Côn Luân Ma Chủ

Chương 1809: Phương Thất Thiếu biểu diễn theo bản sắc 1

Nam Vực, Thiên Hạ Kiếm Tông, Thông Thiên Kiếm Phong.

Phương Thất Thiếu đội ánh thái dương, bò từng bước một lên đỉnh Thông Thiên Kiếm Phong.

Vừa bò hắn còn vừa lẩm bẩm.

“Trọng sắc khinh bạn vô nhân tính! Chúc ngươi cả đời không kiếm được vợ!”

Người Phương Thất Thiếu đang nguyền rủa chính là Sở Hưu, hơn nữa lúc này sắc mặt Phương Thất Thiếu đang cực kỳ oán trách, hết sức khó chịu.

Hắn cảm thấy mình bị lừa.

Hắn biết chuyện Lạc Phi Hồng và Long Linh Nhi, Sở Hưu trực tiếp tới tìm Tư Không Đàm, thân phận quá khứ đều được bố trí thỏa đáng, thậm chí Tư Không Đàm còn chủ động phối hợp giúp hai cô gái đánh vào nội bộ kẻ địch.

Còn tới phiên Phương Thất Thiếu hắn thì sao? Sở Hưu trực tiếp vỗ vai hắn, nói với hắn một câu: hành động tùy theo hoàn cảnh.

Thiên Hạ Kiếm Tông thu nhận đệ tử rất nghiêm ngặt, cho dù Sở Hưu có nhờ Tư Không Đàm cũng vô dụng. Với cấp bậc cỡ Tư Không Đàm, căn bản là không thể tác động tới Thiên Hạ Kiếm Tông.

Cho nên bố trí của Sở Hưu đối với Phương Thất Thiếu là để hắn leo lên Thông Thiên Kiếm Phong, trở thành một trong những phong chủ của Thập Tam Danh Kiếm Phong.

Thiên Hạ Kiếm Tông đặt tên là thiên hạ, ý nghĩa là thâu tóm kiếm đạo trong thiên hạ.

Cho nên trong Thập Tam Danh Kiếm Phong của Thiên Hạ Kiếm Tông có một tòa Thương Sinh Kiếm Phong là chuẩn bị cho kiếm khách trong thiên hạ.

Thương Sinh Kiếm Phong cứ cách mười năm lại mở ra một lần, tất cả võ giả trên giang hồ, bất luận ngươi là võ giả tán tu hay võ giả tiểu môn phái tiểu thế gia gì, chỉ cần ngươi thông qua khảo nghiệm là có thể đi vào Thương Sinh Kiếm Phong, trở thành đệ tử của Thiên Hạ Kiếm Tông.

Vừa hay thời gian này Thương Sinh Kiếm Phong mở cửa, cho nên Sở Hưu dứt khoát để Phương Thất Thiếu đường đường chính chính leo lên Thương Sinh Kiếm Phong.

Theo lời Sở Hưu thì dưới hạ giới Phương Thất Thiếu ngươi là Kiếm Thủ, tại Đại La Thiên cũng là Kiếm Thủ, đám võ giả tán tu kia làm sao mà bằng Phương Thất Thiếu nhà ngươi được? Phong chủ Thương Sinh Kiếm Phong ngoài ngươi ra còn có thể là ai, bất cứ âm mưu quỷ kế nào cũng không thể sánh bằng thực lực đường đường chính chính.

Lúc đó Phương Thất Thiếu bị Sở Hưu lừa tới mức mặt mày hớn hở, tùy ý để Tư Không Đàm bố trí một thân phận tán tu giả tạo rồi lập tức tới Thiên Hạ Kiếm Tông, nhưng đến nơi rồi hắn mới cảm thấy hình như mình bị Sở Hưu lừa.

Muốn lên làm phong chủ Thương Sinh Kiếm Phong thì leo lên Thông Thiên Kiếm Phong cao nhất mới là khó khăn đầu tiên. Nơi này cấm mọi loại nội lực chân khí, chỉ có thể dùng lực lượng thân thể và ý chí bước từng bước lên.

Tuy đối với Phương Thất Thiếu đây không phải việc khó khăn gì, thế nhưng rất mệt mỏi.

Xung quanh còn có một số võ giả khác cũng bò theo, nhưng những người thực lực sơ bản và ý chí yếu kém đều lần lượt bị đào thải.

Khó khăn lắm mới leo lên đỉnh núi, lúc này Phương Thất Thiếu lại thấy đám nhân vật cao tầng của Thiên Hạ Kiếm Tông như Kiếm Tôn La Sơn, Thanh Lê Kiếm Tôn Mộ Bạch Sương và Cửu U Kiếm Tôn Dịch Quy Tà vừa thăng cấp, thậm chí cả Lăng Thiên Kiếm Tôn Thịnh Cửu Uyên cũng đang đứng trên đài cao quan sát.

Thịnh Cửu Uyên và Thiên Hạ Kiếm Tông có quan hệ rất thân cận, khi có chuyện thì Thịnh Cửu Uyên cũng tới tham dự, còn có thể giúp Thiên Hạ Kiếm Tông quan sát phán xử.

La Sơn nhìn các võ giả ở đây, trầm giọng nói: “Thiên Hạ Kiếm Tông ta tuy tự xưng thâu tóm kiếm đạo trong thiên hạ nhưng cũng không dám nói là thập toàn thập mỹ.

Giới kiếm đạo vĩnh viễn không có điểm dừng.

Kiếm của tiền nhân chưa chắc đã mạnh, kiếm của hậu nhân chưa chắc đã yếu.

Hôm nay mở cửa Thương Sinh Kiếm Phong, tuyển ra một phong chủ, số kiếm khách còn lại là một trăm lẻ tám.

Chư vị, để cho lão già ta đây xem thử, trong thiên hạ này lại xuất hiện loại kiếm đạo tuyệt thế cỡ nào!

Mở lôi đài tỷ kiếm!”

Sau khi La Sơn dứt lời, quảng trường trên đỉnh Thông Thiên Kiếm Phong xuất hiện từng thanh trường kiếm khắc họa phù văn, tỏa ra kiếm khí ngập trời. Đây là lôi đài tỷ kiếm do Thiên Hạ Kiếm Tông chế tạo, tạo thành từ hơn vạn thanh trường kiếm, tiền thân của mỗi thanh đều là của kiếm khách nổi tiếng trong Thập Tam Danh Kiếm Phong của Thiên Hạ Kiếm Tông.

Tất cả kiếm tu đều nhảy lên những trường kiếm kia, bắt đầu giao chiến hỗn loạn.

Cái gọi là tuyển chọn Thương Sinh Kiếm Phong không phải để lựa chọn ra người đệ nhất mà là chọn ra kiếm khách phù hợp yêu cầu của Thiên Hạ Kiếm Tông nhất.

Thực lực của ngươi có thể không phải là người mạnh nhất, nhưng ngươi nhất định phải thể hiện kiếm đạo và thiên phú kiếm đạo khiến võ giả Thiên Hạ Kiếm Tông coi trọng mới được.

Phương Thất Thiếu cầm Kinh Nghê Kiếm trong tay, chậm rãi đạp lên lôi đài tỷ kiếm.

Những võ giả khác trên lôi đài đều cực kỳ căng thẳng, chỉ có Phương Thất Thiếu chậm rì rì như đang xem trò hay, nhưng lại không biết bộ dạng của mình mới là thu hút thù hận.

Chỉ trong chớp mắt đã có vài kiếm khách để mắt tới hắn, tấn công về phía hắn.

Phương Thất Thiếu tặc lưỡi thở dài: “Một lôi đài mà thôi, liều mạng làm cái gì chứ? Phơi bày kiếm đạo có phải đánh nhau ngươi chết ta sống đâu, chẳng lẽ các ngươi cho rằng kiếm đạo chỉ là đạo về chém giết thô kệch thôi sao? Chậc chậc, thật nông cạn.”

Những kiếm khách kia thấy Phương Thất Thiếu đứng đó lẩm bẩm, biểu cảm như nuốt phải con ruồi, phẫn nộ quát: “Im miệng!”

Nói đoạn, kiếm cương trong tay bọn họ lại mạnh hơn vài phần, hiển nhiên định trực tiếp đá cái gã mồm thối đáng ghét này ra khỏi trận.

Nhưng ngay sau đó, một luồng kiếm quang chói mắt đã xuất hiện trước mặt mọi người.

Kiếm quang đó không hề hoa lệ, nhưng lại lượn giữa kiếm khí của nhiều bên, như xuyên qua thời gian và không gian, kiếm thế trong tay đám kiếm khách khác không tự chủ được bị kiếm quang kia thu hút, như chủ động đâm vào kiếm quang.

Hơn nữa kiếm thế của một người đâm vào kiếm quang, làm bộc phát ra một luồng chấn động kiếm khí kịch liệt, lại cực kỳ trùng hợp, dẫn dắt kiếm thế xe võ giả kia, khiến nó nổ tung.

Đám người như thương lượng từ trước, kiếm thế liên tiếp bùng nổ, uy lực tăng cường gấp bội, không ngờ lại đánh bay tất cả những kẻ ra tay với Phương Thất Thiếu ra ngoài.

Cảnh tượng này lập tức khiến người khác chú ý, nhưng không đợi bọn họ phản ứng lại, Kiếm Tôn La Sơn đang ngồi trên ghế chủ đột nhiên nói: “Dừng tay! Không cần đánh này, ngươi chính là phong chủ Thương Sinh Kiếm Phong đợt này!”

Mọi người nhìn theo hướng La Sơn chỉ, chính là Phương Thất Thiếu!

Khoảnh khắc này tất cả kiếm khách tham gia tuyển chọn Thương Sinh Kiếm Phong đều đờ ra tại chỗ.

Thế này là sao? Tên này chỉ đánh có một kiếm đã trở thành phong chủ Thương Sinh Kiếm Phong? Đây là trò trẻ con hay sao?

Mọi người còn cảm thấy không phục, nhưng La Sơn không quan tâm tới bọn họ, chỉ thở dài một tiếng nói: “Là Nhân Quả Kiếm Đạo!”

Thiên Hạ Kiếm Tông thâu tóm chín mươi chín phần trăm kiếm đạo trong thiên hạ, đương nhiên La Sơn cũng nhận ra Nhân Quả Kiếm Đạo.

Nhưng bao năm qua, ở tuổi này mà lĩnh ngộ được Nhân Quả Kiếm Đạo tới trình độ như vậy, nào phải lông phượng sừng lân, phải nói là không có một ai.

Bạn cần đăng nhập để bình luận