Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 546. Thi đại học 6

Chương 546. Thi đại học 6
Chương 546: Thi đại học 6
Giang Phong nhìn Từ Toa lẩm bẩm mà không có chút tự tin nào, anh không nhịn được mà tiến lên xoa đầu cô, bảo: “Em đã quyết định rồi, anh tán thành.”
Từ Toa ngẩng đầu: “Anh không lo em ngáng đường, làm lộ chuyện sao?”
Giang Phong nở nụ cười: “Nhưng em có anh rồi, chúng ta là vợ chồng, bất cứ chuyện gì cũng có thể bàn bạc với nhau, em bổ sung anh, anh cũng bổ sung cho em. Một người tính ngắn hai người tính dài, chúng ta phơi bày hết tất cả với đối phương, nhất định có thể làm tốt.”
Từ Toa gật đầu: “Cũng đúng.”
Giang Phong mỉm cười, xoa đầu cô, nói: “Em có chút tự tin đi.”
Từ Toa: “Em không có tự tin chỗ nào?”
Giang Phong nghiêm túc: “Chỗ nào cũng không có, nhìn em nói chuyện không có tự tin gì cả.”
Từ Toa mà anh biết có tự tin hay không rất dễ nhận thấy.
Từ Toa làm nũng: “Em chỉ sợ bị người phát hiện ra thôi, anh nói xem nếu như có người phát hiện ra, coi em thành yêu quái thì phải làm sao?”
Giang Phong bật cười: “Vậy còn không phải hai người chúng ta đều là yêu quái hay sao? Chỉ cần bản thân cẩn thận thì không sao đâu. Hơn nữa, làm sao em biết được trên đời này không có người có kỳ ngộ khác? Có lẽ cũng có, hoặc là có người còn kỳ lạ hơn chúng ta thì sao? Hoặc là có người còn xuất sắc hơn chúng ta. Cho dù chúng ta làm gì cũng đều cẩn thận dè dặt, như vậy sẽ không có vấn đề gì cả. Anh biết em cảm thấy chúng ta thật sự rất đắc ý, nhưng thực ra không phải, chẳng qua khi chúng ta sống ở nhà thoải mái mà thôi, còn bình thường che giấu rất tốt.”
Anh ôm Từ Toa, tiếp tục nói: “Hơn nữa, anh thừa nhận, cho dù là em cảm thấy mình được ông trời dành cho rất nhiều rất nhiều sự giúp đỡ, nhưng cũng chưa chắc có thể mạnh hơn người khác rất nhiều. Có một vài người có khả năng không có gì cả, nhưng lại có vận mệnh lớn, là người lợi hại, có khả năng càng xuất sắc hơn.”
Từ Toa giương mắt: “Anh nói anh đấy à.”
Giang Phong nhếch khóe miệng: “Anh là cái gì đâu.”
Anh nói: “Núi còn có núi cao hơn, người còn có người giỏi hơn, cho dù chúng ta có thành phố Giang Hải, cũng không có nghĩa chúng ta chính là thiên chi kiều tử lợi hại.”
Từ Toa: “Anh nói như vậy, tuy rằng khiến người có hơi thất vọng, nhưng hình như cũng rất có đạo lý.”
Giang Phong: “Cho nên, làm việc chỉ cần cẩn thận là được, nhưng không cần thiết phải xem nhẹ bản thân.”
Từ Toa kéo áo sơ mi của Giang Phong làm nũng, bảo: “Em biết rồi, em không muốn xem nhẹ chính mình đâu, nhưng mà, anh nói xem, nếu như em thật sự không đỗ được đại học thì phải làm sao?” Cô xoắn các ngón tay nhỏ vào nhau, nói: “Nếu như kém một chút xíu như vậy, phải làm sao hả anh?”
Giang Phong: “Thi không đỗ thì không đỗ thôi, thi đỗ thì em đi học, không đỗ thì em làm người nhà ở bên cạnh anh, chúng ta ở bên đó thích nghi một chút, cũng không có gì cả?”
Từ Toa lập tức không ngừng gật đầu: “Em biết, con người anh đáng tin nhất.”
Giang Phong: “Em hoàn mỹ như vậy, vừa ưa nhìn vừa đáng yêu lại có được sự yêu thương của ông trời, lại còn vô cùng thông minh, nếu thật sự chỉ là học hành không ổn, vậy cũng không tính là gì. Dù sao cũng nào có ai thập toàn thập mỹ được.”
Từ Toa: “Ừm.”
Giang Phong nói tiếp: “Nhưng nếu em thật sự thi đỗ, chứng tỏ em chính là một người thập toàn thập mỹ, vận may này của anh cũng tốt quá rồi, lấy được một người vợ xuất sắc như em.”
Từ Toa phụt một tiếng bật cười, bảo: “Sao miệng lưỡi anh lại trơn tru như vậy chứ.”
Giang Phong mang vẻ mặt nghiêm túc: “Đều là sự thật cả.”
Cho dù là thật lòng, hay là dỗ cô thì Từ Toa đều thấy rất vui vẻ.
Thời buổi hiện tại có người không thích nghe lời hay ý đẹp hay sao?
Chắc chắn không có.
Từ Toa cười hì hì, nhưng rất nhanh lại nói: “Giang Phong, em thật sự may mắn quá, có thể gặp được anh."
Có lẽ người này thoạt nhìn cũng không chín chắn, nhưng anh lại dịu dàng và lạc quan, không chỉ là người yêu của cô, mà càng có thể xưng là vừa thầy vừa bạn, có lẽ anh không có rất nhiều kinh nghiệm, nhưng lại có thể hiểu được rất nhiều đạo lý.
Hơn nữa, con người anh thật sự rất rộng lượng.
Hoặc là nói Giang Phong không có rất nhiều kinh nghiệm là sai, có lẽ khi còn nhỏ anh trải qua quá nhiều chuyện, ngược lại khiến cho bây giờ anh có thêm vài phần thấu hiểu.
Cô dán lên người anh làm nũng, nói: “Mấy ngày gần đây anh ôn tập cho em đi, em phải thi đỗ với thành tích tốt mới được.”
Giang Phong: “Được, em nói gì cũng được.”
Từ Toa cười hì hì: “Em phải thi đỗ đại học, em muốn thật lợi hại!”
Giang Phong: “Sao em chưa uống đã say rồi vậy?”
Từ Toa đánh anh một cái, than thở: “Nói chuyện tử tế.”
Giang Phong: “Được được được, em sẽ thi đại học, em vô cùng lợi hại.”
Từ Toa: “Học!”
Giang Phong: “Rồi rồi rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận