Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 695. Xây nhà 1

Chương 695. Xây nhà 1
Chương 695: Xây nhà 1
Cho nên, Từ Toa cũng không muốn giải thích, nói thẳng ra là nhìn trúng phong thủy. Quả nhiên, cũng không có người nào tới khuyên cô nữa. Cái cớ này thật sự không thể toàn năng hơn được.
Bạn nói: “Tôi thích ngắm biển.”
Bạn nói: “Tôi thích không khí tốt.”
Bạn nói: “Tôi cảm thấy nơi này có sự phát triển.”
Những lời này đều không thể bằng được câu nơi này có phong thủy tốt.
Lợi hại!
Lập tức thu phục được hết.
Hai vợ chồng Từ Toa mua ngọn núi hoang này, thực ra ngọn núi hoang này còn nối liền với đỉnh núi khác, nhưng đám người Từ Toa chỉ mua một ngọn núi ở bên này, đồng thời cũng xử lý thủ tục chính quy. Từ Toa không biết mấy chục năm sau có dễ như vậy hay không nữa. Nhưng thời buổi hiện tại lại vô cùng tiện lợi, hơn nữa thủ tục cũng không tính là rườm rà.
Thậm chí phía bên chính phủ còn sợ cô hối hận mà làm việc cực kỳ nhanh.
Trong lòng Từ Toa không ngừng thì thầm: Thật ngốc!
Nhưng cô không biết, trong lòng người phụ trách làm thủ tục cho cô cũng nghĩ như vậy!
Thật ngốc!
Phía bên Từ Toa lấy được toàn bộ thủ tục cảm thấy vô cùng hưng phấn. Dù sao việc này thật sự rất có lợi.
Nếu sau này Từ Toa muốn xây biệt thự cũng đều hợp pháp. Bởi vì toàn bộ thủ tục cô làm về mảnh đất này đều hợp quy định, hơn nữa không giống với mấy chục năm sau, cẩn thận đến mức hẹn thời gian thi công. Bây giờ chẳng có gì cả, mới là tốt nhất.
Mà dự định trong lòng Từ Toa là xây ở vị trí sườn núi, rừng cây bên này khô chết khá nhiều, cho nên cũng vừa vặn dọn dẹp để xây biệt thự. Thủ tục bên này vừa làm xong, phía bên Từ Toa đã lập tức sắp xếp người khởi công.
Cùng lúc đó, cô cũng xây dựng một con đường hai chiều lên núi.
Nhưng nếu như nói Từ Toa đang phá hoại núi rừng, vậy cũng không đúng. Rừng cây bên này phát triển không tốt, có khả năng là liên quan đến ánh mặt trời, cũng có khả năng là cái khác, tóm lại là rừng cây bên này phát triển không tốt, có rất nhiều cây khô. Cho nên mọi người đều quen rồi, lên núi từ bên này, thường xuyên đi lại đã đi thành một con đường nhỏ. Rồi lại đi qua đi lại, lại đi thành một con đường lớn. Cuối cùng, đi thành đường có thể đẩy xe lên núi.
Bây giờ đường lên núi, xe cộ có thể lái lên, có thể thấy nó khoa trương cỡ nào.
Từ Toa hoàn toàn không cần di chuyển cây cối gì cả, hơi dọn dẹp cây khô ở hai bên một chút là có thể xây dựng con đường hai chiều đi lên núi ở bên này. Cô không chỉ xây đường mà còn xây một chòi nghỉ mát trên đỉnh núi. Có thể nói là vô cùng muốn hưởng thụ cuộc sống.
Bên này khởi công một cách hừng hực khí thế, bên kia Từ Toa không biết bị đã bao nhiêu người phê bình là điển hình của “người ngốc tiền nhiều.”
Nhưng thân là điển hình của người ngốc tiền nhiều, bản thân Từ Toa cũng vẫn vui không chịu được.
Loại cảm giác mình có một khoản tiền lớn trong tay, tiêu sao lại tiêu thành phát tài này, thật sự là quá vi diệu. Thật không biết, rốt cuộc mới là ai kẻ ngốc.
Hơn nữa, cho dù sau này nơi này thật sự không khai phá, thì cô ở nơi này, cũng rất không thiệt. Dù sao cũng có câu nói là nghìn vàng khó mua được niềm vui của ta, tâm trạng này rất tốt.
Cho nên suy nghĩ của mỗi người thật sự khác nhau.
Bên này sửa sang có Từ Toa nhìn chằm chằm, Giang Phong cũng gần như mỗi ngày đều qua, nơi bọn họ mua là toàn bộ ngọn núi, sau khi Giang Phong dạo vài vòng, đã sắp xếp cho người bao vây toàn bộ ngọn núi lại, dựng lưới sắt dày không nói, lại còn trồng cả bụi gai. Cái này có khả năng là để ngăn cản người khác lên núi.
Từ Toa thấy anh làm như vậy cũng cảm thấy là lạ, ngọn núi này tương đối không nhỏ. Bạn nghĩ xem, thậm chí còn có thể làm được cả đường hai chiều, cũng thấy không phải là núi nhỏ gì, nhưng Giang Phong có suy nghĩ của mình: “Nếu không vây lại, chưa đến hai năm, ngọn núi này sẽ trọc mất.”
Đại khái là vì Từ Toa có danh tiếng người ngốc nhiều tiền, nên thôn dân ở xung quanh cách đây không xa đều cảm thấy có thể chiếm lời, còn chưa đến vài ngày, vị trí gần dưới núi đã bị người đào mất mấy cái cây. Từ Toa không đi khắp cả ngọn núi, nên hiển nhiên không biết.
Nhưng sau khi Giang Phong nhìn qua, lại không tùy tiện cho người khác làm như vậy nữa. Những người này không biết ngọn núi bị bán rồi sao?
Bọn họ đều biết, nhưng biết rồi vẫn nhiều lần tới chặt cây, còn không phải vì chiếm lời hay sao?
Thậm chí, rất nhanh Giang Phong đã hiểu rõ tại sao cây ở bên ngày lớn lên không tốt, có nhiều cây chết như vậy, có lẽ vốn dĩ bên này không phát triển tốt bằng cây cối ở bên ngoài kia, nhưng cũng không đến mức chết khô nhiều như vậy. Sở dĩ chết khô nhiều, hoàn toàn là vì mọi người để tiện lên núi xuống núi, mà lần nào cũng tự cho rằng chặt cây và chặt phá không quan trọng. Ngày tháng lâu dần, hiển nhiên tạo thành hậu quả không tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận