Côn Luân Ma Chủ

Chương 1705: Tai bay vạ gió 2

Thật ra chuyện này là Sở Hưu trách oan Xung Thu Thủy, không phải Xung Thu Thủy cố tình không nói cho y, mà là hắn quên mất.

Trước đây Xung Thu Thủy tới Trung Châu, tuy cũng có cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, nhưng thực lực không quá mạnh. Nói đơn giản hơn, hắn chỉ ngang cỡ những võ giả bị Sở Hưu đánh cướp.

Cho nên kinh nghiệm mà hắn truyền thụ cũng chỉ là kinh nghiệm thông thường của võ giả, chưa hẳn đã thích hợp với Sở Hưu.

Xung Thu Thủy không ngờ Sở Hưu lại mạnh mẽ đến vậy, vừa vào Trung Châu đã giết chết một con yêu quỷ cấp cao, còn to gan tới mức luyện hóa ngay tại nơi này.

Hướng Tưởng thở dài một tiếng, nói với Vũ Văn Phục: “Vũ Văn huynh, dù sao ngươi cũng đã đạt được mục đích của mình, chúng ta tạm thời rời khỏi là được. Tên Sở Hưu này bị quỷ tướng kia để mắt tới, chắc chắn kết cục sẽ là không chết không thôi.”

Vũ Văn Phục lạnh lùng nói: “Đi? Không thể đi được, ta muốn nhìn tên Sở Hưu kia chết rồi mới đi!”

Hướng Tưởng lập tức giật nảy mình nói: “Vũ Văn huynh, đừng cố chấp như vậy. Dù sao tên Sở Hưu kia cũng chết, ngươi cố lưu lại ở đây, vạn nhất xảy ra biến cố gì thì sao? Nó là yêu quỷ đấy, không phải là người đâu, ai mà biết cuối cùng sẽ xảy ra chuyện gì?”

Từ đứng xem cuối cùng thành chết đứng, chuyện này không phải là hiếm.

Hướng Tưởng tính cách cẩn thận, lần này đáp ứng Vũ Văn Phục một là vì giữa hai người có giao tình, hai là vì trên người Sở Hưu có nhiều lệnh bài.

Trên thực tế hiện tại hắn đã thấy hối hận, thực lực của tên Sở Hưu kia vượt ngoài tưởng tượng, thực lực của quỷ tướng kia cũng vượt ngoài tưởng tượng.

Vũ Văn Phục hừ lạnh nói: “Cố chấp? Ta không phải người cố chấp như vậy.

Hai vị, chẳng lẽ các ngươi quên lệnh bài trên người tên Sở Hưu kia?

Chắc không giữ được số hồn tinh trên người tên Sở Hưu kia, loại yêu quỷ đặc thù như quỷ tướng sẽ hấp thu hồn tinh.

Nhưng lệnh bài trên người hắn là thứ được Tam Thanh Điện chế tạo theo phương pháp đặc thù, cho dù là thần binh cũng không chém đứt được, sẽ không bị hấp thu.

Đến lúc đó chúng ta bỏ đi, vạn nhất có ai đi ngang qua nơi này, nhặt được lệnh bài, vậy chúng ta bỏ bao công sức cuối cùng lại thành làm lợi cho kẻ khác?”

Hướng Tưởng vỗ đầu một cái, lúc này hắn mới nhớ còn có lệnh bài.

Nhưng cho dù như vậy, bọn họ cũng không dám tới gần Sở Hưu và quỷ tướng, chỉ dám đứng ngoài xa, quan sát cẩn thận.

Lúc này con quỷ tướng kia vẫn đuổi theo Sở Hưu, tốc độ đã tăng tới cực hạn.

Trên người Sở Hưu có rất nhiều võ đạo, nhưng chỉ khuyết thiếu duy nhất bí pháp loại tốc độ.

Đây không coi là khuyết điểm, vì thân thể Sở Hưu cường đại, chỉ dựa vào lực lượng thân thể đã đủ bộc phát ra tốc độ kinh người. Lại thêm trên người y có rất nhiều bí pháp, người khác muốn trốn khỏi tay y cũng không dễ dàng gì.

Nhưng vấn đề là, đó là khi y truy sát kẻ khác, còn bây giờ là y bị kẻ khác truy sát. Ngoài thi triển Huyết Ma Biến Thiên Đại Pháp, dùng Huyết Độn bỏ trốn, Sở Hưu không còn biện pháp nào khác.

Nhưng một khi sử dụng Huyết Ma Biến Thiên Đại Pháp, vậy tương đương với liều mạng, cho dù Sở Hưu trốn thoát được cũng cần nửa tháng an dưỡng mới khôi phục được khí huyết.

Chưa nói y có tìm được nơi nào an toàn để an dưỡng nửa tháng không, tranh đoạt trong Đại La Thần Cung chỉ có một tháng, y lãng phí một nửa thời gian, tới lúc đó đồ ăn cũng lạnh rồi.

Sở Hưu đột nhiên quay đầu, ánh mắt lóe lên chiến ý.

Yêu quỷ cấp cao thì yêu quỷ cấp cao, dù sao lúc trước y đã giết một con, giờ cũng chẳng ngại giết thêm con thứ hai!

Lực lượng của quỷ tướng rất mạnh, tối thiểu trong cảm giác của Sở Hưu, thậm chí nó còn mạnh hơn một số Võ Tiên.

Nhưng dù sao thứ này cũng là yêu quỷ, là thứ quỷ vật âm tà, có Thập Tự Liên Hoa Ấn, đối mặt với thứ mang thuộc tính âm tà như vậy, Sở Hưu vẫn có sức đánh một trận.

Cho nên ngay khoảnh khắc quay người lại, Sở Hưu trực tiếp giơ tay kết Thập Tự Liên Hoa Ấn, phật quang cường đại bùng lên, tiếp đó hoa sen thập tự nở rộ, phật quang thánh khiết tịnh hóa lực lượng u minh trước mặt. Một bóng Phật xuất hiện sau lưng Sở Hưu, phật âm phạn xướng đột nhiên hàng lâm, khiến Sở Hưu lúc này có vẻ vô cùng thánh khiết.

Ngay sau đó, yêu quỷ kêu lên một tiếng thê lương, sương đen tràn ngập quanh người, không ngờ thân thể nó lại bị đánh bay ra ngoài, sương đen tứ tán, chỉ để lại một bộ giáp đứng yên tại chỗ.

Thấy cảnh này, đám người Hướng Tưởng lập tức ngây dại.

Sao bảo nó là yêu quỷ cấp cao? Sao bảo đối đầu được với Võ Tiên?

Vừa rồi còn hung hăng truy sát bọn họ, sao tới tay Sở Hưu thậm chí còn không đỡ nổi một chiêu? Có gì đó sai sai?

Lúc này Tư Không Đàm chỉ muốn chửi ầm lên, tên Vũ Văn Phục này đúng là không làm được chuyện gì chỉ giỏi gây họa, nhất định phải ở lại xem, kết quả lại chứng kiến chuyện này.

Nhưng lúc này sắc mặt Sở Hưu vẫn rất nghiêm nghị.

Theo thực lực của Sở Hưu tăng trưởng, uy lực của Thập Tự Liên Hoa Ấn cũng cường đại hơn trước.

Nhưng ấn vừa rồi của y chỉ đánh tan làn sương đen xung quanh quỷ tướng, trong cảm giác của y, khí tức của quỷ tướng vẫn nằm lại tại đó.

Quả nhiên, sau khi lực lượng sau khi lực lượng Thập Tự Liên Hoa Ấn tiêu tán, u minh quỷ khí xung quanh lại ngưng tụ thành thực thể, hội tụ trong bộ giáp.

Tiếp đó quỷ tướng kia bước lên một bước, khiến toàn bộ khu vực rung chuyển, Yển Nguyệt Đao chém xuống, uy thế vô song.

Một tiếng keng lớn vang lên, Sở Hưu giơ đao chém ra, nhưng lại bị lực lượng cường đại mà đơn thuần trực tiếp đánh bay.

Đối phương là yêu quỷ có thể sánh với Võ Tiên, tối thiểu lực lượng phải cỡ nhị trọng thiên, vốn không phải thứ Sở Hưu của hiện tại có thể đấu cứng được.

Nhưng như vậy còn chưa hết, Sở Hưu có thể cảm giác được mỗi lần quỷ tướng xuất thủ, thiên địa nguyên khí xung quanh y lại trở nên mong manh hơn một chút, thay vào đó mà u minh quỷ khí.

Tuy quỷ tướng này không phải Võ Tiên, nhưng bọn chúng có thể ảnh hưởng tới quy tắc của thiên địa.

Nhưng Võ Tiên là chủ động còn quỷ tướng lại là bị động.

Quỷ tướng kia gào thét, giơ đao chém xuống, Sở Hưu trốn tránh liên tục nhưng liên tiếp bị đánh bay.

Y hít sâu một hơi, Thần Vực lan tỏa, bao phủ lấy quỷ tướng vào chính giữa.

Tuy lực lượng trong Thần Vực có thể phá hủy u minh quỷ khí xung quanh quỷ tướng kia, nhưng tốc độ bổ sung đối phương còn nhanh hơn, không cách nào tạo thành tổn thất.

Nhưng ngay lúc này thuộc tính trong Thần Vực lại đột nhiên biến đổi, từ sương mù mông lung lực lượng hỗn độn hóa thành Phật quang lóng lánh tới cực hạn!

Trong ánh phật quang chiếu rọi, lực lượng quanh người quỷ tướng kia lập tức bốc hơi.

Nhưng hiển nhiên lực lượng phật quang bình thường tuy cũng có thể khắc chế lực lượng của bản thân quỷ tướng, nhưng không cách nào làm được như Thập Tự Liên Hoa Ấn, khiến nó trọng thương.

Cho nên quỷ tướng kia tuy bị phật quang thiêu đốt rất áp lực, nhưng ánh mắt nhìn Sở Hưu lại lóe lên màu đỏ sẫm, như hai thánh kiếm sắc bắn vào đầu Sở Hưu, khiến y rên khẽ một tiếng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận