Côn Luân Ma Chủ

Chương 1012: Kế hoạch âm hiểm 2

Còn võ lâm Tây Sở cường đại là do triều đình Tây Sở không đủ lực khiến cho phong thái dân chúng Tây Sở mạnh mẽ, võ phong cường thịnh.

Cho nên trong ba vùng, nhìn thì thế lực võ lâm ở Bắc Yên là dễ quản lý nhất, nhưng thực tế lại không phải vậy. Vì Bắc Yên có Đại Quang Minh Tự.

Đạo môn thanh tịnh vô vi, trừ Thuần Dương Đạo Môn, Chân Vũ Giáo cũng trong nội địa Đông Tề nhưng cho dù là Thuần Dương Đạo Môn cũng rất ít khi nhúng tay vào việc của triều đình.

Nhưng Đại Quang Minh Tự lại khác, bọn họ mà ngứa mắt ai chắc chắn sẽ nhúng tay vào.

Có một thế lực bá chủ như vậy ở Bắc Yên, toàn bộ võ lâm Bắc Yên đều cảm thấy áp lực nặng nề.

Giờ Sở Hưu lại muốn đọ sức với một thế lực kinh khủng như vậy, theo Bạch Vô Kỵ chuyện này quá nguy hiểm, để toàn bộ nhánh Ẩn Ma sau lưng Sở Hưu ra tay còn tạm.

“Ngươi hối hận à?” Sở Hưu hỏi.

Bạch Vô Kỵ lắc đầu nói: “Đương nhiên là không. Ta đã gia nhập dưới trướng đại nhân đương nhiên phải phân ưu giải nạn giúp đại nhân. Không hiểu thêm về kế hoạch của đại nhân e là ta không thể ra tay đúng mực được.”

Sở Hưu tùy ý khoát tay nói: “Chuyện lần này chúng ta không cần động thủ, chỉ cần đứng nhìn là được.

Ta cũng biết thực lực Đại Quang Minh Tự, đương nhiên không ngu ngốc đi ăn thua với Đại Quang Minh Tự rồi.

Nói thẳng ra kế hoạch này của ta cũng chẳng ra gì, chỉ để trêu chọc Đại Quang Minh Tự mà thôi.

Nhiều người tới địa bàn Đại Quang Minh Tự đào đào bới bới như vậy. Nếu Đại Quang Minh Tự có can đảm thì ra tay giết người đi, không có can đảm vậy chỉ có thể nhịn.”

Nói đến đây Sở Hưu lại cười lạnh nói: “Lần này ta muốn xem xem đám hòa thượng kia từ bi thật hay là dối trá?”

Sở Hưu vừa nói xong, Bạch Vô Kỵ lập tức hiểu mọi chuyện.

Không thể không nói chiêu này của Sở Hưu quả thật âm hiểm, nhưng chỉ hữu hiệu khi nhắm vào Đại Quang Minh Tự.

Đổi lại là người khác, trực tiếp đại khai sát giới, giết mấy nhà, những người còn lại đương nhiên tan rã. Lúc đó Sở Hưu có uy hiếp thế nào cũng vô dụng, dù sao chết trước chết sau cũng là chết.

Nhưng giờ lại khác, lui lại là chết, tiến lên lại chưa chắc đã chết.

Còn lúc này ở bên ngoài các gia chủ chưởng môn bất luận chấp nhận hay âm thầm truyền tin cho Đại Quang Minh Tự, dù sao mọi người đều đã chuẩn bị tạm thời di chuyển toàn tộc tới Cực Bắc Hoang Nguyên.

Dời cả gia tộc môn phái cũng chẳng phải chuyện đơn giản, cho nên phải mất mười ngày các thế lực mới chuẩn bị kỹ càng xuất phát được.

Cực Bắc Hoang Nguyên của Đại Quang Minh Tự cực kỳ ác liệt.

Nếu nói khu vực Cực bắc của Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành chỉ hơi lạnh một chút nhưng vẫn còn chút vật sống, vậy Cực Bắc Hoang Nguyên thật sự là vùng đất chết, phương viên trăm dặm không một bóng người.

Có điều chuyện này lại có rất nhiều tác dụng đối với võ giả Đại Quang Minh Tự.

Rời xa phố xa sầm xuất, có thể trợ giúp đệ tử vừa tiến vào Đại Quang Minh Tự tu hành, khiến các đệ tử nhỏ tuổi không bị tiêm nhiễm bởi thế gian phồn hoa bên ngoài.

Còn sau khi những đệ tử này trưởng thành cũng có thể lợi dụng hoàn cảnh lạnh lẽo xung quanh cảm ngộ, tu thân dưỡng tính.

Có điều gần đây võ giả Đại Quang Minh Tự lại cảm thấy không đúng.

Mười mấy thế lực Bắc Yên lục đục tới quanh Đại Quang Minh Tự đóng quân, thậm chí còn xây dựng nhà ở giản dị. Mặc dù tính thực dụng không sánh bằng chùa miếu của bọn họ nhưng muốn ở tạm lại không thành vấn đề.

Sau khi phát hiện điểm này, Đại Quang Minh Tự lập tức tới thông báo cho phương trượng, ai ngờ phượng trượng đang bế quan, chỉ để lại Hư Vân.

Mọi người gặp nhiều cũng đã quen, trong Đại Quang Minh Tự, Hư Vân gần như một phương trượng khác.

Bên trong Đại Quang Minh Tự khói hương nghi ngút, toàn bộ chùa miếu bao phủ trong tiếng phật âm hùng hồn khiến người ta nghe thôi cũng có cảm giác trang nhiêm.

Có điều lúc này rất ít đệ tử đi lại trong Đại Quang Minh Tự, phần lớn mọi người đều bế quan tiềm tu.

Đại chiến chính ma ở Bái Nguyệt Giáo vừa qua, Đại Quang Minh Tự là người tham dự chủ yếu, phân nửa tinh nhuệ trong chùa đều tham gia trận chiến đó.

Theo lý mà nói trận chiến lần này không có bên thắng cũng chẳng có kẻ thua, nhưng Đại Quang Minh Tự lại bị tổn thương nho nhỏ.

Cho nên những đệ tử thụ thương đều đang an dưỡng, còn một số đệ tử tham chiến không thụ thương lại bế quan tu luyện, muốn tiêu hóa những kinh nghiệm nhận được trong trận chiến lần trước.

Lúc này trong thiền đường của Hư Vân, Hư Vân đọc báo cáo của đệ tử bên dưới, đem tờ tin tức cho Hư Ngôn ngồi phía trước hắn, lạnh nhạt nói: “Xem thử đi.”

Hư Ngôn cầm tin tức lên đọc, Hư Vân lại nhấc ấm trà, bắt đầu pha trà.

Cương khí nháy mắt đã đun sôi nước, đổ vào trong chén. Lá trà vốn khô héo lập tức trở nên xanh biếc, một hương thơm tỏa ra trong phòng.

Đưa một chén trà cho Hư Ngôn, Hư Vân nói: “Đây là Tuyết Liên Trà sinh ra trên đỉnh Đại Tuyết Sơn, ta để ý ba năm mới hái được vài cọng, sau khi sao xong chỉ còn không tới ba lạng.”

Hư Ngôn nhận lấy chém trà uống một hơi cạn sạch chẳng khác nào trâu gặm mẫu đơn, lúc này hắn mới cau mày nói: “Sư huynh, có người đang gây chuyện. Đệ không tin những tông môn thế gia kia có can đảm khiêu khích Đại Quang Minh Tự ta.”

Trừ phi đối phó với những tông môn Ma đạo, Đại Quang Minh Tự rất ít khi ỷ thế ức hiếp người khác.

Nhưng ngược lại Đại Quang Minh Tự cũng không cho phép bất cứ ai khiêu khích uy nghiêm của mình, cho nên hầu như không ai dám đến trêu chọc Đại Quang Minh Tự.

Thế nhưng đám tông môn thế gia này lại cùng nhau xuất hiện xung quanh Đại Quang Minh Tự, quang minh chính đại cắm rễ trên địa bàn của Đại Quang Minh Tự. Loại trừ trường hợp bọn họ bị điên, vậy rõ ràng là có người đang đứng phía sau gây chuyện.

Hư Vân lại rót một chén trà cho Hư Ngôn nói: “Dư âm chuyện Bái Nguyệt Giáo vẫn còn, đã lại có kẻ tới gây chuyện, thời thế rối loạn, mọi việc đều phải cẩn thận một chút.

Sư đệ, uống từ từ thôi, tâm ngươi loạn, như vậy không tốt.”

Trong những sư huynh đệ bối phận chữ Hư, trừ Hư Độ không nhìn ra sâu cạn, thật ra người Hư Vân muốn bồi dưỡng nhất chính là Hư Ngôn.

Đại Quang Minh Tự có quá nhiều võ giả, bối phận cũng hỗn loạn. Lúc trước trong số võ giả bối phận chữ Hư, tuổi tác lớn lớn nhỏ nhỏ đều có, Hư Ngôn chỉ là người tầm thường nhất trong số đó.

Nhìn lên trên hắn không bằng phương trượng Hư Từ cùng Hư Vân tuổi tác lớn hơn hắn. Còn nhìn xuống dưới, hắn không bộc lộ tài năng nhanh như Hư Độ.

Nhưng chính Hư Ngôn cực kỳ bình thường như vậy lại khiến Hư Vân hết sức coi trọng.

Bởi vì hắn tu luyện Nộ Mục Kim Cương Tâm Kinh.

Môn công pháp Kim Cương Viện này cực kỳ cương mãnh bá đạo, là công pháp luyện thể nhất đẳng, vừa nhanh chóng luyện thành vừa không ảnh hưởng tới uy năng sau này.

Nhưng Kim Cương nộ mục, làm sao khống chế lửa giận là chuyện hết sức khó nhọc.

Chuyện này Hư Ngôn làm được, giấu lửa giận trong lòng, như võ giả hàng phục tâm viên, còn Hư Ngôn lại hàng phục một Nộ Mục Kim Cương không chịu khống chế của hắn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận