Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 685. Đánh dấu chủ quyền

Chương 685. Đánh dấu chủ quyền
Chương 685: Đánh dấu chủ quyền
Tiểu Mộc Mộc và Tiểu Thủy Thủy đều mở to mắt, giống như không thể tin tưởng được mẹ lại nói không muốn đi làm, trong lòng của chúng mẹ rất muốn đi làm, hơn nữa mẹ luôn làm việc.
“Vậy, mẹ đừng đi làm nữa.”
Từ Toa nghiêm túc: “Mẹ không đi làm thì không thể kiếm tiền, nếu như không kiếm tiền vậy ai sẽ mua thịt, mua trứng, mua đồ chơi, mua quần áo mới cho hai bảo bối, còn dẫn hai con đi ra ngoài du lịch nữa? Những thứ này đều cần chi tiền.”
Hai bạn nhỏ xoắn xuýt, nhưng không bao lâu, Tiểu Thủy Thủy nói: “Ba ba.”
Mộc Mộc bổ sung: “Đúng, để cho ba ba kiếm tiền.”
Từ Toa: “Vậy một mình ba ba nuôi cả nhà chúng ta à, có vất vả không? Nếu như mẹ và ba ba cùng làm, có phải sẽ giúp ba ba thoải mái hơn không?”
Hai đứa nhỏ trầm mặc.
Từ Toa: “Cho nên có một số việc bạn nhỏ không thích, có một số việc người lớn cũng không thích. Nhưng cho dù có thích hay không cũng đều phải làm. Nào, ăn rau.”
Từ Toa chơi xấu, ăn rau thôi chưa tính, còn đặc biệt gắp ớt chuông cho hai đứa nhỏ nữa.
Ớt chuông!
Đây là món ăn bạn nhỏ ghét nhất trong bảng xếp hạng.
Ghét nhất chính là nó.
Nhưng vừa rồi mẹ mới nói đạo lý xong, bạn nhỏ không dám lén nhổ ra.
Hu hu, hai đứa trẻ như chúng cũng không thoải mái hơn người lớn như mẹ chút nào.
Mệt mỏi quá.
Từ Toa nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đau khổ của hai nhóc khi phải ăn ớt chuông, nói: “Ăn xong rồi sẽ cho phép mỗi đứa uống một lọ sữa chua.”
Nhắc tới cái này con mắt của bạn nhỏ lập tức phát sáng lên, vô cùng hăng hái nhìn về phía Từ Toa, tranh nhau ăn.
Đối với bọn chúng mà nói, ớt xanh này đã trở nên đơn giản rồi.
Từ Toa: “...” Hai đứa nhóc hư hỏng này.
Nuôi con đúng là không dễ dàng mà.
“Mẹ, mẹ kiếm tiền là để mua sữa chua cho tụi con?”
Từ Toa không chút do dự gật đầu, nói: “Đúng vậy, đương nhiên kiếm tiền là để mua sữa chua cho cho các con rồi. Nhưng cũng để mua những thứ khác nữa. Ngoại trừ hy vọng các con có cuộc sống tốt đẹp ra còn hy vọng mình cũng có cuộc sống tốt nữa.”
Cô vui vẻ nói thẳng: “Mẹ thích có cuộc sống tốt, không thích chịu khổ.”
“Đại Bảo cũng không thích chịu khổ.” Tiểu Mộc Mộc nhíu cái mũi nhỏ lại, nói: “Không thích chút nào, em trai cũng không thích.”
Lúc này còn quan tâm em trai nữa.
Thủy Thủy: “Không thích.”
Từ Toa: “Cho nên mẹ kiếm tiền, Bảo Bảo không được kén ăn, phải phát triển khỏe mạnh, được không?”
“Được.”
Từ Toa thu phục được hai tiểu quỷ, nói: “Hôm nay mẹ hôm mệt quá, muốn đi ngủ sớm một chút, các con không được làm ồn trong nhà, được không?”
“Được.”
Từ Toa mỉm cười: “Hai đứa giỏi nhất, mẹ biết hai đứa rất nghe lời mà.”
Hai bạn nhỏ được khích lệ, kiêu ngạo ưỡn ngực lên ʘʘ, lúc này không có khăn quàng đỏ, nếu có, có thể đón gió phấp phới trước gió rồi.
“Mẹ yên tâm nghỉ ngơi đi , không ai được thể quấy rầy mẹ hết.”
“Không được!”
“Chúng con bảo vệ mẹ!”
“Đúng, bảo vệ!”
Từ Toa cười dịu dàng, cảm thấy trong lòng ấm áp, tuy lúc bé hai đứa rất nghịch nhưng đúng là không làm khó cô.
Cô ôm hai bạn nhỏ, nói: “Đúng là bé ngoan.”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của bạn nhỏ đỏ bừng.
Kiêu ngạo.
Thật sự Từ Toa vô cùng mệt mỏi, cô trở về phòng ngủ cũng không có cảm giác mình xuất hiện ở thành phố Giang Hải, quả thực là ngủ chết rồi vậy.
Từ Toa cũng phát hiện lúc cô vô cùng mệt mỏi, quả thực không dễ tỉnh lại ở thành phố Giang Hải, ngủ một giấc đến sáng luôn.
Lúc cô tỉnh lại nhìn thấy Giang Phong không có ở bên cạnh, nhưng cũng không phải không có dấu vết đã ngủ, chắc là đã dậy rồi. Từ Toa xoa con mắt đi vào nhà vệ sinh, Giang Phong đang đánh răng, cô nhẹ giọng nói: “Anh dậy sớm thật.”
Giang Phong: “Anh phải qua đó tọa trấn sớm một chút.”
Thật ra thương nhân nước ngoài sẽ không đi sớm như vậy, nhưng bọn họ tham gia những buổi triển lãm như thế này lại không thể đến muộn.
Biết đâu sẽ bỏ lỡ khách hàng.
Anh kéo qua Từ Toa, nói: “Em ngủ thêm chút nữa đi, đến muộn chút.”
Từ Toa lắc đầu: “Không cần đâu, em đi với anh.”
Giang Phong đau lòng vợ,: “Một mình anh được rồi, anh không muốn em quá mệt mỏi.”
Tối hôm qua anh trở về, thấy cô ngủ giống như con heo nhỏ, gọi cũng không tỉnh, lập tức vô cùng đau lòng.
Tuy kiếm tiền rất vui nhưng anh cũng không hy vọng Từ Toa không thoải mái.
“Ngày hôm qua chúng ta đã đánh chiêu bài ra rồi, hôm nay cùng lắm chỉ là tiếp tục hôm qua thôi, có anh ở đó em vẫn chưa yên tâm à.”
Từ Toa gật đầu: “Đúng vậy, em lo lắng, ai biết mấy người đó có dụ dỗ anh đi không chứ. Cả đám bọn họ đều đến đào góc tường của em, quá đáng thật đấy.”
Giang Phong không nhịn được bật cười.
Đây là một câu chuyện thú vị ngày hôm qua, anh giới thiệu giùm cho xí nghiệp nhà nước Đông Bắc một việc làm ăn, người phụ trách bên kia tưởng anh là người phiên dịch kiêm chức chuyên viên nên trực tiếp đào góc tường. Khiến cho thiếu chút nữa tất cả mọi người đều bật cười.
Lúc này bọn họ mới biết anh và Từ Toa là vợ chồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận