Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 171. Biết rõ

Chương 171. Biết rõ
Chương 171: Biết rõ
Cô ta đắc ý, từ từ nói: "Nếu như cô biết điều thì phải biết, hợp tác với tôi mới là đúng đắn."
Từ Toa lại không ngờ rằng còn có thu hoạch ngoài ý muốn như vậy.
Cô vốn chỉ muốn xem thử hai con rắn này đang bàn chuyện gì, nhưng mà không ngờ rằng bất chợt lại biết được bí mật lớn như vậy.
Anh trai của Bạch Liên Hoa hại chết vợ sao?
Trong tiểu thuyết thật sự không hề nhắc đến việc này.
Mà cũng không có gì bất ngờ, tiểu thuyết phát triển xoay quanh Hồ Hạnh Hoa, mà cô chết, Hồ Hạnh Hoa giẫm lên cô để đi lên, tất nhiên cũng không cần phải uy hiếp Bạch Liên Hoa để đòi tiền, anh trai của Bạch Liên Hoa cũng không có cơ hội ra sân.
Từ Toa nhíu mày thật chặt, nhìn hai người này vẫn còn đang dây dưa.
Làm chuyện xấu cũng không thể quyết đoán, không biết còn có thể làm ra chuyện gì.
Người ngay lập tức trở thành người bị hại như Từ Toa cũng đang chê cười hai ả.
Hai người này nói lâu như vậy vẫn chưa nói ra lý do nào. Từ Toa bĩu môi nghĩ phải đối phó với hai kẻ mất trí này thế nào. Cô xem thường nhất chính là những cô gái chỉ biết tính toán dơ bẩn.
Từ Toa siết chặt tay, bất ngờ cô cảm giác có người sau lưng mình, Từ Toa nhanh chóng lướt lên, nhưng mà vẫn chưa vung nắm đấm. Trái lại chỉ túm lấy áo của người kia, kéo sang một bên.
Người đó nhíu mày lại, bị cô đè sát vào tường.
Người này không phải ai khác mà là bác sĩ Tiểu Giang.
Hai người cứ như hai con thằn lằn.
Từ Toa đặt tay lên môi "suỵt" một cái, tiếp tục nhìn lén hai người độc ác kia.
Mặc dù lúc này hai người kia vẫn chưa hết căng thẳng...
Bạch Liên Hoa: "Chuyện này, tôi cần bàn với anh trai."
Hồ Hạnh Hoa: "Sao? Muốn để anh trai cô đối phó tôi sao? Tôi khuyên cô tốt nhất nói cho anh trai cô biết, tôi mặc kệ trước mặt người khác anh ta là người như thế nào, nhưng mà trước mặt tôi thì hãy cụp đuôi mà làm người. Đừng để tôi phải tính toán so đo. Anh ta chôn vợ mình ở ngọn núi sau thôn, chuyện này tôi biết rất rõ."
Bạch Liên Hoa hoảng sợ: "Cô vậy mà lại biết."
Hồ Hạnh Hoa cười đắc ý.
Cô ta nói: "Mấy người đừng mơ giở trò với tôi, ngoan ngoãn chuẩn bị tiền cho tôi."
Nói xong cô ta xoay người định đi, bác sĩ Tiểu Giang vội vàng kéo Từ Toa, nhanh chóng vòng qua hẻm nhỏ, rất nhanh đã đi mất. Mấy căn nhà giữa xóm họ vẫn khá là sát nhau, vì để dễ giúp đỡ lẫn nhau nên đều xúm lại một chỗ xây nhà, rất sát nhau, ở giữa cũng chỉ chừa ra cái hẻm nhỏ.
Giang Phong kéo Từ Toa đi ra ngoài, mặt anh không hề thay đổi, hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì thế?"
Sắc mặt Từ Toa lạnh băng, không nói gì.
Giang Phong cũng không hề giục Từ Toa, anh cứ yên lặng nhìn Từ Toa như vậy, một lúc lâu sau, quả nhiên Từ Toa lên tiếng.
"Bọn họ muốn giở trò với tôi."
Chỉ đơn giản vài từ như vậy nhưng mà Giang Phong lập tức đã hiểu.
Hơn nữa anh rất nhanh đã liên tưởng đến: "Anh trai của Bạch Liên Hoa sao?"
Từ Toa gật đầu.
Chân mày Giang Phong nhíu lại nói: "Nhà bọn họ từ Hạ Tiền Tiến đến, Bạch Liên Hoa có hai người anh, anh cả cô ta có vợ, là người phụ nữ nổi tiếng đanh đá ở Hạ Tiền Tiến. Anh hai của cô ta là một người không vợ, có người nói chị dâu thứ hai của cô ta lúc lên núi tìm thức ăn đã mất tích. Có người nói là tìm được một chiếc giày của cô ta ở trước vực cách đó không xa. Nên dân làng đều cho rằng có thể cô ta đã không cẩn thận ngã xuống vách núi chết rồi. Chuyện này cũng đã gần bốn năm năm rồi, nếu như anh của Bạch Liên Hoa muốn giở trò với cô thì nhất định là người anh hai kia rồi."
Từ Toa ngẩng đầu nói: "Anh nghe được chứ? Anh nghe thấy chứ? Chị dâu thứ hai của Bạch Liên Hoa là bị anh trai cô ta hại chết."
Tuy là trong truyện không đề cập đến nhưng mà Hồ Hạnh Hoa trùng sinh nên Từ Toa tin lời cô ta nói.
Giang Phong gật đầu: "Tôi nghe thấy, rất rõ ràng."
Từ Toa nghiêm túc: "Chúng ta đi tố cáo anh ta."
Cô cảm thấy giá trị tức giận của mình đang không ngừng +1 +1 +1...
Đang không ngừng tăng nhanh, chỉ một giây sau đã muốn đánh chết những con chó má không biết xấu hổ này.
Giang Phong: "Không được."
Từ Toa đã sắp bốc cháy, trong đôi mắt to tròn như có cơn giận đang bốc cháy.
Chuyện này còn đáng giận hơn chuyện cô bị hãm hại, dù sao đó cũng là một sinh mạng chân thật.
Từ Toa vẫn là một người chưa từng trải qua sự tàn nhẫn của xã hội, không phải là một người trưởng thành đã gặp nhiều chuyện bất bình, cô chỉ mới mười sáu tuổi. Trước khi xuyên qua cô cũng chỉ mới là một cô gái học trường thể thao nửa năm mà thôi. Chuyện lớn liên quan đến mạng sống như vậy, cô vẫn rất căng thẳng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận