Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 84. Quà tặng và đáp lễ 3

Chương 84. Quà tặng và đáp lễ 3
Chương 84: Quà tặng và đáp lễ 3
Từ Toa vội vã lắc đầu nói: “Không cần đâu, cháu cũng định đi về.”
Cô nói: “Thôn cháu đến đây đón thanh niên trí thức, không biết đã đi hay chưa. Cháu qua đó tìm người chút, với lại khó có dịp đi công xã một chuyến cháu muốn đi hợp tác xã mua bán xem thử.”
Du Liên biết người trong thôn bình thường đến đây đều muốn mua rất nhiều đồ, bà ấy không cản Từ Toa nữa mà nói: “Vậy cũng được.”
Nói thì nói thế, nhưng bà ấy lập tức đứng dậy đi vào trong phòng, lấy ra hai hộp sữa mạch nha:
“Từ Toa cháu cất cái này đi, mang về nhà uống nhé.”
Từ Toa: “Cháu không…”
Du Liên làm dữ với cô: “Không cho phép từ chối! Đồ của cháu dì đã nhận rồi, cháu làm thế nào có thể từ chối đồ của dì Du? Nhận đi cháu.”
Bà ấy trực tiếp nhét hai hộp mạch nha vào trong gùi của Từ Toa, Từ Toa: “Ôi…”
Tiểu Viên bên cạnh nhìn mạch nha, đau lòng đến mức khóe miệng co giật nhẹ, người trong nhà cũng không nỡ uống đâu, cứ thế đã cho đi rồi. Con bé này ăn thịt cũng chẳng khách sáo gì, người trong thôn thật đúng là không thể tưởng tượng nổi. Trong lòng oán giận vô cùng, nhưng cô ta không thể nói gì. Mẹ chồng trước giờ đã nói một thì không có hai, không ngăn nổi bà ấy.
Đúng là xưa nay chẳng ai quan tâm đến việc cô ta nghĩ gì.
Du Liên giữ Từ Toa lại không cho cô lấy đồ ra, bà ấy giữ cô rồi nói: “Đi thôi, dì tiễn cháu.”
Từ Toa nhỏ giọng đáp: “Cháu không cần…”
“Không được từ chối!”
Du Liên: “Con bé này cũng biết nhà dì rồi, sau này đến công xã thì đến nhà dì ăn cơm nhé, dì không ở nhà thì chị dâu hai của cháu cũng ở nhà.”
Từ Toa: “Dạ.”
Du Liên nhìn dáng vẻ nhanh nhẹn của cô, nở nụ cười, hai người tạm biệt ở sân, Từ Từ Toa vẫy tay rồi sải chân đi nhanh ra cửa.
Phù!
Làm xong một việc!
Thật ra cô không biết làm thế nào để hòa hợp với mấy người dì này, Từ Toa đi ra ngoài mới cảm thấy khoan khoái trong lòng.
Đừng tưởng lúc ở trong nhà trông cô tự nhiên phóng khoáng, thật ra luôn cảm thấy căng thẳng vô cùng.
Ở dưới nông thôn vẫn tốt hơn, muốn làm gì thì làm!
Từ Toa thở phào một hơi, mà lúc này mẹ chồng nàng dâu nhà họ Du đang sờ khăn quàng cổ, Du Liên gật đầu nói:
“Đúng là đồ tốt.”
Mà con dâu Tiểu Viên của bà ấy thì mắt đã dính chặt vào cái khăn luôn rồi, cái này cũng tốt quá rồi nhỉ?
Giây phút này cô ta cảm thấy, đừng nói là ăn thịt kho tàu, cho mạch nha, thậm chí lại cho thêm món đồ tốt hơn nữa cũng đáng giá.
Đây quả thật là món đồ tốt!
“Mẹ, bốn cái này…” Bốn cái, chắc chắn cô ta có một cái.
Du Liên ngẩng đầu nghiêm nghị nhìn cô ta, Tiểu Viên lập tức không dám nói nữa. Nhưng mắt cũng không dời đi.
Du Liên mở gói kẹo ra, bên trong có mấy loại kẹo trộn vào nhau, xóc thử thì chắc cũng đủ một cân. Giấy kẹo màu sắc rực rỡ, có loại đã thấy qua ở hợp tác xã mua bán, có loại không có. Du Liên gật đầu, trong nhà có trẻ con nên món này không chừa lại được.
Bà ấy lại mở một gói khác ra.
Gói này chính là hộp quà lớn mà Từ Toa khui ra, có bánh chiên phồng, bánh gạo Nhật Bản, bánh bao nhỏ, bánh ngọt nướng, bánh ngôi sao, bà ấy còn mở một gói bánh khoai tây, tất cả trộn với nhau thoạt nhìn trông rất nhiều.
Du Liên chưa từng thấy qua mấy loại thức ăn nhẹ này, nhìn rất thèm không nhịn nổi lấy một miếng khoai tây bỏ vào miệng, mắt lập tức sáng rực lên nói:
“Ngon lắm!”
Mùi vị của món này sao mà đặc biệt như thế nhỉ!
Tiểu Viên trông mong: “……”
Du Liên nhìn cô ta, do dự một lúc rồi đưa cho cô ta một cái bánh gạo: “Con ăn thử đi.”
Tiểu Viên vội vàng ăn, lập tức ngồm ngoàm: “Ngon lắm, ngon quá đi!”
Trong chốc lát hai người đều kích động.
Mấy món đó thời đại này không có, nhưng Từ Toa chẳng hề lo lắng, tất cả đều đã khui ra rồi, mấy món này cũng không để được. Mà nhà phó trấn Du không khó khăn, lại có hai đứa cháu lớn, vậy chắc chắn sẽ cho bọn nhỏ ăn.
Cho dù có tiết kiệm, bà ấy để hai ba ngày sẽ lập tức phát hiện mấy món này mềm đi không để được nữa, vội vàng ăn.
Lỡ mà có tính sai, phó trấn Du thật sự mang đi tặng người khác, Từ Toa cũng không sợ, đồ không có bao bì bên ngoài, đưa cho ai thì cũng nhanh chóng ăn hết.
Chỉ có ăn vào bụng mới không có gì phải lo lắng nữa.
Ngày dài tháng rộng, ai nhớ cụ thể dáng vẻ nó như thế nào nữa.
Bởi vì thế nên Từ Toa mới dám mang nó đi biếu.
Thêm nữa, Hồ Hạnh Hoa còn bán mấy món bánh ngọt đặc sắc tinh tế mà hiếm có trong thời đại này ở chợ đen nữa đấy, vì vậy thật sự có người hỏi, Từ Toa cũng có thể chối thành mình mua được. Đây không phải vu oan cho Hồ Hạnh Hoa mà chính cô ta bán bánh ngọt đã chứng minh, chợ đen quả thật có những món bánh kẹo không giống bình thường.
Như thế là được rồi.
Từ Toa cố gắng suy nghĩ mọi việc cho rõ ràng rồi mới cầm ra ngoài.
Ở thời đại này, thật sự là phải cẩn thận ở khắp nơi!
Gian nan quá mà!

Bạn cần đăng nhập để bình luận