Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 598. Tiệc tất niên 2

Chương 598. Tiệc tất niên 2
Chương 598: Tiệc tất niên 2
Mộc Mộc: “Muốn nắm muốn nắm, con cũng muốn nắm.”
Tuy rằng không biết đang làm gì, nhưng Mộc Mộc biết đây là đồ tốt, không nhìn thấy mọi người đều vui vẻ như vậy hay sao? Cậu bé cũng gật đầu với em trai Thủy Thủy có hơi im lặng, gương mặt nhỏ giương lên nhìn chằm chằm và mẹ, nói: “Thủy Thủy cũng muốn.”
Từ Toa không phải một người mẹ nghiêm khắc, cô ôm Mộc Mộc lên, nói: “Con lấy đi.”
Mộc Mộc vồ tới, bàn tay nhỏ xòe ra.
Người dẫn chương trình cười: “Bạn nhỏ thật ngoan, sau đây sẽ đọc tiếp số 222, số 333… ôi? Số bạn nhỏ bốc rất đặc biệt nha, số 768…
Mộc Mộc đã ra tay, Thủy Thủy cũng nôn nóng giậm chân nhỏ: “Con con con!”
Từ Toa lại ôm đứa con thứ hai lên, đứa trẻ nắm xong, vỗ cái bụng nhỏ đầy hài lòng.
Từ Toa tổng cộng rút ra ba trăm người, rồi dẫn hai con xuống sân khấu, người dẫn chương trình: “Mời toàn bộ những người vừa trúng thưởng xếp hàng từ bên trái lên sân khấu nhận thưởng, phần thưởng là ba rửa mặt ba món, chúc mừng!”
Cô ta nhìn phía sau, thật sự có cả đồng chí nam trúng thưởng, mới vừa cười vừa nói: “Đồng chí nam về nhà phải giao lại cho vợ đấy nhé.”
Tất cả mọi người đều cười ầm lên.
Từ Toa cũng cười theo, nhưng trong lòng lại nói cười cái gì vậy.
Người nhận thưởng đầu tiên nhận là một nữ công nhân ở phân xưởng, hơn bốn mươi tuổi, năm tháng lưu lại không ít dấu vết cho bà ta, nhưng vẫn nhìn ra được đây cũng là một người mạnh mẽ. Bà ta mở túi ra ngay tại trận, mọi người cũng nhìn thấy rõ bên trong là gì, nghe bộ rửa mặt ba món, mọi người thật sự không hiểu cho lắm, nhưng mở ra thì đều hiểu.
Một bánh xà phòng, một bình hữu nghị lớn, còn có một cái cốc trắng có hoa văn.
“Trời ơi, thế này cũng tốt quá rồi?”
“Mẹ ơi, không phải là phần thưởng giải ba sao?”
“Thật may mắn!”
“May mắn quá, nói không chừng cô còn có thể trúng được giải hai ấy chứ?”
“Tôi không thể trúng giải nhất sao?
“Tim cô cũng lớn nhỉ, sao cô không nói cô có thể trúng giải đặc biệt đi? Cả xưởng có đúng một giải.”
Mọi người vô cùng náo nhiệt, người dẫn chương trình mỉm cười: “Chị Vương thật đúng là một người sảng khoái, mọi người cảm thấy giải ba thế nào?”
“Tốt!” Mọi người đồng loạt hô.
Người dẫn chương trình vừa cười vừa tiếp tục phân phát, lại có người mở túi ra: “Ôi? Cái cốc khác này?”
Người dẫn chương trình gật đầu: “Đúng, cốc hoa văn là ngẫu nhiên, lấy được cái gì thì tính cái đó, nếu như mọi người muốn đổi với người khác thì có thể đổi riêng, ở trên sân khấu chúng tôi không cho chọn.”
“Nếu chọn thì nhường lại tư cách cho chúng tôi…”
“Đúng.”
Ba trăm người, thoạt nhìn là một quá trình rất lớn, nhưng thực ra cũng rất nhanh, nhận xong phần thưởng, lại tiếp tục biểu diễn. Lần này là mấy bác gái múa ương ca, thực ra cũng chính là mấy người bà Từ, mọi người xem cũng vô cùng vui vẻ.
Có những người trúng thưởng đã không còn tâm trạng xem gì nữa, mà ôm quà của mình ở trạng thái ngơ ngác.
Không nói mấy thứ này thực dụng bao nhiêu, chỉ nói riêng cái túi vải nhỏ này thôi, đã có thể mang về đựng đồ rồi.
Có thể nói, đồ ở trong cái túi nhỏ này, bỏ năm đồng tiền chắc chắn không thể mua được, bảy, tám đồng còn có khả năng. Vừa nghĩ thế, mọi người đều được sự hào phóng của nhà xưởng trấn áp, nói nhà xưởng quốc doanh tốt, nhưng nhà xưởng quốc doanh nào có kiếm nhiều bằng bọn họ.
Còn nữa, nhà xưởng quốc doanh phát đồ như vậy sao?
Sẽ không phát đâu.
Có vài người kích động, vài người khẩn trương, vài người thì như đi vào cõi thần tiên, còn vài người thì bị ảnh hưởng bởi niềm vui, Từ Toa lại lên sân khấu lần thứ hai, rút hai trăm giải nhì. Cô cảm thấy năm sau chắc chắn không thể lên làm vật biểu tượng nữa.
Nhưng tuy trong lòng oán trách, cô vẫn rút một cách hăng hái. Có thể nói, ngoài miệng nói không muốn, nhưng trong lòng lại rất thành thật.
Quả nhiên, lại là một tràng tiếng kêu quỷ khóc sói gào nữa, giải nhì đương nhiên tốt hơn giải ba. Phần thưởng giải nhì là phích nước nóng, đừng thấy thời tiết ở Bàng Thành vẫn luôn nóng nực. Nhưng thực ra lòng muốn uống nước nóng của mọi người vẫn không thay đổi.
Giải ba và giải nhì đều tốt như vậy, mọi người không khỏi càng mong chờ vào phần thưởng giải nhất hơn, và một người duy nhất có mặt may mắn nhận giải đặc biệt.
Quả nhiên, giải nhất khiến người vô cùng mừng rỡ, vậy mà lại là một bộ ấm trà, người bản địa vẫn rất thích trà, mấy thứ như bộ ấm trà này, thoạt nhìn vô cùng cao cấp, người cầm được giải nhất vui như bay lên cung trăng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận