Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 385. Đối tượng của Hồ Hạnh Hoa

Chương 385. Đối tượng của Hồ Hạnh Hoa
Chương 385: Đối tượng của Hồ Hạnh Hoa
Nhưng bây giờ thì sao, không biết vì chuyện gì mà con trai nhà họ Triệu không trở về, vậy mà còn có lời đồn cô ta chuyển sang thích đối tượng của Trần Quế Hoa, điều càng khiến người ngạc nhiên hơn là cô ta còn đồng ý hôn sự khác.
Những thay đổi này, thật sự khiến người cảm thấy khó tin.
Đại khái là vì Từ Toa phân tâm quá lợi hại, nên Hoàng Diệu Thường kéo ống tay áo của cô, nói: “’Cô sao thế? Còn nghĩ ngợi gì vậy? Cô không tò mò người đàn ông xem mắt của Hồ Hạnh Hoa thế nào sao?”
Từ Toa nghi ngờ nhìn cô ta, hỏi: “Thế nào?”
Hoàng Diệu Thường nhỏ giọng: “Là người tái giá không học vấn không nghề nghiệp.”
Từ Toa lại biến thân thành con gà hét chói tai: “Cái gì?”
Hoàng Diệu Thương bịt miệng Từ Toa lại: “Cô nhỏ tiếng chút.”
Mọi người: “… Giọng của cô cũng không nhỏ, chúng tôi đều nghe thấy hết đây.”
Từ Toa không dám tin, với loại ánh mắt đó của Hồ Hạnh Hoa, không phải cô ta đợi được làm phu nhân tướng quân hay sao? Sao có khả năng đột nhiên thay đổi vậy?
Từ Toa cảm thấy, tất cả đều quá ảo diệu rồi.
Hồ Hạnh Hoa thay đổi đến mức khiến người kinh ngạc, nhưng việc cô ta chọn một người tái giá không học vấn không nghề nghiệp, lại càng khiến người ngạc nhiên hơn.
Nhưng, ánh mắt của Từ Toa lóe lên, Hồ Hạnh Hoa là người sống lại, cô ta thực sự không thể nhịn được nữa, không thể đợi được tiểu tử nhà họ Triệu, có chọn chắc hẳn cũng sẽ chọn người có triển vọng sau này đi. Dù sao cô ta cũng là người sống lại.
Từ Toa: “Người đó không có công việc à?”
Hoàng Diệu Thường: “Còn không sao!”
Cô ta vô cùng hào hứng, đang chuẩn bị nói, thì nghe thấy tiếng mở cửa, lập tức ngậm miệng lại, nháy mắt với Từ Toa.
Ý tứ trong mắt rất rõ: Muốn biết chuyện sau thế nào, lần tới nghe giải thích sau.
Từ Toa: “…”
Hồ Hạnh Hoa vênh mặt ưỡn ngực rời đi, Từ Toa nhìn đại đội trưởng cũng đi ra ngoài, nhanh chóng hỏi: “Đại đội trưởng đồng ý cho cô ta đổi tên rồi sao?”
Đại đội trưởng gật đầu: “Đồng ý rồi, cô ta từ Hồ Hạnh Hoa đổi thành Hồ Tử Lăng.”
Từ Toa: “Phụt!”
Hoàng Diệu Thường: “Ồ, cái tên này dễ nghe.”
Từ Toa Toa: “…” Mình biết quá nhiều rồi.
Chị gái này vì để đạt được mục đích mà cố gắng không từ bỏ, sao có thể tên là Tử Lăng được chứ.
Tuy rằng nữ chính Nhất Liêm U Mộng bị nhiều người lên án, nhưng ít nhất tính cách cũng không như Hồ Hạnh Hoa thì phải?
Từ Toa chậc chậc chậc thật lâu.
Đại đội trưởng: “Năm sau cô ta sẽ gả vào huyện.”
Hoàng Diệu Thường: “Không đính hôn à?”
Bọn họ ở bên này đều sẽ đính hôn trước, ít nhất cũng phải dành non nửa năm để bồi dưỡng cảm tình, rồi mới chính thức kết hôn.
Đại đội trưởng: “Không phải quyết định rồi sao? Chú cũng không biết!”
Ông ta thực sự không muốn quan tâm chuyện của những người buồn nôn như nhà họ Hồ này, nhưng người đàn ông mà Hồ Hạnh Hoa muốn gả đến là anh họ của em họ của con rể tương lai của ông ta. Tuy rằng vòng vo xa tít tắp, thật sự không thể tính là có quan hệ gì với nhà đó. Nhưng suy cho cùng cũng phải gọi một câu thông gia.
Cho nên nếu người ta muốn đổi tên, ông cũng không tiện làm khó quá.
Từ Toa thông qua cửa sổ nhìn bước chân vui vẻ của Hồ Hạnh Hoa, trong lòng càng khẳng định Hồ Hạnh Hoa hài lòng với hôn sự này.
Như vậy, người mà cô ta tìm được chắc chắn trong tương lai có chút triển vọng.
Trên thực tế, thực sự là như vậy, Hồ Hạnh Hoa vốn dĩ hoàn toàn không đồng ý. Cô ta nhất định phải đợi Triệu Chí Vỹ trở về, chỉ có một lần nữa gả cho anh ta, cô ta mới có thể làm phu nhân tướng quân trong tương lai, thế nhưng Triệu Chí Vỹ thật sự không về.
Chuyện này hoàn toàn không giống với kiếp trước mà cô ta trải qua.
Cô ta liên tiếp phá đám chuyện hẹn hò, gây ầm ĩ đến mức thủy hỏa bất dung với người trong nhà, vì vậy mà người mẹ vẫn luôn thiên vị cô ta cũng đã bắt đầu trút giận, tràn đầy vẻ oán trách. Cô ta không có cách nào đành đi tới công xã tìm đường ra, vậy mà lại gặp được Khương Trì.
Khương Trì là ai thì Hồ Hạnh Hoa cũng biết quá rõ rồi.
Cô ta lại càng biết, thời còn trẻ Khương Trì không học vấn không nghề nghiệp, sau khi vợ chết một mình nuôi con, sống ngày nào hay ngày nấy. Mọi người đều chán ghét. Sau này cải cách mở ra, lại kiếm được tiền nhờ vào mạnh dạn đi đầu, còn được đưa vào danh sách tỷ phú.
Phải nói rằng Lâm Châu trong tương lai cũng có tiền, nhưng lại không bằng Khương Trì.
Rất nhiều người đều nói mảnh đất này của bọn họ là địa linh nhân kiệt, cho ra tận vài tỷ phú. Nhưng khi đó, Hồ Hạnh Hoa đã hãm sâu vào vũng bùn, cô ta thường xuyên nghĩ, sao mình lại bỏ mất cơ hội tốt như vậy, biết vậy thời mình còn trẻ đã qua lại thân thiết với bọn họ rồi. Tương lai sẽ hoàn toàn khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận