Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 745. Cuộc sống thay đổi 4

Chương 745. Cuộc sống thay đổi 4
Chương 745: Cuộc sống thay đổi 4
Sở dĩ cô qua đây cũng chính vì cái này, bằng không anh em nhà họ Lâm ở nhà quê cũng không có bạn bè thân thích gì đáng dựa vào, làm sao bọn họ có thể có loại chuyện như mang hộ này. Chính bởi vì nghĩ tới anh em bọn họ và Nữu Tể là những người bạn tốt ở chung với nhau, cho nên Từ Toa mới qua đây.
“Giám đốc Từ… chị Từ, em, em cũng có thể làm phiền chị không?” Lý Hà Hoa không nhịn được mà mở miệng, nhưng cũng nhanh chóng nói: “Đồ của em không nặng đâu, em chỉ muốn nhờ chị giúp em mang tiền về thôi.”
Cô bé gãi đầu, ngại ngùng bảo: “Như vậy em có thể bớt chút tiền gửi hàng.”
Từ Toa: “Được chứ, nhưng tự các em viết thư, chuyện tiền nong phải nói rõ ràng.”
Lý Hà Hoa nhanh chóng gật đầu, cô bé cười tươi như hoa, nói: “Cảm ơn chị.”
Từ Toa nhìn gương mặt tươi cười của cô bé, hỏi: “Ở bên này có quen không?”
Lý Hà Hoa: “Quen ạ, bọn em đều sống rất tốt.”
Người mà Lý Hà Hoa biết ơn nhất chính là Từ Toa, lúc mới đầu, khi bọn họ ăn còn chưa no mặc còn chưa ấm, em trai em gái trong nhà đều đói khóc oa oa, sau này là Từ Toa kiếm việc cho bọn họ làm, khiến cuộc sống của bọn họ có thêm trợ cấp.
Ít nhất bọn họ có thể miễn cưỡng ăn cơm no, sau này việc này không làm được nữa, nhưng trong thôn lại mở xưởng cho thôn, mẹ cô bé có công việc chính thức, một tháng có thể kiếm được mười bảy, mười tám đồng, cuộc sống trong nhà thoải mái hơn một chút. Lúc này, cuộc sống nhà bọn họ cũng được tính là khá ổn hơn. Nhưng nếu nói là tích được tiền, vậy cũng không đúng. Chân của ba cô bé không tốt, con trong nhà lại đông, cho dù là có một công nhân cũng không có cách nào ăn no bụng hơn một chút, muốn tích tiền là chuyện không có khả năng.
Cũng chính lúc này, bà Từ về quê, người mà Lý Hà Hoa ngưỡng mộ nhất chính là Từ Toa, cho nên cô bé cũng không hề do dự, vác ba lô lên rời khỏi nhà. Đây là sự lựa chọn to gan nhất nhất, và chấn động lòng người nhất mà cô bé từng làm.
Cũng thật sự may vì cô bé không chọn lầm.
Bây giờ công việc làm đã hơn một năm, tiền công cơ bản của cô bé là ba mươi lăm đồng, nhưng mỗi tháng cô bé có ba đồng tiền vì là tổ phó, lại thêm cô bé ở bên này cũng không sợ tăng ca, trên cơ bản mỗi tháng đều được bảy, tám mươi đồng.
Cuối năm ngoái cô bé rút thăm còn rút được một chiếc “chăn trần bông” màu đỏ, tuy rằng bởi vì nhất định phải tham gia rút thăm, nên cô bé xuất phát hơi muộn, trở về đã là sáng mùng hai, nhưng cô bé vẫn vô cùng vui vẻ.
Lý Hà Hoa nghĩ tới những chuyện này, vừa cười vừa bảo: “Sau khi em ra ngoài, bây giờ có thể ăn được cả thịt.”
Một năm nhà bọn họ cũng chỉ ăn, hai ba bữa thịt, mà đó đều là vào năm mới lễ tết, nhưng bây giờ, thức ăn ở nhà ăn rất tốt, bọn họ không cần tự mình mua, mà thi thoảng cũng sẽ có thịt. Cô bé nói: “Lần đầu tiên khi em ăn được thịt ở nhà ăn, suýt chút nữa thì khóc. Rau nhà em cũng không cho nhiều như vậy.”
Từ Toa bị cô bé chọc cười, Lý Hà Hoa vẫn giống y như lúc nhỏ, lúc nhỏ khi ở chung, luôn bày tỏ quan điểm thẳng thắn như vậy. Ngược lại Lâm Thiền cũng không nói nhiều hơn bao nhiêu, nhưng từ nhỏ cô bé đã có tính cách như vậy rồi.
Cô bé nói không nhiều, nhưng rất cẩn thận.
“Em cũng vậy, lần đầu tiên khi ăn được thịt, nước mắt đều không kìm được.” Cô gái bên cạnh Lý Hà Hoa cũng nhỏ giọng nói.
Lý Hà Hoa: “Khi em họ em vào xưởng vừa vặn đúng tết Đoan Ngọ, nhà ăn gói bánh ú nhân thịt, bọn em chưa từng được ăn bánh ú bao giờ.”
Quê bọn họ cũng được tính là khu vực trung bộ giao giữa nam và bắc, muốn nói đến ăn bánh ú mặn hay bánh ú ngọt, vậy khỏi cần tranh luận. Cuộc sống khó khăn, có thể ăm tóm lại đã là tốt lắm rồi, ngọt với mặn cái gì, đều ngon hết!
Đến bánh ú bọn họ còn không ăn được, càng đừng nói đến bánh ú nhân thịt.
Thực ra công nhân ở nhà xưởng bọn họ cũng có rất nhiều người đều là lần đầu tiên được ăn.
“Thực ra đó cũng là lần đầu tiên em được ăn.”
Cô gái này nghĩ đến bộ dáng kích động của mình khi đó, không nhịn được mà khẽ cười, dường như cũng cảm thấy có hơi ngại ngùng. Cô ta và Từ Toa không quen biết, thậm chí còn hơi sợ Từ Toa, nhưng cô bé biết Từ Toa tốt.
Người trong nhà xưởng bọn họ đều biết.
Trong nhà xưởng bọn họ thật sự có rất nhiều người nghèo, rất giống như Lý Hà Hoa. Cũng có người điều kiện trong nhà cũng được, chỉ đơn giản là tìm một công việc. Còn cô bé là người thế nào? Trong nhà không nghèo đến mức không có gì ăn, nhưng lại trọng nam khinh nữ, hoàn toàn không coi một cô gái như cô bé ra gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận