giang Phong quả thực không qua lại nhiều với những bạn học cùng trang lứa do tuổi tác nhỏ hơn, tình cảm cũng không tính là sâu sắc gì, nhưng Từ Toa cũng biết một vài chuyện của anh, nếu nói anh hoàn toàn không có bạn bè bên ngoài thì cũng không đúng.
Chỉ có điều, bởi vì giáo viên chung của bọn họ rời đi do bối cảnh không tốt, dẫn đến bọn họ ít nhiều cũng có thể bị liên lụy đến, chính vì như vậy nên mấy người khá được giáo viên thiên vị như bọn họ, đều tự mình rời khỏi giới thị phi, hơn nữa còn không liên lạc với nhau.
Không liên lạc cũng là để an toàn cho nhau.
Tuy rằng cũng chưa chắc đã có gì đó, nhưng cùng với bầu không khí đó càng này càng mãnh liệt, tóm lại vẫn cẩn thận một chút thì tốt hơn.
Cũng may sự việc đã kết thúc, cũng qua một năm rồi, thiết nghĩ giữa bọn họ lại liên lạc lại.
Bà Từ: “Bạn học của thằng bé sao? Trước đây chưa từng nghe nó nhắc tới?”
Từ Toa đáp một cách đúng lý hợp tình: “Trước đây không thân thiết với phần tử trí thức mà, ai lại không im lặng chứ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận