Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 80. Đi họp 2

Chương 80. Đi họp 2
Chương 80: Đi họp 2
Suy cho cùng cô không thể đi xe bò mãi, còn về xe đạp, cũng không thể đi mượn mãi.
Lúc trong lòng bọn họ đang có suy nghĩ của riêng mình, xe bò đã đến công xã, Từ Toa hỏi:
“Cháu họp ở đâu thế?”
Đại đội trưởng: “Phòng hội nghị nhỏ, lầu 2, bên tay trái.”
Từ Toa khoác gùi tre nhỏ, đi thẳng vào cửa.
Ở đây rất có nét đặc sắc của thời đại, trên tường treo các câu trích dẫn đủ kích cỡ.
“Đồng chí, cô tìm ai vậy?”
Cô vẫn chưa lên lầu thì đã bị ngăn lại.
Từ Toa lập tức đáp: “Tôi là chủ nhiệm hội phụ nữ của thôn Thượng Tiền Tiến, đến đây họp.”
Người gác cổng: “À, hóa ra là người của thôn Thượng Tiền Tiến, cô vào đi.”
Từ Toa khoác gùi tre nhỏ lên lầu, vốn cho rằng dáng vẻ mình thế này cũng tính là khác người, nhưng mà bước vào phòng rồi mới cảm thấy mình đã nghĩ nhiều rồi. Trong phòng đã có bảy tám đồng chí nữ, hầu như bên chân mỗi người đều có gùi tre.
Cô vừa bước vào, mọi người đồng loạt nhìn qua, Từ Toa tìm đại một chỗ ngồi xuống.
Mấy cô đồng chí nữ thoạt nhìn đều khoảng 30, 40 tuổi, tuổi tác không nhỏ nữa, trong đó có một cô gái mặt to hỏi:
“Cô chính là Từ Toa?”
Từ Toa gật đầu ‘ừ’ một tiếng rồi nói: “Xin chào, tôi tên Từ Toa.”
Cô gái mặt to vốn cho rằng cô là một cô bé ngượng ngùng, nhưng nhìn dáng vẻ cô thế này thì hoàn toàn không phải, còn lặng người một lúc, chẳng qua là rất nhanh đã nói:
“Xin, xin chào, tôi tên Vương Trân, là chủ nhiệm hội phụ nữ của đại đội Hạ Tiền Tiến.”
Vừa nghe thấy thế, Từ Toa đã biết.
Đại đội Hạ Tiền Tiến là đại đội cách đại đội Thượng Tiền Tiến của họ gần nhất, hai đại đội là hàng xóm của nhau, một đội ở trên, một đội ở dưới. Tuy là láng giềng nhưng trái lại quan hệ không tốt lắm. Nói cho cùng khoảng cách gần thì không thể thiếu việc phải tranh giành một số nguồn tài nguyên.
Giống như gần đây, bọn họ đang giành nước.
Có điều người ta khách sáo chào hỏi, Từ Toa cũng không tiện làm mặt lạnh, rốt cuộc thì giữa hai đại đội có tranh giành chứ bọn họ lại chẳng có mâu thuẫn gì, đây là lần đầu gặp mặt. Hơn nữa Vương Trân xem ra cũng dễ hòa hợp.
Từ Toa cười tít mắt hỏi: “Mấy giờ chúng ta bắt đầu vậy?”
Vương Trân: “Chắc là sắp rồi nhỉ?”
Cô ta quan sát Từ Toa từ trên xuống dưới, không thể không nói, trong mấy người ở đây, Từ Toa xem như ăn mặc đẹp, Từ Toa lại cảm thấy bản thân cực kỳ có phong cách đồng quê của đầu những năm 70. Nhưng trong mắt mọi người cô vẫn là một cô bé hợp thời trang.
“Đại đội các cô vốn là cô Tiểu Hoàng đi, sau này cô ấy không đi nữa sao?” Một chị gái khác mặt có vết bớt đỏ hỏi, trong mắt mang theo sự vui sướng.
Từ Toa vừa nhìn đã hiểu. Chị gái này không thích Hoàng Diệu Thường.
Niềm vui cười trên nỗi đau của người khác đã muốn phá tung bầu trời luôn rồi.
Từ Toa: “Tôi cũng không biết, chúng tôi đều nghe theo sự sắp xếp của đại đội trưởng Nhưng mà tôi đoán chừng cô ta sẽ không đến đây nhiều nữa, đồng chí Hoàng Diệu Thường là nhân viên tính công điểm, cũng rất bận.”
“À.”
Trong mấy người ở đây có duy nhất một cô gái khá trẻ quay đầu đi cười khẩy một cái.
Từ Toa: “???”
Chị gái có vết bớt đỏ nhìn lướt qua cô gái kia, cười khúc khích như con gà mái già rồi nói:
“Có một vài người đánh giá bản thân mình cao quá, một người đi thay thôi mà cứ tưởng rằng mình có thể làm tu hú chiếm tổ cơ đấy. Bây giờ tốt rồi, người nên đi thì đi, mà người nên đi mà chưa đi thì cũng nhanh đi thôi. Đôi mắt của lãnh đạo thật tinh tường.”
Cô gái trẻ quay đầu, oán hận nhìn chằm chằm chị gái có vết bớt đỏ nói: “Cô nói ai đó?”
Chị gái có vết bớt đỏ mỉm cười: “Ai trả lời chính là nói người đó chứ nhỉ? Trong lòng ai cũng rõ mà.”
Từ Toa mở to mắt nhìn người này một chút rồi lại nhìn người kia một chút, thầm nghĩ, chao ôi, không ngờ một chỗ nhỏ như thế này cũng không hòa thuận.
Ngoài mấy người bọn họ, liên tiếp lại có mấy người nữa đi vào, mọi người dường như cũng không lạ gì với cảnh tượng này, nhưng mà tùy ý bọn họ không ngừng đấu khẩu. Rất nhanh thì thấy một người phụ nữ trung niên ăn mặc gọn gàng bước vào, đi đằng sau là một cô gái tóc thắt bím lớn đang ôm sổ.
Mọi người lập tức yên lặng.
Người phụ nữ trung niên đi đến vị trí quan trọng nhất ở trên bục ngồi xuống: “Các đồng chí đều đến đủ cả rồi chứ?”
Cô gái bím tóc lớn lập tức rút sổ ra bắt đầu điểm danh: “Hội phụ nữ công xã -¬ Khương Minh… hội phụ nữ Chuyên Hán – Cao Tú Hoa, đại đội Thượng Tiền Tiến Từ Toa…”
Cô gái bím tóc lớn điểm danh nhưng Từ Toa cũng điểm danh cùng với cô ta, để biết sơ qua người ở trong phòng này, ở đây tính cả hai người trên bục tổng cộng có mười bốn người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận