Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 810. Kết cục 5

Chương 810. Kết cục 5
Chương 810: Kết cục 5
Hơn nữa, đại khái là liên quan đến Thâm Quyến vẫn luôn ấm áp, mà mỗi ngày nơi này đều đổ tuyết, tuy rằng Từ Toa và Giang Phong nóng lạnh luân phiên, nhưng vì đã sớm như vậy, nên cơ thể cũng rất thích nghi. Ngược lại hai người cảm thấy càng thoải mái hơn.
Trước đây, phần lớn đều là một mình Từ Toa, nhưng bây giờ thì lại khác. Bên cạnh cô còn có Giang Phong, hai người vẫn luôn tốt hơn một người. Hiếm khi có cơ hội như vậy, ngược lại Từ Toa làm người dẫn đường, bắt đầu giới thiệu về thành phố Giang Hải chi tiết với Giang Phong.
Trước đây, mỗi lần bọn họ qua đây đều là thu dọn đồ, dù sao cũng không biết lần sau tiến vào là khi nào, nhưng bây giờ thì khác, bởi vì công ty bọn họ rất ổn định. Trên cơ bản bọn họ cũng không cần chuyển đồ ra ngoài gì. Hơn nữa, hiện tại mỗi ngày đều có thể tiến vào, ngược lại thoải mái và dễ chịu hơn.
Cho dù đã qua năm tám mươi, rất nhiều kỷ niệm cũng không trôi qua cùng với thời gian, Từ Toa nhớ đến những chuyện quá khứ, cô kể một cách vui vẻ, Giang Phong cũng nghe đến vui vẻ. Cho dù thành phố Giang Hải hoàn toàn không có điện, Từ Toa vẫn dẫn anh đến khu vui chơi, chỉ cho anh xem đu tiên cao chọc trời.
Đu tiên, đó là thần khí khiến tình cảm của người ta tăng lên trong một giây.
Giang Phong ngẩng đầu, hỏi: “Em muốn ngồi không?”
Từ Toa gật đầu, sau đó lại lắc đầu nói: “Cho dù em muốn, thì ở đây cũng không được.”
Thành phố Giang Hải không có điện.
Giang Phong đột nhiên nói: “Nếu như chúng ta tự mình xây dựng một khu trò chơi thì sao? Giống như thế này.”
Từ Toa ngạc nhiên nhìn về phía anh, nghĩ ngợi một chút, rồi đáp: “Cũng có thể.”
Vài năm trước, người ăn còn không ăn no được, hiển nhiên chỉ nghĩ đến việc có thể ăn no mặc ấm. Mà sau khi ăn no mặc ấm rồi, hiện tại cuộc sống của mọi người đã tốt hơn trước đây, không nói đến không thể ăn cơm, còn không phải là nghĩ đến một vài hoạt động giải trí hay sao?
Không nhìn thấy vườn hoa nhỏ gì đó chẳng có gì, nhưng vẫn có thể thu hút một đám nam nữ đã kết đối tượng qua đó đi dạo sao?
Cô nổi lên hứng thú, nói: “Nếu thật sự mở một khu vui chơi lãng mạn một chút, mơ mộng một chút, nói không chừng kiếm được rất nhiều tiền.”
Giang Phong bật cười, không nhịn được mà vò loạn tóc cô, nói: “Anh muốn là lãng mạn với em một chút, còn em nghĩ lại là kiếm tiền sao?”
Từ Toa có lý chẳng sợ: “Kiếm tiền và lãng mạn cũng không phải không thể kiếm được.”
Giang Phong nở nụ cười: “Cũng đúng.”
Từ Toa hưng phấn, bảo: “Hay là chúng ta cùng nhau bàn bạc một chút đi? Ha ha, chúng ta có thể làm mấy thứ thú vị một chút. Cũng không cần nhiều trò mạo hiểm như vậy, thực ra xe qua núi gì đó không cần thiết, chúng ta có thể đi theo hướng lãng mạn tình cảm…”
Thật sự không phải Từ Toa nhát gan, mà là hiện tại điện lực túng thiếu, Từ Toa vẫn phải cân nhắc đến tình hình thực tại.
Còn nữa, cô cũng sợ kỹ thuật của hiện tại không ổn, gần như sẽ không cân nhắc đến những hạng mục quá nguy hiểm. Dù sao, có đôi khi khu vui chơi chưa chắc cứ nhất định phải dựa vào trò kích thích mạo hiểm mới nổi tiếng, có đôi khi, có đặc điểm của mình cũng rất quan trọng.
Giang Phong thấy Từ Toa nổi lên hứng thú, cũng nở nụ cười theo, bảo: “Đi, bây giờ hiển nhiên chúng ta phải ở đây dạo một vòng, như vậy mới có thể rút được kinh nghiệm tốt hơn.”
Từ Toa ríu tít: “Sau khi chúng ta ra ngoài, có thể đi tới Disney để lấy kinh…”
Cô gãi đầu, có hơi không chắc chắn: “Cũng không biết Disney ở Hồng Kông đã mở chưa nữa.”
Giang Phong nhìn thấy cô mơ hồ như vậy thật đáng yêu, nói: “Hỏi thầy Nghiêm một chút xem.”
Từ Toa vừa cười vừa bảo: “Cũng đúng.”
Đại khái là bị Giang Phong nói cho động lòng, nên cô cũng có tinh thần, líu ríu: “Chúng ta có thể thiết kế đồ chơi của mình.
Sau đó lại nói: “Chúng ta còn có thể làm máy thổi bong bóng, có phải là siêu lãng mạn không hửm?”
“Ừm đúng, còn có cả máy chụp ảnh nữa… à cái này không được, cũng không biết có không nữa…”
“Chúng ta còn có thể làm ra loại mê cung gương…”
“Còn có vòng quay ngựa gỗ nữa, siêu lãng mạn…”
“Còn có xuyên qua dòng thác, cái này chơi vui nhất.” Khi còn nhỏ cô thích nhất là trò này ở khu vui chơi.
Giang Phong nhìn cô như vậy, khóe miệng nhếch lên thật cao.
Từ Toa dán vào anh: “Anh cười cái gì?”
Giang Phong: “Nhìn em có tinh thần quá.”
Từ Toa nắm tay anh, nói: “Ha ha, cho dù lớn bao nhiêu, những nữ đồng chí như bọn em đều có trái tim thiếu nữ hết.”
Giang Phong: “Vậy chúng ta cùng nhau làm.”
Từ Toa nhìn anh chằm chằm, ý cười chạm đến đáy mắt, ừm một tiếng thật mạnh, nói được.
Thực ra, trọng điểm là khu vui chơi sao? Là trái tim thiếu nữ sao? Là kiếm tiền sao?
Toàn bộ chuyện này đều không phải.
Trọng điểm là vợ chồng bọn họ cùng nhau làm việc. Bọn họ cùng nhau hoàn thành quá trình của mỗi một chuyện. Quan trọng là vui vẻ giúp đỡ lẫn nhau trong suốt cả quá trình.
Từ Toa nở nụ cười, đáp: “Chúng ta cùng nhau có thể làm được rất nhiều chuyện.”
Giang Phong nghiêm túc ừm một tiếng, nói: “Em muốn làm gì cũng được hết.”
Nói xong, còn nở nụ cười mờ ám.
Từ Toa sững sờ, sau đó phản ứng lại được anh đang nói gì, cô đỏ mặt bảo: “Anh đừng nghĩ lung tung, em cũng không nói cái đó.”
Giang Phong: “Cái nào cơ?”
Anh nói: “Anh không nghĩ nhiều nha!”
Từ Toa đỏ mặt: “Anh có nghĩ nhiều.”
Giang Phong: “Không có thì phải?”
Từ Toa đấm anh: “Anh phiền quá! Anh chỉ biết bắt nạt em…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận