Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 626. Họp báo 9

Chương 626. Họp báo 9
Chương 626: Họp báo 9
Anh ta cố gắng nở một nụ cười: “Tạm thời thì không, sau này nếu có thay đổi tôi sẽ liên hệ với anh.”
Lam Kỳ hết sức thất vọng: “Tiếc thật, tôi thích lắm.”
Mà ngay cả ông chú để râu quai nón ngồi bên cạnh anh ấy cũng yên lặng rụt về hướng bên cửa sổ, sợ đụng trúng Lam Kỳ, ai mà biết chuyện gì đang xảy ra với người này chứ!
Bọn đi nhiều nơi, kiến thức cũng rộng rãi nên biết một số người đàn ông kì lạ thích mặc quần áo của phụ nữ.
Tuy không liên quan gì đến bọn họ nhưng trong lòng vẫn hơi run.
Nghe lời của Lam Kỳ nói mà rơi vào trầm tư.
Buổi họp báo lần này rất long trọng, lúc đầu Từ Toa nghĩ có thể được một phần năm người đặt hàng đã là một khởi đầu tốt đối với bọn họ rồi. Nhưng lại không ngờ con số này đã đạt đến phân nửa.
Thật ra Từ Toa cũng không đoán sai, trước khi bắt đầu quả thật không có nhiều người muốn đặt hàng như vậy.
Nhưng sau khi bắt đầu có rất nhiều người bị thuyết phục, lại nghĩ tới sau này nhà kho sẽ ít xuất hàng lại thì không thể chờ được mà nhanh chóng nhập hàng.
Với lại đối với một số người, chỉ cần dám đặt hàng thì thật ra đối với bọn họ mà nói vẫn có lợi, vận chuyển hàng hóa an toàn hơn so với bọn họ lấy hàng một chút, thậm chí chi phí cũng không tăng. Chỉ có điều, đặt hàng sớm cũng như đang kiểm tra mắt nhìn của mình.
Nhưng người đều có tâm lý giống nhau, thấy người ta gấp gáp mà mình không đặt thì đã cảm thấy thua thiệt rồi.
Tuy nhiên cuối cùng vẫn có gần phân nửa người không đặt hàng nhưng những người này cũng đủ doanh số, chủ yếu là đến học tập mấy các ngành còn có mấy giảng viên ở trường rất ngạc nhiên nữa. Chủ nhiệm Lâm của bộ phận kêu gọi đầu tư cảm khái: “Cách làm này của giám đốc Từ rất sáng tạo, tuyệt thật.”
Tuy đây là buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới của nhà máy, nhưng cũng có thể đưa ra những ý tưởng rất lớn cho bọn họ.
Không cần thiết phải giống nhau như đúc nhưng cải tiến học hỏi thì không thành vấn đề.
“Giám đốc Từ, sau này có chương trình như vậy nhất định phải thông báo cho chúng tôi nữa đấy, chúng tôi cũng muốn học hỏi.”
Từ Toa nở nụ cười, lập tức nói: “Thật ra đây không phải ý tưởng lúc đầu của tôi.”
Quả nhiên lời này vừa nói ra khiến cho rất nhiều người kinh ngạc nhìn về phía Từ Toa, không phải ý tưởng lúc đầu?
Nhưng đúng là chưa từng nghe có ai làm như vậy đấy.
Hơn nữa bàn về việc phát triển nhanh chóng, cả nước vẫn chưa có nơi nào nhanh bằng Thâm Quyến.
Từ Toa: “Có lẽ trong nước chưa từng có cái này, nhưng hình thức này ở nước ngoài có lẽ có rồi, tôi cũng chỉ tham khảo cách làm của những người khác thôi. Tuy tôi chưa bao giờ đi nước ngoài nhưng tôi và chồng tôi đều có thể tiếp thu kiến thức mới. Bình thường tin tức và thông tin ở phương diện này đều sẽ tham khảo một ít, bất kể là dạng gì từ đâu đến, chỉ cần là tốt và phù hợp với chúng tôi thì chúng tôi đều có thể học tập.”
“Thì ra là vậy.”
Từ Toa cười: “Con người phải luôn học tập, không thể ngừng học tập được.”
“Nói rất hay.”
Từ Toa hơi xấu hổ: “Thật ra tôi cũng vừa làm lại vừa tìm tòi học hỏi, chúng tôi rất may mắn, có cơ hội bắt kịp chính sách quốc gia như vậy, mặc dù không có người đi trước dẫn đường, ít nhiều gì cũng có rất nhiều lần vấp ngã, nhưng chúng tôi vẫn vững bước tiến lên. Vậy nên tôi cảm thấy rất vui.”
“Cô mà cũng bị vấp ngã à, cô được xem như là xí nghiệp phát triển nhanh nhất Thâm Quyến rồi.”
Từ Toa cười: “Phát triển nhanh hơn chỉ có thể nói là do chúng tôi làm sớm và tập thể của chúng tôi làm tốt đấy. Thành lập xí nghiệp sao lại không có khó khăn được chứ.”
“Đúng rồi.”
Từ Toa: “Phải luôn khám phá và tìm tòi, học hỏi.”
Lời này làm cho mọi người ở đây gật đầu nhưng cũng có như có điều phải suy nghĩ.
Ở đây Từ Toa chậm rãi nói cũng có người đang đi ra ngoài.
Thật ra người này chính là chủ một xưởng may quần áo mới được thành lập gần đây, họ Quan, ông ta vừa đi vừa cảm thấy hôm nay có lời rồi, tuy hôm nay không lấy hàng nhưng bọn họ lại học được một ít mánh lới, mà ông ta cũng cảm khái thêm lần nữa là người trẻ tuổi làm việc không biết che giấu gì cả đã bị bọn học được rồi.
Lần này ông ta đi cùng với em vợ của mình, em vợ của ông ta hỏi: “Chúng ta không đặt hàng à?”
Ông Quan im lặng, ông ta nói: “Bây giờ nhà máy của chúng ta đã bắt đầu sản xuất, tôi nhập hàng làm ở đây làm gì nữa? Chúng ta tự làm thì chi phí sẽ thấp hơn. Chúng ta đến là để xem bọn họ làm gì sau đó học theo, không phải thật sự muốn lấy hàng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận