Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 110. Làm việc tốt

Chương 110. Làm việc tốt
Chương 110: Làm việc tốt
Vẻ mặt cô lạnh lùng, giọng điệu không chút khách sáo.
“Cho dù có là con của mình đi chăng nữa, cũng không thể…”
“Bọn em không phải con cô ta.” Bé trai đột nhiên lên tiếng, trên gương mặt gầy gò không chút thịt nào kia đều là vẻ quật cường và chán ghét: “Em không thèm làm người một nhà với cô ta.”
Mắt xếch kia mắng: “Cái đồ đê tiện nhà mày, tao đánh chết mày...…”
“Cô dừng tay lại cho tôi!” Từ Toa giữ lấy mắt xếch kia, dùng lực giữ chặt lấy, mắt xếch lùi về sau mấy bước.
Vốn dĩ Từ Toa cho rằng là phụ huynh đánh con nhỏ trong nhà, nhưng mà bây giờ xem ra, không phải là như vậy rồi?
Cô nói: “Hai người đều đi theo tôi đến ban quản lý đại đội.”
Mắt xếch kia lập tức hét lên: “Đi lên ban quản lý đại đội? Dựa vào cái gì mà bắt tôi phải đi lên ban quản lý đại đội? Làm lỡ mất công việc của tôi, cô có chấm công cho tôi không? Từ Toa tôi nói cho cô biết, cô đừng có mà lấy lông gà mà đòi làm lệnh tiễn, lo chuyện bao đồng, nếu không tôi…”
Từ Toa không chút khách sáo nào ngắt lời cô ta: “Nếu không thì sao? Cô muốn đánh tôi hay sao? Cô đến đi! Cứ tưởng là tôi sợ cô chứ gì?”
Từ Toa cô, không sợ nhất chính là kiếm chuyện.
Từ Toa quay đầu: “Cô ta không phải mẹ em?’
Cậu bé lắc đầu, đáp: “Đấy là thím hai.”
“Vậy người nhà em đâu?”
Cậu bé túm lấy gấu áo, giọng cũng theo đó mà nhỏ xuống, rất nhẹ rất nhẹ: “Bọn họ đều không còn nữa.”
Từ Toa lập tức nhớ tới cuốn sổ nhỏ lúc mới bắt đầu làm việc, chuyện nhà cậu bé, cũng có ở bên trong, cô hỏi: “Em tên là Lâm Châu?”
Hình như cậu bé không ngờ đến cô lại nhận ra mình, chỉ khẽ gật đầu.
Từ Toa ngẩng đầu lên, không chút khách khí nào mà nhìn mắt xếch kia mở miệng: “Bà thím này, tôi vừa về thôn đã nghe thấy công lao to lớn của cô rồi, làm người mà làm đến mức như cô thì cũng thật là không biết xấu hổ gì nữa. Ba mẹ người ta đã không còn nữa, cô đã chiếm hết ba gian nhà của họ, quay đầu lại còn ngược đãi con nhà người ta nữa. Tôi cũng từng gặp qua mấy người mặt dày vô sỉ rồi, nhưng mà còn chưa gặp được ai lại mặt dày vô sỉ như cô. Cô cũng đừng nói là cô lo ăn lo uống, đã lấy nhà của người ta rồi, cô còn không lo ăn lo uống ư? Chỉ dựa vào cái đồ độc ác như cô, cả đời có thể xây được ba gian nhà hay sao? Sao nào? Lẽ nào cô còn muốn chiếm không nữa hả? Cô cũng đừng hòng lấy danh nghĩa trưởng bối ra dọa, làm một trưởng bối nhân từ, mới có thể có được sự tôn kính của người khác. Nếu như làm một kẻ độc ác, vậy thì đừng có nhận bản thân mình là trưởng bối nữa. Đấy là súc sinh!”
Mắt xếch kia không ngờ tới Từ Toa lại biết mắng người như vậy, cô ta nói: “Cô, con khốn này…”
Giơ tay lên muốn đánh người, chỉ là, Từ Toa là người bình thường hay sao?
Cô túm lấy tay của cô ta, trở tay tát ngược lại: “Cô mắng ai? Đúng là xem Từ Toa tôi là người dễ bị bắt nạt đấy à?”
Động tác của cô nhanh chóng không ngờ, liên tục mà lưu loát, mắt xếch kia còn chưa kịp phản ứng gì, Từ Toa đã nắm chặt lấy tóc của cô ta: “Mắng tôi à? Động tay với tôi à? Tôi xem cô đúng là không biết Mã vương gia có ba con mắt.”
“Ôi! Giết người rồi! Từ Toa giết người rồi!”
Trong lúc giãy dụa cô ta còn muốn túm lại Từ Toa, chẳng qua Từ Toa tóc ngắn, cô ta không túm được, lại còn bị Từ Toa đánh cho mấy cái.
“Á. Cứu mạng!”
Từ Toa nhìn cậu bé kia, dặn dò: “Em nhanh đến bên quản lý đại đội gọi người, nhanh lên!”
Cậu bé do dự, ánh mắt nhìn thoáng qua em gái, sau đó nhanh chóng chạy đi.
Thật ra cũng không cần đến bên ban quản lý đại đội gọi người, lúc này đã sắp bắt đầu làm việc, rất nhanh đã có người vây quanh.
Sau đó bọn họ nhìn thấy Từ Toa và người phụ nữ mắt xếch kia, mắt xếch không ngừng giãy dụa, Từ Toa ngược lại trông có vẻ khống chế không nổi.
Từ Toa: “Mau đến giúp đỡ tôi, cô ta phát điên rồi.”
Đại khái là do dáng vẻ gầy yếu trắng nõn của Từ Toa quá có sức mê hoặc, đến mức thật sự có người đi lên giúp đỡ đè người phụ nữ mắt xếch kia lại, người phụ nữ kia chửi rủa Từ Toa ầm ĩ, Từ Toa nhặt tảng đá to trên mặt đất, trực tiếp chặn miệng cô ta.
Quần chúng đứng xem: “....”
Từ Toa: “Kêu phiền cả người.”
Cũng chính vào lúc này, đại đội trưởng kéo theo một đám người nữa qua đây, mí mắt ông ta không ngừng giật giật, luôn cảm thấy Từ Toa gây chuyện.
Người theo cùng còn có cả chồng của người phụ nữ mắt xếch, anh ta kêu lên: “Vợ à!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận