Côn Luân Ma Chủ

Chương 1609: Lá bài tẩy của Lục Tam Kim 2

Một tiếng nổ lớn vang lên, Hoàng Thiên Bảo Ấn vỡ vụn, Lục Tam Kim bị nhát thương này đánh bay, miệng không nhịn được chảy ra một dòng máu tươi.

Thấy cảnh này, mọi người ở đây không khỏi lắc đầu.

Lực lượng nội tình chênh lệch quá xa.

Trong trận chiến trước đó, Lã Phụng Tiên giao chiến với Hiên Viên Vô Song, tuy lực lượng nội tình của hắn không bằng Hiên Viên Vô Song nhưng lực lượng cơ thể lại cực kỳ khủng khiếp, đủ để bù đắp thế yếu về lực lượng cương khí.

Còn Lục Giang Hà giao chiến với Âm Huyết Lệ, đối phương chỉ mới bước vào cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, lực lượng nội tình chẳng mạnh hơn Lục Giang Hà bao nhiêu, hơn nữa công pháp bị khắc chế hoàn toàn, có thua cũng rất bình thường.

Về phần Sở Hưu, vậy không phải người bình thường nữa rồi, lực lượng nội tình của y thậm chí còn cường đại hơn Vũ Văn Phục đã đạt tới cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền.

Bây giờ đổi thành Lục Tam Kim, hắn thân là người hành tẩu Đông Vực, người thừa kế tương lai của Hoàng Thiên Các, tuy thực lực bản thân hắn không kém nhưng mặt lực lượng nội tình lại kém hơn Kỳ Vô Hận nhiều, trực tiếp bị áp đảo.

Còn lúc này trong trận, Kỳ Vô Hận xuất thương đánh trọng thương Lục Tam Kim, hắn trực tiếp vung tay, trong lĩnh vực lại có cơn bão băng phong vô tận cuốn lấy bốn thanh tiểu kiếm kia. Bản thân hắn thì bước ra một bước, quanh người hiện lên tầng tầng lớp lớp băng lăng, xuất quyền đánh về phía Lục Tam Kim!

Lại một tiếng vang lớn, Lục Tam Kim trực tiếp bị đánh bay.

Tình thế sau đó là áp đảo toàn diện, trước lực lượng tuyệt đối, Lục Tam Kim vốn không có sức hoàn thủ.

Lục Giang Hà ở một bên lắc đầu nói: ”Chậc chậc, thảm quá đi thôi, tiểu tử này yếu quá, không chống nổi.”

Sở Hưu thản nhiên nói: “Yên tâm ngồi nhìn đi, còn sớm lắm. Người nối nghiệp của đại phái đứng đầu như Hoàng Thiên Các làm sao lại không có lá bài tẩy trên người?”

Lúc này trong mắt Kỳ Vô Hận thậm chí lóe lên sát ý, hắn đang suy nghĩ mình nên dùng cách thức nào để hạ thủ giết Lục Tam Kim ngay trước mặt mọi người.

Nhưng đúng lúc này, Lục Tam Kim vốn luôn bị áp đảo lại tỏa ra một luồng lực lượng cực kỳ cường đại, thậm chí khiến hai mắt hắn hóa thành màu vàng kim.

Đợi tới khi Kỳ Vô Hận cảm thấy không đúng, thân thể Lục Tam Kim đã phình to, khiến bộ cẩm bào rộng rãi trên người hắn bị xé rách, để lộ làn da phủ kín ma văn màu vàng kim.

Hai mắt Lục Tam Kim lấp lóe thần quang, đột nhiên xuyên thẳng vào đầu Kỳ Vô Hận, khiến hắn kêu rên đau đớn.

Đó là tổn thương thuần túy về nguyên thần, Kỳ Vô Hận vội vàng không kịp chuẩn bị, thậm chí lỡ mất phòng ngự, còn chính hắn cũng không biết Lục Tam Kim còn am hiểu bí pháp nguyên thần.

Lúc này Lục Tam Kim lại trực tiếp xông tới, nhanh chóng ôm lấy Kỳ Vô Hận, đấm từng cú một lên người hắn, lực lượng cường đại như ma thần, khiến toàn bộ sân tỷ võ phát ra tiếng nổ vang.

Kỳ Vô Hận muốn né tránh, nhưng hắn lại kinh hãi phát hiện những ma văn vàng kim trên người Lục Tam Kim lại phong tỏa toàn thân hắn, tất cả cương khí, chân khí, thậm chí lĩnh vực cũng tiêu tán!

Hơn nữa vật kia còn nóng bỏng, như một dấu ấn muốn từ trên người Lục Tam Kim khắc dấu lên người hắn!

Kỳ Vô Hận hoảng sợ, quanh người hiện lên làn sương máu, bộc phát một phần lực lượng khí huyết mới né tránh được ‘cái ôm’ của Lục Tam Kim.

Nhưng một khắc sau, ma văn quanh người Lục Tam Kim lại lóe sáng, đấm ra một quyền, trực tiếp đánh Kỳ Vô Hận văng khỏi sân tỷ võ, va nát trận pháp.

Ánh mắt Ngân Linh Tử lóe lên vẻ kinh ngạc, lẩm bẩm: “Hoàng Thiên Bảo Thể! Hóa ra Lục huynh chủ tu Hoàng Thiên Bảo Thể! hắn đúng là... to gan thật!”

Sở Hưu tu luyện Thiên Tử Vọng Khí Thuật nên linh giác cực kỳ cường đại, lần đầu tiên gặp Lục Tam Kim y đã cảm thấy trên người Lục Tam Kim có thứ gì đó, chắc chắn thực lực không đơn giản.

Nhưng y cũng không ngờ Lục Tam Kim bộc phát lại mạnh mẽ đến vậy, lực lượng nội tình thậm chí khiến Kỳ Vô Hận không chống nổi.

Nói chính xác hơn không phải không chống nổi mà là ma văn quỷ dị trên người hắn không ngờ còn có thể phong tỏa lĩnh vực và cương khí của Kỳ Vô Hận.

Sở Hưu đưa mắt nhìn sang Ngân Linh Tử hỏi: “Ngân Linh Tử đạo huynh, ngươi nhận ra công pháp mà Lục huynh đang thi triển à?”

Ngân Linh Tử hơi kinh ngạc nhìn Sở Hưu, ngươi là người Hoàng Thiên Các, kết quả ngay cả công pháp của nhà mình mà cũng không biết?

Tuy hắn thấy nghi hoặc nhưng vẫn giải thích cặn kẽ.

“Hoàng Thiên Bảo Thể là bí pháp mạnh nhất của Hoàng Thiên Các, cũng là bí pháp quan trọng nhất của Hoàng Thiên Các.

Nghe nói khởi nguồn của nó là từ thượng cổ ma thần, là do tiên tổ Hoàng Thiên Các tìm được một di thể của thượng cổ ma thần, sau đó phóng to ma văn trên đó, luyện hóa vào cơ thể mình, mới hình thành Hoàng Thiên Bảo Thể.

Dưới tác dụng của ma văn này, trừ lực lượng cơ thể đơn thuần nhất còn có năng lực phong tỏa mọi lực lượng, uy lực vô cùng cường đại.

Tuy không phải là công pháp hoàn mỹ nhưng có thể khắc chế đa số các công pháp khác.

Chỉ đáng tiếc, sau này môn công pháp đó đã thất truyền.”

Sở Hưu kinh ngạc chỉ Lục Tam Kim: “Chẳng phải ngươi nói bây giờ hắn đang tu luyện Hoàng Thiên Bảo Thể à? Hơn nữa môn công pháp này là công pháp nòng cốt của Hoàng Thiên Bảo Thể, làm sao lại thất truyền?”

Ngân Linh Tử giải thích: “Bây giờ Lục huynh tu luyện thật ra là cưỡng ép tu luyện.

Những thứ của thượng cổ ma thần chỉ thuộc về thượng cổ ma thần, nhân tộc tự tiện tu luyện sẽ dẫn tới phiền toái lớn.

Cho nên tổ tiên Hoàng Thiên Các hao phí sức lực mấy đời mới nghiên cứu ra một môn bí pháp luyện thể chuyên môn chịu đựng phản phệ của Hoàng Thiên Bảo Thể.

Nhưng trước đại kiếp nạn thượng cổ, Hoàng Thiên Các gặp một nguy cơ rất lớn, tuy cuối cùng chống chọi thành công, nhưng môn công pháp luyện thể đó cũng thất truyền.

Cho nên sau này trong Hoàng Thiên Các càng lúc càng ít người tu luyện môn công pháp này, vì cho dù có tu luyện cũng không cách nào sử dụng bình thường, còn phải chịu đựng ma văn phản ngược, dùng không được bao nhiêu lần đã bị phế bỏ.

May là trong Hoàng Thiên Các cất giữ không ít bí pháp, cho dù không có Hoàng Thiên Bảo Thể cũng có thể trở thành đại phái đương thời.

Ta thật không ngờ, đã lâu như vậy rồi Hoàng Thiên Bảo Thể không xuất hiện trong giang hồ, không ngờ lại hiện thế một lần nữa.

Nhìn bộ dáng của Lục huynh, hắn đã hoàn thành việc tu luyện môn công pháp này, có thể thấy rốt cuộc hắn chịu đau đớn tới nhường nào, hơn nữa chỉ sơ ý chút thôi là bản thân bị phế bỏ!”

Sở Hưu cũng khẽ lắc đầu.

Nghe Ngân Linh Tử nói xong, Sở Hưu cũng cảm thấy Lục Tam Kim đúng là liều mạng, Hoàng Thiên Bảo Thể này phản ngược lại không khác gì thần thông.

Vừa rồi Lục Tam Kim chỉ đánh ra vài quyền, thời gian tổng cộng chưa đủ một trăm hơi thở, kết quả bây giờ ma văn trên người hắn tiêu tán, khí tức mơ hồ tới cực hạn, cố chịu đựng mới không ngã xuống.

Kỳ Vô Hận ở bên ngoài sân tỷ võ giãy dụa đứng lên nhưng lại không nhịn nổi phun ra một ngụm máu tươi.

Vừa rồi hắn không kịp chuẩn bị, bị Lục Tam Kim dùng Hoàng Thiên Bảo Thể đánh bay, thật ra cũng bị thương đôi chút.

Bạn cần đăng nhập để bình luận