Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 664. Thay đổi 4

Chương 664. Thay đổi 4
Chương 664: Thay đổi 4
Nhân viên phục vụ cũng giỏi nói: “Vâng ạ! Sáng nay cháu vừa về đã nghe hàng xóm nói mấy kẻ vô liêm sỉ này ngủ chung với nhau, bác nói xem có đáng xấu hổ không. Ai mà biết chúng còn có đồng bọn hay không, cháu thấy các đồng chí công an vẫn ở đó, không biết chúng có còn đồng bọn nào không. Làm sao mà cháu dám về nhà ở được? Cháu còn trẻ, không được đâu.”
Bà Từ: “Trời ơi, chưa bao giờ bà nghe chuyện như vậy cả.”
“Đúng vậy, cháu xui quá, cái đám phiền phức đó làm chuyện xấu gì mà lại ở với nhau chứ...”
Nhân viên phục vụ nói không ngừng, Từ Toa và Giang Phong nhìn nhau, cả hai đều hiểu được ý của nhau qua ánh mắt của đối phương. Trùng hợp quá.
Giang Phong đứng dậy nói: “Vừa ăn vừa nói đi.”
Bà Từ khách sáo hỏi: “Cháu cũng vào ăn nhé?”
Nhân viên phục vụ lắc đầu, cô ta vẫn còn giữ chút phép tắc: “Không cần đâu, cháu ăn rồi, mọi người ăn đi.”
Bà Từ: “Mấy hôm nay cháu không về thì sao mà biết được chuyện ở đó? Thủ đô bắt được đám người này thì xử lý thế nào?”
Nhân viên phục vụ: “Chắc chắn là ngồi tù rồi, chẳng lẽ lại thả bọn họ ra như không? Đâu phải mơ đâu. Anh hàng xóm của cháu làm ở đồn cảnh sát, thím cháu nói đợi ba mẹ cháu về thì sẽ gọi cháu về. Bà nói xem sao lại vô liêm sỉ thế được...”
Lúc này Giang Phong đột nhiên lên tiếng: “Cô sống ở đây là đúng, chưa nói đến chuyện công an đi hay chưa, dù là đi rồi thì chuyện này gây chấn động như vậy, sẽ có rất nhiều người nghe nói rồi kéo đến hóng chuyện. Ai biết được trong số những người hóng hớt đó có kẻ xấu hay không. Có thể vốn chẳng có ý xấu gì, nhưng nghe cô nói cô ở một mình thì họ sẽ nảy sinh ý định xấu đó.”
Nhân viên phục vụ vỗ vào thành giường, nói: “Có lý.”
Cô ta nói: “Ôi mẹ ơi, phiền muốn chết.”
Giang Phong: “Nếu cô thật sự không yên tâm, cô cũng có thể hỏi thêm tin tức từ anh hàng xóm. Dù gì thì công an cũng biết nhiều hơn chúng ta.”
“Ôi, không được, bây giờ anh ấy đang phải đi hỗ trợ cho bên sở thành phố rồi, mẹ anh ấy cũng không gặp được mà.”
Giang Phong nhướng mày, không nói gì.
Từ Toa lập tức nói: “Cô cứ ở đây cho yên tâm, tuy ở đây chỉ có khách thuê, nhưng ở đây vẫn an toàn hơn.”
“Đúng thế!”
Người thời này hay nói, mọi người nói chuyện thêm một lúc, nhân viên phục vụ mới đẩy xe đi, Từ Toa và Giang Phong ngồi trước cửa sổ tán dóc, cô thì thầm: “Hình như không đúng lắm.”
Giang Phong gật đầu: “Đúng vậy.”
Dù là ngủ tập thể cũng không đến mức canh giữ cả ngày trời. Điều này chứng tỏ có chuyện khác nữa.
Anh nói khẽ: “Hẳn là đã xảy ra chuyện khác, khả năng cao là vấn đề lớn.”
Từ Toa: “Họ sẽ không tìm anh chứ?”
Giang Phong bật cười: “Anh quan trọng đến thế từ bao giờ? Chắc chắn không phải vì anh đâu, anh đoán là có chuyện lớn, có điều cũng không ngoài dự đoán, anh nhớ hôm qua Hồ Hạnh Hoa còn nói muốn mượn 10 vạn, rồi xem cái gì mà đồ cổ... Anh nghĩ chắc có liên quan đến chuyện đó.”
Thời này hiếm có người nào có được 10 vạn tệ. Bọn họ có nhưng là vì bọn họ có trợ giúp, khác với mọi người.
“Chẳng lẽ Hồ Hạnh Hoa dính vào chuyện gì lớn rồi à?”
Giang Phong: “Dù là thế thật thì cũng là chuyện của cô ta. Nếu cô ta chỉ có chuyện nam nữ thì vấn đề chắc chắn sẽ không nghiêm trọng. Nếu cô ta liên lụy đến chuyện khác thì giờ mới là vì dân trừ hại.”
Từ Toa phì cười, cảm thán sâu xa hơn: “Không ngờ chúng ta đến thủ đô chuyến mà đã gián tiếp xử gọn cô ta, đây đúng là chuyện tốt.”
Giang Phong: “Ý trời.”
Từ Toa phá lên cười rất dữ dội.
Tiểu Mộc Mộc và Tiểu Thủy Thủy nằm trên giường nhìn đồ ăn vặt, tuy không được ăn, nhưng được nhìn. Nghe tiếng ba mẹ cười thì ngẩng đầu nói: “Xấu hổ quá, con trai yêu con gái.”
….
Cả nhà Giang Phong ở thủ đô suốt năm ngày, trên cơ bản đã đi dạo khắp tất cả các điểm tham quan. Tuy rằng cũng rất tò mò bên Hồ Hạnh Hoa đã dính phải rắc rối gì nhưng Giang Phong khẳng định chắc là chuyện lớn.
Do bà Từ nói chuyện với Tiểu Phương khá hăng say, sợ lúc Tiểu Phương cầm đồ về nhà sẽ xảy ra chuyện, thật ra điều này căn bản không thể xảy ra nhưng Tiểu Phương rất giỏi tưởng tượng. Bây giờ đã tưởng tượng đến việc thật sự có chuyện thì làm sao giải quyết rồi, quả thật sắp khóc đến nơi. Thế là Từ Toa bèn thuận theo tình thế nói rằng cô đưa cô ta về một chuyến.
Giang Phong và Từ Toa cùng đi đưa nhân viên phục vụ Tiểu Phương về nhà một lần rồi, tuy rằng trông có vẻ tất cả người đều đã bị loại bỏ nhưng Giang Phong phát hiện thật ra có người vẫn đang ẩn trong bóng tối.
Vẫn có người ẩn núp ở đây thì có thể thấy rằng thật sự vẫn là chuyện lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận