Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 674. Triển lãm thương mại 3

Chương 674. Triển lãm thương mại 3
Chương 674: Triển lãm thương mại 3
Lúc này, Từ Toa đang chỉ đạo, tường xi măng được những ván gỗ màu vàng nhạt ôm lấy, ánh nắng chiếu đến, bởi vì ánh sáng phản chiếu nên đã thể hiện rõ sự xinh đẹp mà vẫn trang nhã. Hiện tại tấm gỗ ở bên ngoài đã làm xong rồi, vợ chồng ông chủ Cổ từ xa đã thấy bên này sáng chói lóa.
Ông chủ Cổ: “Em xem, em xem anh đã nói gì nào?”
Ông ta ý tứ sâu xa nói: “Nếu em bước vào triển lãm, em sẽ đi xem tất cả hay là sẽ chủ động đến đây?”
Trương Tuyết Lan: “Đến đây.”
Ai mà không đi theo tiếng gọi của con tim chứ.
Ông chủ Cổ: “Thấy chưa!!!”
Trương Tuyết Lan bất mãn nhưng cũng thoải mái nói: “Anh nói hình như cũng có lý.”
Bọn họ vừa đến đã thấy bên ngoài được làm xong rồi, ông chủ Cổ: “Trợ lý Lý, bên cô đúng là thay đổi trong chớp mắt nhỉ.”
Lý Lan cười nói: “Chịu thôi, thời gian ít quá nên chúng tôi bận kinh khủng.”
“Ôi, bên trong cũng dán hết cả à?”
Ông ta nhìn một phần nhỏ giấy dán tường đã được dán lên, màu xanh lá nhạt, rất khác lạ, “Bên trong dán màu xanh lá hết sao?”
Lý Lan: “Đúng vậy.”
Đang nói chuyện thì thấy Từ Toa đi từ ngoài vào, ông ta cười: “Sếp Từ đích thân đến giám sát đấy à.”
Từ Toa cũng cười thân thiện: “Tất nhiên, thời gian ít quá, không xem kỹ thì sau sẽ phiền phức lắm. Nhưng ông qua đây còn nhiều hơn tôi đến cơ mà.”
Ông chủ Cổ: “Tôi dẫn vợ qua đây xem. Bà xã, đây là sếp Từ của Thủy Mộc mà anh đã nói với em, tuổi trẻ tài cao.”
Trương Tuyết Lan: “Xin chào sếp Từ.”
Bà ta cười nói: “Ông Cổ nhà tôi nói bên cô đã trang trí lần hai, đẹp lắm nên tôi tò mò muốn đến học hỏi thêm. Bên cô quả thật rất nổi bật.”
Từ Toa: “Tất cả đều phải do mình nghĩ cách thôi.”
Trương Tuyết Lan: “Đúng vậy. Bên chỗ chúng tôi cũng vậy, ngay một góc, nghĩ thôi đã thấy rầu. Bây giờ thấy bên cô trang trí thế này, chúng tôi mới đột nhiên được khai sáng. Không biết nguyên liệu này...”
Nói đến đây, Từ Toa cười, nói: “Nói đến nguyên liệu, tôi không nghĩ mọi người mua được đâu. Đây là do nhà chúng tôi đặt người làm. Làm ăn cũng khó khăn mà, tiền phải tiêu vào đúng chỗ thôi. Buổi triển lãm kéo dài 3 ngày, trang trí tốn rất nhiều tiền, chúng tôi vẫn thấy không đáng lắm nên đã đặt người làm nguyên liệu. Nguyên liệu này nhìn cao cấp chứ nhỉ?”
Trương Tuyết Lan gật đầu, không những xác nhận sự cao cấp của nguyên liệu mà còn đồng ý với những gì Từ Toa nói. Mở doanh nghiệp không dễ gì nên mỗi một đồng tiền đều phải tiêu đúng chỗ.
“Thật ra nguyên liệu này của chúng tôi chỉ là những thứ bình thường và cũng không bền, chất lượng kém. Nhưng được cái chúng tôi chỉ cần rẻ, không cần bền. Mọi người thấy đồ tốt, sang trọng hoàn toàn là vì cách phối màu đẹp. Chồng tôi đã nghiên cứu cách phối màu, anh ấy siêu lắm. Tất cả đều do anh ấy dựa vào bảng màu để phối đó, đôi khi màu sắc đặc biệt cũng đủ khiến người khác chú ý rồi.”
Trương Tuyết Lan: “...” Sao tôi lại cảm thấy cô đang khoe khoang chồng mình nhỉ?
Từ Toa: “Mọi người không thể nào tìm được thứ giống vậy trong thời gian ngắn đâu. Không phải ai cũng giỏi như vậy mà.”
Trương Tuyết Lan: “...” Chính xác, cô đúng là đang khoe chồng.
Từ Toa: “Nhưng chỗ tôi có thừa lại một ít, không đủ tất cả, nhưng trang trí một phần thì chắc vẫn được đó. Nếu hai người thích thì tôi sẽ tặng cho hai người.”
Trương Tuyết Lan: “!!!”
Bà ta lập tức khách sáo, nói: “Sao mà được chứ.”
Từ Toa mỉm cười: “Không sao, đều là doanh nghiệp địa phương, nên hỗ trợ nhau mới phải.”
Tuy nguyên liệu đúng thật không đủ, nhưng ông chủ Cổ và vợ vẫn rất vui vẻ, bọn họ lập tức gọi người đến đem số nguyên liệu thừa đi, và rồi cũng vội vàng gọi người đến làm.
Thấy bọn họ đã đi rồi, Lý Lan nói nhỏ: “Bọn họ đến chắc là để hỏi về nguyên liệu.”
Từ Toa gật đầu: “Ừ.”
Lý Lan: “Chúng ta cứ thế cho họ ư?”
Từ Toa cười, sâu xa nói: “Chúng ta đều là doanh nghiệp địa phương, ngành nghề lại không giống nhau, cho đi một ít đồ để kết bạn không tốt hơn sao? Với lại, số nguyên liệu còn lại không đủ để trang trí toàn bộ gian hàng, bọn họ buộc phải nghĩ cách khác thôi, tức là bọn họ vẫn sẽ khác biệt với chúng ta. Cô không nghĩ hai bên khác nhau nhưng hai gian hàng đặc sắc lại nằm hai ở bên góc càng thu hút mọi người hơn à?”
“Bọn họ có khi nào sẽ không trang trí nữa không?”
Từ Toa: “Tôi thấy ông chủ Cổ cũng là người thông minh.
Trước đây Từ Toa đã nghe một câu. Rất nhiều người nói, không sợ kết bạn với người thông minh, cũng không sợ kết bạn với kẻ ngốc, chỉ sợ kết bạn với kẻ ngốc nửa vời nhưng cứ tưởng là mình thông minh. Trước đây cô không hiểu, nhưng kể từ khi thành lập doanh nghiệp, cô cảm thấy câu này rất chính xác.
Mặc dù không tiếp xúc nhiều với ông chủ Cổ, nhưng Từ Toa cảm thấy ông ta rất sáng dạ, nếu đã là người sáng dạ thì sẽ biết cái gì tốt cho mình nên bọn họ đến đây thì cũng không lạ gì. Từ Toa không dùng nhiều nguyên liệu đến thế nhưng vẫn chuẩn bị cũng là vì nguyên do này. Thay đổi khiến gian hàng hút mắt hơn và cũng để kết bạn nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận