Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 769. Nhà ở

Chương 769. Nhà ở
Chương 769: Nhà ở
Cho nên cho dù Từ Lập có hơi do dự, thì cô ta vẫn rất kiên định.
Từ Lập là một người đàn ông, cẩu thả không nói, cũng không cảm thấy người nhà mình có thể đối xử không tốt với đứa trẻ ra sao, nhưng trong lòng vợ anh ta vẫn có chút bất an, dù sao, trong nhà cũng không phải chỉ có chồng cô ta là con trai, mà còn có những anh em khác, và những đứa trẻ khác nữa.
Bình thường còn có vài lời anh tới tôi đi không thoải mái, càng đừng nói đến lúc bọn họ không ở nhà.
Từ Toa: “Chỗ mà mọi người ở đó, cũng không cần thu xếp gọn gàng như vậy, chỉ là ở qua một thời gian thôi. Bọn em xây ký túc xá mới, một nhà bốn người anh chị có thể xin một phòng đơn.”
Cô lại nhìn mấy người đàn ông độc thân: “Đến khi đó mọi người có thể chuyển vào ký túc xá nam, chỉ có điều không giống phòng đơn của gia đình, mà là phòng sáu người, sẽ khá giống với ký túc xá ở trường học.”
Mấy người Trụ Tử nào có biết ký túc xá trường học như thế nào đâu, bọn họ cũng không học hành nhiều. Nhưng nghĩ đến người đi học đều ở nơi như vậy, vậy chắc chắn không có gì không tốt, nên nhanh chóng gật đầu.
Trên thực tế, sau này chuyển đến ký túc xá, bọn họ thật sự như cá gặp nước, tuy diện tích phòng không lớn, nhưng không cần thu dọn gì cả, hành lang có ông bác chuyên quét dọn. Nhà vệ sinh cũng rất sạch sẽ, khác với nông thôn, cuộc sống tạm bợ này thật sự rất thoải mái.
Rất nhanh, mấy người đã đến xưởng thực phẩm báo danh.
Mà cùng với sự xuất hiện của máy móc, và kết thúc thông báo tuyển dụng, trong xưởng tiến hành vài đợt huấn luyện, cuối cùng xưởng thực phẩm cũng chính thức làm việc trước tết âm lịch.
Hơn nữa tên của xưởng thực phẩm còn có hơi trẻ con, tên là công ty thực phẩm Sở Thú Rừng.
Thực ra dựa theo suy nghĩ của Từ Toa, thực sự có thể kéo dài tên của xưởng quần áo, vừa nhìn đã biết từ một mạch mà ra, nhưng sau khi cô và Giang Phong bàn bạc, vẫn nhường quyền lợi đặt tên lại cho hai bạn nhỏ, cũng chính vì vậy, mới có công ty thực phẩm Sở Thú Rừng.
Bây giờ sản phẩm chính của công ty thực phẩm Sở Thú Rừng chính là mì ăn liền.
Ưu điểm lớn nhất của các thế hệ sau này, chính là cho dù làm gì, Từ Toa đều rất chú trọng, mua đất phải làm thủ tục, xây nhà phải làm thủ tục, đăng ký nhãn hiệu cũng như thế. Đừng thấy thoạt nhìn đều là những việc bình thường nên làm, nhưng vào giai đoạn đầu vừa mới bắt đầu phát triển này, thực ra vẫn có rất nhiều người mơ hồ.
Từ Toa lại không thế.
Hôm nay làm lung tung có vẻ như rất thuận tiện, nhưng trên thực tế, cuối cùng người chịu tội vẫn là mình.
Thân là chồng của Từ Toa, phong cách làm việc của Giang Phong cũng giống với cô, rất nhanh anh đã đi đăng ký nhãn hàng, thứ đầu tiên chính là: Mì ăn liền Đầu Bếp Gấu.
Nhưng Giang Phong cũng không vội tiêu thụ ngay lập tức, mà là chú trọng vào sản lượng, anh thật sự đã đặt Từ Lập vào vị trí chủ nhiệm phân xưởng, Từ Lập đáng thương mới đầu chỉ quản lý mấy trăm người. Bây giờ ào một cái đã biến thành ba nghìn người, khiến đầu óc của anh ta quả thực ong ong cả lên, cảm thấy dưới chân mình có hơi tung bay.
Nhưng anh ta cũng không nản lòng.
Khoảng thời gian này anh ta cũng biết, phía bên xưởng quần áo là xưởng lớn mười nghìn người, mà chủ nhiệm phân xưởng người ta còn là một đồng chí nữ. Người ta còn có thể quản lý sản xuất, vậy một người đàn ông như anh ta có lý nào lại không bằng đồng chí nữ.
Chính vì như vậy, mỗi ngày anh ta thật sự đều bùng lên ý chí chiến đấu.
Lúc này, một nhà bốn người bọn họ đã chuyển đến tòa nhà ký túc xá mới xây ở nhà xưởng. Phải nói rằng, tuy rằng là hai nhà xưởng, nhưng tòa nhà ký túc xá đều ở chung.
Trước đây đám người Từ Toa dựa vào nguyên tắc trước sau để xem, nhưng bây giờ lại không phải.
Hai tòa nhà ký túc xá ban đầu ở bên Thủy Mộc, đã được tiến hành sửa lại tầng dưới, toàn bộ sửa thành ký túc xá nữ, đàn ông tiến vào phải đăng ký chi tiết. Về phần hai tòa nhà bọn họ xây sau đó, một là ký túc xá đàn ông, một tòa còn lại thì tương tự với tòa nhà dân cư.
Chỉ cần trong nhà có hai người trở lên làm việc ở bên này, bao gồm cả ở xưởng quần áo hay là xưởng thực phẩm, đều có thể gửi thư xin phòng. Giống như Từ Lập, tuy rằng thời gian anh ta tới không dài, nhưng bởi vì anh ta là chủ nhiệm phân xưởng, cấp bậc khá cao, cho nên vẫn ưu tiên xin được phòng ở tầng hai ba mươi mét vuông.
Nhà ở bên này trên cơ bản đều là hai mươi mét vuông và ba mươi mét vuông.
Dù sao vốn dĩ cũng là làm ký túc xá, không có khả năng giống như nhà ở, cũng may cho dù là hai mươi mét, cũng khác với mấy chục năm sau, dù sao thời buổi này cũng không có cái thứ chết tiệt như diện tích kiến trúc sử dụng chung.
Đây là diện tích thực sự.
Hai người ở rất ổn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận