Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 735. Cuộc sống bận rộn 5

Chương 735. Cuộc sống bận rộn 5
Chương 735: Cuộc sống bận rộn 5
Cô ta cảm thấy chồng cô ta và mẹ chồng chính là người như thế, cả ngày nhắc mãi sinh con trai, nhưng thật sự sinh con trai rồi, đến quả rắm cũng chẳng thèm quan tâm! Cũng không thấy bọn họ thương đứa trẻ bao nhiêu.
Chà!
Con trai của cô ta hoàn toàn không sống tốt hơn ba đứa con gái đầu của cô ta, đều vẫn là đáng thương, và gầy yếu như nhau.
Phải nói rằng, trong nhà cô ta vẫn là con gái lớn lúc còn nhỏ tốt hơn một chút, dù sao cũng là con đầu lòng, gánh nặng trong nhà không lớn. Tuy rằng vì là con gái nên không được trông mong gì cho lắm, nhưng khi ấy con cái trong nhà ít, hiển nhiên cô bé sống vẫn khá tốt, sau này lại đứa sau không bằng đứa trước.
Tuy rằng con trai cô ta nhỏ nhất, nhưng khi ấy trong nhà cũng nghèo nhất.
Lúc mới đầu, chồng và mẹ chồng của cô ta còn muốn giữ tiền lương của cô ta, nhưng trong một tháng ngắn ngủi ấy, cô ta đã không còn là cô ta của một tháng trước nữa. Cô ta vất vả kiếm tiền, những người này lại muốn san sẻ một chén canh sao? Nằm mơ đi.
Chồng cô ta muốn ra tay với cô ta, kết quả bị cô ta kéo chị em trong phân xưởng tới đánh cho một trận.
Sau này đã tốt hơn. Cũng thật là tốt hơn rồi. Cho nên nói, đàn ông ấy mà, cũng chỉ là cái thứ đê tiện.
Trước đây cô ta không chỗ dựa, con đông, áp lực lớn, cả người đều mơ hồ, nhưng bây giờ thì khác rồi.
Có lẽ cô ta không có tính cách mạnh mẽ đó, nhưng vẫn là một người cứng cỏi. Nếu những người này không thể giúp cô ta lại còn kéo chân cô ta, vậy cô ta chắc chắn sẽ không nể mặt bọn họ. Cô ta không trông mong được vào người khác, nhưng tiền của cô ta, nhất định phải là của mấy mẹ con cô ta.
Muốn nói tại sao cô ta lại trở nên mạnh mẽ như vậy, thật ra là vì người ở nhà xưởng.
Một là vợ chồng Từ Toa, bản thân Từ Toa chính là người nói là tính, đại khái người ta sẽ vô thức mô phỏng người mà mình ngưỡng mộ và tôn sùng. Lúc này vẫn chưa có từ thần tượng này, nhưng Từ Toa quả thực chính là thần tượng của những đồng chí nữ như bọn họ.
Hai là tổng giám đốc Giang lớn lên đẹp trai, học vấn hơn người, còn có năng lực, một đồng chí nam tốt như vậy còn chưa xét nét gì thì thôi, đám đàn ông thô kệch nhà mình có mặt mũi gì mà giả làm đại gia khoa trương? Ông lớn lên đẹp trai không? Ông có học vấn không? Ông từng dạy sinh viên đại học không? Đều không! Vậy làm màu cái khỉ gì?
Mà cuối cùng chính là vì đồng chí nữ khác ở phân xưởng. Những đồng chí nữ này đông, khó tránh khỏi mọi người sẽ nói với nhau về tình hình trong nhà mình. Cho dù là ở thời điểm nào, con người đều khao khát trở nên mạnh mẽ hơn. Trong phân xưởng của bọn họ không thiếu gì người mạnh mẽ lại hào phòng. Người như vậy, thường có thể ảnh hưởng đến những người khác. Mà trong môi trường lớn mọi người đều mạnh mẽ, như vậy người yếu cũng sẽ vô thức coi những người khác làm tiêu chuẩn.
Hơn nữa, mọi người đều nói đúng.
Bọn họ kiếm được nhiều tiền như vậy, sao có thể không nắm giữ quyền lên tiếng trong nhà được?
Cho dù là thời buổi nào, đều là người có tiền làm đại ca.
Phò mã ở thời cổ đó, còn không phải chăm chỉ hầu hạ công chúa hay sao?
Tại sao?
Còn không phải vì công chúa tôn quý?
Bọn họ không phải công chúa, nhưng bọn họ kiếm được nhiều tiền. Kiếm nhiều tiền phải là công chúa ở trong nhà!
Cho nên, sức ảnh hưởng giữa người với người rất lợi hại, đặc biệt là những người bản thân vốn không yếu đuối, mà chỉ là bị cuộc sống chèn ép thôi. Chị cả Vương là người có tính cách như vậy. Sau khi chồng cô ta bị một đám đàn bà đánh cho sưng mặt, người này lập tức “ngoan ngoãn” hơn hẳn.
Vậy mà còn giúp làm việc nhà.
Điều này khiến chị cả Vương sốc đến bùng nổ, cô ta cho rằng người này đã lười đến không cứu vãn được rồi chứ. Thế nhưng không ngờ, thực ra cũng không phải vậy. Nói một câu khó nghe, chính là thiếu dạy dỗ.
Chị cả Vương cạn lời, thật sự khá cạn lời.
Sớm biết thế này khi vừa mới kết hôn, cô ta đã hung dữ lên rồi, nào đến mức nhịn cục tức hơn mười năm? Chuyện này chỉ oán bản thân thôi.
Mấu chốt là không ngờ người này ăn cứng không ăn mềm.
Theo sát sau đó, tháng thứ hai cô ta kiếm được sáu mươi chín đồng, tháng thứ ba được bảy mươi lăm đồng. Tháng thứ tư lấy được tám mươi tám đồng… rất nhanh, cô ta đã phát hiện ra, chuyện càng cạn lời hơn đã xảy ra. Mẹ chồng của cô ta cũng bắt đầu giúp làm việc. một nhà chú em của cô ta cũng thi thoảng tới cửa. Nhà mẹ đẻ của cô ta cũng dăm ba ngày lại qua đây đưa đồ ăn…
Thật sự, ở phố nghèo không người hỏi, trong núi sâu giàu có lại có họ hàng xa.
Sau khi bạn tự mình đứng lên, bạn sẽ phát hiện ra, xã hội này thật sự không có người xấu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận