Côn Luân Ma Chủ

Chương 1687: Thanh Thiên Chiếu Ảnh, Thanh Đế viện trợ 2

Nhưng mọi người chưa kịp cao hứng, một ma thần cự viên tương tự lại mở miệng nói: “Chu Thiên Ma Thần Đại Trận có ba mươi sáu, mỗi con đều do ta tiêu hao vô số tinh lực mới chế tạo được, mỗi con đều có ấn ký nguyên thần của ta, có dấu ấn của riêng ta.

Bọn chúng tương đương với ba mươi sáu phân thân của ta. Các ngươi giết một giết hai, chẳng lẽ còn có thể giết con thứ ba, con thứ tư?”

Thấy cảnh này, trong lòng Sở Hưu và Viên Không Thành đều trầm xuống.

Nhan Bi Phong là thằng điên, nhưng hắn cũng là một thiên tài.

Sở Hưu không khỏi nhớ lại những lời Công Tôn trưởng lão đã nói với y. Trọng tâm võ đạo thật sự của Cực Lạc Ma Cung xưa nay không phải những bí thuật quỷ dị kia mà là tạo hóa, tạo hóa sinh linh!

Hành động của Nhan Bi Phong trông thì điên cuồng, nhưng lại tìm về là trọng tâm võ đạo của Cực Lạc Ma Cung!

Lúc này Chu Thiên Ma Thần Đại Trận bị Sở Hưu hủy mất một ma thần, đúng là không thể tạo thành trận, huyết quang quỷ dị kia đã ẩn vào trong, dung nhập vào người đám ma thần hậu thiên kia.

Nhưng vấn đề là, đám người Sở Hưu cũng thành nỏ mạnh hết đà.

Viên Không Thành tiêu hao quá lớn, Sở Hưu liên tục sử dụng ba thức thần thông, đã không còn sức tái chiến. Ngay cả Thương Thiên Lương cũng tiêu hao rất lớn dưới thế công liên tiếp vừa rồi.

Còn những võ giả khác của Thiên Ma Cung, bọn họ vẫn còn sức chiến đấu, nhưng võ giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền bình thường có nhúng tay vào chiến đấu cấp bậc này cũng chỉ là chịu chết.

Có điều, ngay lúc này, không đợi Nhan Bi Phong động thủ, một luồng kình phong gầm thét vang lên, tạo thành một tiếng ngâm dài, như thiên thạch giáng xuống.

Nhan Bi Phong vô thức ngẩng đầu nhìn, lúc này nguyên thần của hắn vừa chuyển vị, thậm chí cảm giác còn chưa thể lan tỏa.

Một khắc sau, chấn động lực lượng cường đại đột nhiên bộc phát, thậm chí khiến không khí xung quanh tạo thành sóng gợn dồn dập. Một nắm đấm xuất hiện ở chính giữa nơi lực lượng bộc phát.

Một quyền đơn giản nhưng lại mang lực lượng cực hạn, rơi xuống thân thể Nhan Bi Phong, ầm một tiếng, trực tiếp khiến nó nổ nát một phần ba, tiếp đó mới bị đánh bay ra ngoài.

“Ồ, cứng nhỉ.”

Người tới ồ khẽ một tiếng, lại giơ tay đấm tới, thân thể ma thần cự viên kia chỉ còn lại có một nửa.

Lúc này Nhan Bi Phong mới phản ứng lại, nhưng lại một quyền nối tiếp, một tiếng nổ chấn động chín tầng trời, thân thể ma thần cự viên kia hoàn toàn sụp đổ!

Trần Thanh Đế!

Quay đầu lại nhìn Sở Hưu, Trần Thanh Đế cười ha hả nói: “Ta ở Nam Vực nghe người ta nói có một thằng nhóc kéo một đống đồ bỏ... À, là một loạt tông môn Nam Vực tới khiêu chiến Cực Lạc Ma Cung, giương lá cờ trừ ma vệ đạo. Lúc đó ta cảm thấy chắc là tiểu tử nhà ngươi rồi, người khác không thể chơi bẩn như vậy... à nhầm, không có thủ đoạn đặc sắc như vậy.”

Đã gần một năm không gặp, Trần Thanh Đế không đột phá nhưng lực lượng của hắn cô đọng khủng khiếp hơn trước nhiều.

Nhan Bi Phong sử dụng bí pháp chế tạo thân thể ma thần, cứng rắn ngang với thần binh cực phẩm. Cho dù Sở Hưu từng giết chết một con khiến cho trận pháp mất hiệu lực, không cách nào chia sẻ lực lượng, nhưng người bình thường cũng không thể phá hủy được.

Kết quả tới tay Trần Thanh Đế thì hay rồi, ba quyền đã đánh nát một.

Sở Hưu cũng bó tay nhìn Trần Thanh Đế.

Trần Thanh Đế tới rất đúng lúc, nhưng hắn lại quên thù hận giữa Sở Hưu và Cực Lạc Ma Cung chính là vì Trần Thanh Đế, kết quả lại đổ nhân quả về đầu y.

Còn lúc này tuy thân thể ma thần kia đã vỡ nát, nhưng nguyên thần của Nhan Bi Phong vẫn trốn thoát.

Lần này hắn phụ thể vào một ma thần trông như bộ xương khô khổng lồ, hai mắt đỏ bừng, gầm thét: “Ta sẽ giết ngươi! Ta sẽ giết các ngươi!”

Sở Hưu có một phát hiện, có vẻ như những ma thần mà Nhan Bi Phong phụ thể không phải không bị ảnh hưởng chút nào.

Mỗi lần nhập vào thân thể mới, tinh thần của hắn cũng bị nguyên thần cuồng bạo trong thân thể ma thần kia làm ảnh hưởng, mất đi một phần lý trí, bản thân cũng trở nên điên cuồng hơn trước.

Ví dụ như lúc này đây, Nhan Bi Phong như đánh mất lý trí, miệng chỉ hô giết, điên cuồng thao túng đám ma thần hậu thiên kia lao tới.

Trần Thanh Đế lại quay sang phải Sở Hưu: “Sở giáo... Tiểu tử Sở Hưu, bây giờ phải làm thế nào?”

Sở Hưu tầm giọng nói: “Không còn cách nào khác.

Lũ ma thần hậu thiên này hầu như không có nhược điểm gì, chỉ có thể sùng sức mạnh phá hủy bọn chúng.

Ta giết được một, ngươi giết một, bây giờ còn ba mươi bốn. Trần minh chủ, nhờ vào ngươi.”

Viên Không Thành ở bên cạnh kinh ngạc nhìn Trần Thanh Đế, hắn chưa từng nghe nói Nam Vực lại xuất hiện một vị cao thủ như vậy. Cứ theo thực lực thể hiện thì tuy không phải Võ Tiên nhưng e là lực lượng thân thể đã có thể sánh ngang với Võ Tiên.

Nhưng tên họ đúng là kỳ quái, họ Trần tên Minh Chủ?

Trần Thanh Đế thì nhìn Sở Hưu với biểu cảm như muốn nói ngươi đang trêu ta à: “Đánh chết ba mươi bốn tên quái vật này? Ngươi nói đùa gì vậy?’

Không đợi Sở Hưu trả lời, Nhan Bi Phong đã dẫn đám ma thần hậu thiên lao tới.

Trong bốn người chỉ còn Trần Thanh Đế là còn sức chiến đấu hoàn chỉnh, chém giết cả nửa ngày, rốt cuộc cũng giết chết được hai ma thần hậu thiên, nhưng đám người Sở Hưu cũng tiêu hao không nhỏ, thậm chí hiện tại Sở Hưu đã hoàn toàn không thể thi triển thần thông.

Còn nguyên thần của Nhan Bi Phong trải qua hai lần dịch chuyển, đã phát điên, chỉ biết nói mỗi chữ ‘giết’, thậm chí thần trí đã không còn tỉnh táo.

Khi đám người Sở Hưu lại giết chết một ma thần, nguyên thần Nhan Bi Phong đã phát điên triệt để.

"Chết đi! Chết đi!"

Trên người những ma thần còn lại đều tỏa ra ma văn đỏ máu quỷ dị, lực lượng đó bộc phát khiến những người ở đây đều cảm thấy tâm thần chấn động.

“Bọn chúng định làm gì?”

Trần Thanh Đế không nhịn được nuốt nước miếng một cái.

“Nếu ta đoán không lầm, bọn chúng định tự nổ.” Sở Hưu âm u nói.

Nhan Bi Phong đã chết, không còn lý trí, nguyên thần chỉ còn sát ý và chấp niệm, đã không thể coi là người.

Nhưng sau khi đám ma thần hậu thiên này lâm vào điên cuồng, với cường độ thân thể của bọn chúng, một khi tự nổ, uy lực lan khắp mười dặm, có thể hủy diệt toàn bộ thung lũng này. Với trạng thái suy yếu của bọn họ, vốn không thể ngăn cản cũng không thể trốn thoát.

Trần Thanh Đế sắc mặt nghiêm nghị nói: “Lát nữa các ngươi nắm chặt lấy ta, không mấy ai ép được bổn tọa thiêu đốt tinh huyết đâu.”

Với cường độ thân thể của Trần Thanh Đế, thiêu đốt tinh huyết sẽ mang tới lực lượng cực kỳ khủng khiếp, ngược lại còn có chút cơ hội chạy trốn. Đương nhiên điều kiện bắt buộc là đừng để bị giữ chân.

Tuy hiện tại Nhan Bi Phong chỉ còn lại sát ý và chấp niệm, không còn lý trí, nhưng vẫn còn bản năng chiến đấu.

Trong số ma thần hậu thiên còn lại, có bốn ma thần không hiện lên ma văn đỏ máu, hiển nhiên chúng chuẩn bị cuốn lấy đám người Trần Thanh Đế.

Lúc này Sở Hưu lại đột nhiên nói: “Có lẽ không cần liều mạng, Trần minh chủ, đợi lát nữa hãng liều, để ta thử một thứ.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận