Côn Luân Ma Chủ

Chương 1580: Giải vây

Tuy hắn biết thực lực của Sở Hưu rất bất phàm, nhưng trước mắt Phương Lâm Quận đã cực kỳ rối loạn, Sở Hưu dẫn theo chút người như vậy có hữu dụng không?

Sở Hưu không để ý tới suy nghĩ của Giải Anh Tông và Đỗ Lan Hải, thấy người đã xuất hiện, Sở Hưu trực tiếp nói với Lục Tam Kim: “Động thủ!”

Dứt lời Sở Hưu và Lục Tam Kim trực tiếp liên thủ giết về phía Đỗ Lan Hải.

Tốc chiến tốc thắng, người ở đây còn đông hơn ở Thương Thiên Minh nhiều. Cho nên Sở Hưu kéo Lục Tam Kim cùng nhau vây công.

Thật ra trong số những người ở đây, nếu Lã Phụng Tiên bộc phát toàn lực, hắn cũng có tư cách giao thủ với cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, cũng như lần trước hắn sử dụng Vô Song, trực tiếp chém vỡ một chiếc lá Ưu Đàm Bà La. Nếu chỉ xét lực bộc phát của thân thể, ngay cả Sở Hưu cũng không sánh bằng.

Nhưng Lã Phụng Tiên là người mình, lúc giao thủ bình thường vẫn không bằng cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, vạn nhất thụ thương thì không có lời.

Lục Tam Kim thân là người hành tẩu Đông Vực, có nhiều thủ đoạn, kéo hắn lên giết người nhanh hơn, hơn nữa hắn chịu đòn cũng không thấy tiếc.

Đương nhiên Lục Tam Kim không biết chuyện này, Sở Hưu kéo hắn cùng vây công Đỗ Lan Hải chỉ vì không muốn người mình bị thương. Hắn còn tưởng Sở Hưu ‘tin tưởng’ thực lực của hắn nên mới cùng hắn vây công Đỗ Lan Hải.

Đỗ Lan Hải không ngờ Sở Hưu và Lục Tam Kim vừa tới đã lập tức động thủ, thậm chí không cho hắn cơ hội nói chuyện. Cho dù hắn có đa mưu túc trí nhưng cũng bị đánh tới choáng váng.

Lực lượng của Sở Hưu rất cường đại, thủ đoạn của Lục Tam Kim thì thần dị, ngoài công pháp bí truyền của Hoàng Thiên Các ra, hai thanh kiếm nhỏ trên người hắn điều khiển lực lượng âm dương, không ngờ lại giống với Phá Trận Tử của Sở Hưu, có năng lực bỏ qua lĩnh vực, thậm chí triệt tiêu tác dụng của đại bộ phận cương khí, dùng nó tập kích rất có lực uy hiếp.

“Giải Anh Tông, ngươi còn nhìn gì nữa? Sao chưa ra tay?”

Đợi tới lúc Sở Hưu lớn tiếng gọi lần hai, Giải Anh Tông mới phản ứng lại, lập tức lệnh cho võ giả trong An Châu Phủ xung phong ra ngoài, còn bản thân tới phối hợp với hai người Sở Hưu vây công Đỗ Lan Hải.

Chỉ giao thủ vài chiêu, Đỗ Lan Hải đã biến sắc.

Lực lượng nội tình của Sở Hưu thậm chí còn mạnh hơn đại đa số võ giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, còn Lục Tam Kim tuy không phải cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền nhưng cực kỳ trơn trượt, thủ đoạn lại quỷ dị.

Giải Anh Tông thì hắn càng quen thuộc, bình thường một chọi một hắn còn không chắc thắng Giải Anh Tông, nói chi lúc này.

Đỗ Lan Hải là người cẩn thận cảnh giác, chuyện đầu tiên hắn nghĩ tới là trốn, trốn với tốc độ nhanh nhất có thể.

Nhưng bị ba người liên thủ hợp kích, nếu Đỗ Lan Hải còn chạy được thì đúng là quá mất mặt.

Sở Hưu trực tiếp sử dụng lực lượng Đại Bi Chú xé rách lĩnh vực của Đỗ Lan Hải, bàn tay ma thần nhô ra, khiến hắn khó lòng phòng bị.

Hai thanh kiếm nhỏ cực kỳ quỷ dị trong tay Lục Tam Kim cũng bộc phát ra uy lực cường đại, trực tiếp chém đứt hai vai Đỗ Lan Hải, cuối cùng để Giải Anh Tông giết chết hắn.

Đỗ Lan Hải vừa chết, những thế lực phản loạn khác trong Phương Lâm Quận không có thủ lĩnh, lao nhao bỏ chạy.

Nhưng Sở Hưu không có tâm tư giúp Giải Anh Tông truy sát những kẻ này, đợi hắn có thời gian thì tự xử lý.

Giải Anh Tông vẻ mặt hổ thẹn đi tới: “Lần này may mà có Lục hành tẩu và Sở huynh đệ ra mặt hỗ trợ, nếu không chắc ta thảm rồi.”

Thật ra Giải Anh Tông vẫn có cơ hội bỏ đi, với thực lực của hắn nếu cố xông ra ngoài, chưa chắc Đỗ Lan Hải đã ngăn được hắn.

Nhưng Giải Anh Tông lại không muốn đi.

Hắn thân là quận trưởng của một quận, vốn dĩ Phương Lâm Quận đã bị hắn làm cho rối tung lên, nếu lúc này hắn còn bỏ chạy, Hoàng Thiên Các làm sao buông tha cho hắn được?

Tuy Giải Anh Tông thân là cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, có đi đâu cũng dựng nghiệp được. Nhưng hắn sinh ra ở Hoàng Thiên Các, lớn lên ở Hoàng Thiên Các, cả đời ở trong Hoàng Thiên Các. Lúc này bảo hắn phản bộ Hoàng Thiên Các, hắn thật sự không làm được.

Sở Hưu lắc đầu nói: “Trước đây ta đã nói với ngươi rồi, ý tưởng ta cho ngươi tuy hiệu quả nhưng phải đề phòng các thế lực ở Phương Lâm Quận chém giết lẫn nhau, sinh ra một thế lực mà ngươi không thể nào khống chế.

Kết quả bây giờ không chỉ sinh ra một mà còn sinh ra hai, không lớn chuyện mới là lạ.”

Giải Anh Tông vẻ mặt buồn bực nói: “Cái này không thể đổ hết tội lên đầu ta được, ta vẫn luôn canh chừng bọn chúng đấy chứ.

Hạ Hầu Cửu Tiêu gần đây mới đột phá, nhưng Đỗ Lan Hải đột phá đã lâu rồi nhưng vẫn giấu diếm mọi người, hiển nhiên hắn ủ mưu làm phản từ trước rồi.”

Sau khi oán trách vài câu, Giải Anh Tông mời Sở Hưu và Lục Tam Kim vào An Châu Phủ, bố trí yến tiệc cảm tạ bọn họ, đương nhiên chủ yếu là cảm tạ Sở Hưu.

Giải Anh Tông cũng biết tình hình Hoàng Thiên Các ra sao, chỉ một vị Lục Tam Kim đến đây cũng vô dụng, thậm chí gọi một vị cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền tới đây cũng không thể giải quyết tình hình loạn lạc ở đây dễ dàng như vậy.

Chính là nhờ Sở Hưu xuất thủ, giải quyết dứt khoát, giết liền hai cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, khiến các thế lực phản loạn ở Phương Lâm Quận hoảng loạn, có vậy mới xử lý hoàn mỹ mọi chuyện.

Sau bữa tiệc, Sở Hưu chuẩn bị dẫn người về Thương Ngô Quận. Hiện giờ bên Phương Lâm Quận vẫn rất hỗn loạn, không có gì hay để ở lại.

Lúc này Lục Tam Kim lại nói: “Sở huynh, đừng vội trở về Thương Ngô Quận, các chủ bảo ngươi trở về một chuyến, hắn có một số việc muốn nói với ngươi. Huống chi lần này ngươi lập công lao lớn như vậy, bên Hoàng Thiên Các cũng có phần thưởng.”

Vừa nghe có phần thưởng, Sở Hưu lại nheo mắt nói: “Nếu là phần thưởng, ta có thể vào Tàng Kinh Các của Hoàng Thiên Các xem thử không?’

Bây giờ Sở Hưu đang kẹt trên bình cảnh của Thiên Địa Thông Huyền, không trên không dưới, hết sức khó chịu.

Hoàng Thiên Các truyền thừa vạn năm, chắc chắn có không ít cảm ngộ tu luyện mà các cường giả tiền bối lưu lại, rất có tác dụng đối với Sở Hưu.

Lục Tam Kim chần chừ một chút rồi nói: “Vào Tàng Kinh Các thì không thành vấn đề, nhưng dù sao thân phận của Sở huynh cũng rất đặc biệt, ngươi không phải người thừa kế trực hệ của Hoàng Thiên Các, cho nên ngươi không thể xem một số truyền thừa trực hệ trong Tàng Kinh Các.”

Sở Hưu gật đầu nói: “Không thành vấn đề, ta chỉ muốn tìm một số cảm ngộ võ đạo thôi.”

Thật ra mấy truyền thừa kia có cho Sở Hưu đọc, có lẽ y cũng không đọc.

Hiện giờ võ đạo trên người y, hoặc là võ đạo chí cường được truyền thừa từ Độc Cô Duy Ngã, hoặc là võ đạo theo y chém giết chinh chiến phát triển tới hiện tại.

Tuy cũng có thể tu luyện võ đạo của môn phái khác, nhưng đối với Sở Hưu như vậy là gân gà, không có tác dụng gì lớn, trừ phi là ảo thuật như Ma Lợi Kha, có thể bổ sung lực lượng hiện tại của Sở Hưu.

Sau khi bàn bạc xong, Sở Hưu đi theo Lục Tam Kim về tổng bộ Hoàng Thiên Các.

Vốn dĩ y định bảo đám người Lục Giang Hà trở về, nhưng bọn Lục Giang Hà nhất quyết muốn đi theo Sở Hưu.

Nói hoa mỹ thì là bảo vệ an toàn cho Sở Hưu, thật ra bọn họ chỉ muốn xem thử rốt cuộc đại phái Đông Vực như Hoàng Thiên Các sẽ ra sao, ai cũng hết sức hiếu kỳ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận