Côn Luân Ma Chủ

Chương 1848: Côn Luân Ma Giáo! 1

Thật ra vừa rồi Sở Hưu ra tay với Tô Cáp Na là không hợp quy củ.

Theo quy củ của Đại La Thiên trong quá khứ, khi ngươi khai tông lập phái có người tới làm khó dễ, ngươi chống được thì thôi.

Dù sao cũng là ngày đại hỉ, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng.

Nhưng tính cách Sở Hưu không phải như vậy, ai làm y không thoải mái, y sẽ khiến người đó càng không thoải mái.

Quy củ là do con người định đoạt, cái gọi là quy củ trong Đại La Thiên chẳng qua là thứ mà những tông môn không thua nổi trong Đại La Thiên đưa ra, xưa nay Sở Hưu chưa từng để ý đến.

Với thực lực của y hiện tại và thực lực của toàn bộ Côn Luân Ma Giáo, bây giờ cho dù y tạm thời làm lơ quy củ, có ai dám làm gì y?

Quả nhiên mọi người ở đây thấy Sở Hưu ra tay, tuy sửng sốt nhưng không có ai đứng ra nói gì.

Đảo mắt một lượt qua quảng trường, Sở Hưu vung tay lên nói: “Rửa sạch đi!”

Một loạt võ giả Côn Luân Ma Giáo nhanh chóng dọn dẹp quảng trường dính đầy máu tươi.

Lúc này Sở Hưu mới mỉm cười hiền hòa, như không có chuyện gì xảy ra, nói với mọi người: “Chư vị không cần để ý, luôn có hạng giá áo túi cơm không muốn người khác sống tốt, nhất quyết nhảy ra gây chuyện trong ngày đại hỉ.

Nhưng không sao, lũ côn trùng đó có kêu to nữa cũng chẳng làm được chuyện lớn lao gì.

Bây giờ lũ đáng ghét đã bỏ trốn, đại điển tiếp tục cử hành!”

Sở Hưu thần sắc nghiêm túc, trầm giọng nói: “Con đường võ đạo, gập ghềnh dằng dẵng.

Khai tông lập phái, là vì truyền thừa, cũng là vì tập hợp lực lượng mọi người, đi về phía đỉnh cao của võ đạo.

Côn Luân Ma Giáo ta hữu giáo vô loại, bất cứ ai chỉ cần có lòng hướng về võ đạo, muốn đi tới đỉnh phong, đều có thể nhập giáo.

Chúng ta tập võ, đạt được lực lượng không phải để khống chế vận mệnh kẻ khác mà là để vận mệnh của mình không bị kẻ khác khống chế!”

Sở Hưu nói câu này lập tức khiến cho không ít môn phái nhỏ hưởng ứng.

Đối với các tông môn nhỏ với thực lực không mạnh, quy mô cũng không quá lớn như bọn họ, bọn họ kẹt giữa các đại phái, ngày thường tuy hết sức uy phong nhưng thực tế lại không cách nào khống chế vận mệnh của mình.

Bình thường, một khi các đại phái đỉnh cấp đưa ra quyết định, sẽ ảnh hưởng tới tương lai của tông môn bọn họ.

Sở Hưu nói những lời này là khắc sâu vào thâm tâm bọn họ.

Nhìn mọi người xung quanh một cái, Sở Hưu trầm giọng nói: “Mở Thánh Hỏa!”

Sau khi Sở Hưu dứt lời, Viên Cát đại sư và Triều Hoàng mở trận pháp, Vô Căn Thánh Hỏa trực tiếp xông thẳng lên trời.

Khoảnh khắc này, những võ giả của môn phái nhỏ chỉ cảm thấy uy thế của Côn Luân Ma Giáo rất mạnh chứ không có cảm giác gì khác thường, nhưng những cường giả cảnh giới Võ Tiên lại biến sắc.

Bọn họ có thể cảm nhận được lực lượng trong Vô Căn Thánh Hỏa, đó là lực lượng thiên địa tinh thuần nhất cụ thể hóa ra.

Thứ này có đặt ở đâu cũng là chí bảo trong chí bảo.

Ví dụ như Lăng Tiêu Vô Cực Ấn của Lăng Tiêu Tông chính là bảo vật tương tự, nhưng Lăng Tiêu Vô Cực Ấn là luyện hóa một phần long mạch, xét theo lực lượng chân chính còn không sánh bằng Vô Căn Thánh Hỏa.

Lần này trong đại điển khai tông, có thể nói Sở Hưu đã khiến rất nhiều người bất ngờ.

Thực lực của bản thân y thì không cần phải nói, có thể giết chết Âm Đà La, không nên để ý tới cảnh giới của Sở Hưu, ít nhất chiến lực của y đã đạt tới mức từ ngũ trọng thiên tới thất trọng thiên.

Còn ba trận chiến vừa rồi cũng thể hiện rõ ràng thực lực của những võ giả Côn Luân Ma Giáo, tuyệt đối là người nổi bật trong cùng cấp độ, tinh nhuệ trong tinh nhuệ, thế lực khổng lồ.

Còn bây giờ Vô Căn Thánh Hỏa xuất hiện đại diện cho Sở Hưu thật sự có tư cách trở thành đại phái đỉnh cấp ở Đại La Thiên, có thần vật riêng của mình, loại lá bài tẩy này chỉ có thể gặp chứ không thể cầu.

Ví dụ như Hàn Giang Thành, thực lực của bọn họ không yếu, nhưng bọn họ không có Thần Vực như vậy, tương lai nếu thực lực suy yếu, chỉ có thể bị tiêu diệt.

Nhưng như những tông môn như Lăng Tiêu Tông và Hoàng Thiên Các đều có lá bài tẩy tương tự như Vô Căn Thánh Hỏa, hơn nữa còn có phương pháp sử dụng. Ngày sau khi bọn họ suy yếu, vẫn có thể lấy ra uy hiếp người khác đồng quy vu tận.

Ba lần bất ngờ như vậy xuất hiện, đủ khiến cho Côn Luân Ma Giáo vừa thành lập nhảy lên thành đại phải đỉnh cấp ở Đông Vực, đủ sánh vai với Lăng Tiêu Tông.

Sau đó Sở Hưu trực tiếp tuyên bố bắt đầu tiệc tùng, nhưng đa số mọi người không ăn tiệc cũng không thấy có mùi vị gì, chỉ ứng phó qua loa rồi trực tiếp cáo từ, trở về báo cáo tình hình.

Chỉ có Long Sơn của bộ lạc La Sơn là ăn không dứt miệng, thậm chí ăn sạch nguyên liệu nấu nướng mà Côn Luân Ma Giáo chuẩn bị cho đại điển khai tông rồi mới bất đắc dĩ bị Thiêu Võ kéo đi.

Sau khi người ngoài đi khỏi, những tông môn nhỏ ở Đông Vực và những võ giả tán tu vẫn đứng yên tại chỗ, cùng nhìn nhau, không biết nên mở miệng như thế nào.

Lúc này Lâm Phượng Vũ đột nhiên đứng ra thi lễ với Sở Hưu nói: “Cửu Phượng Kiếm Tông ta nguyện gia nhập dưới trướng Côn Luân Ma Giáo, trở thành tông môn phụ thuộc của Côn Luân Ma Giáo. Thuộc hạ cũng nguyện gia nhập Côn Luân Ma Giáo, vì Côn Luân Ma Giáo vượt mọi chông gai, muôn chết không từ!”

Gương mặt Sở Hưu nở nụ cười đáp: “Không tệ, từ nay trở đi trong tông môn Cửu Phượng Kiếm Tông các ngươi có thể dựng lá Thánh Hỏa Lệnh Kỳ của Côn Luân Ma Giáo ta, sau này Cửu Phượng Kiếm Tông các ngươi chính là tông môn phụ thuộc của Côn Luân Ma Giáo.

Ta cũng biết thực lực của ngươi, ngươi có thể trực tiếp gia nhập trong Côn Luân Ma Giáo, tùy ý lựa chọn một đường khẩu tiến hành tu luyện, tất cả công pháp tài nguyên đều theo như đệ tử chính thức của Côn Luân Ma Giáo.”

Thấy Lâm Phượng Vũ đứng ra, còn được Sở Hưu tán dương và đãi ngộ như vậy, một số chưởng môn tông chủ ở đây hối hận tới mức vỗ đùi.

Bọn họ chỉ do dự một chút thôi, không ngờ lại bị một con nhóc giành trước.

Nhưng một số võ giả xuất thân Phương Lâm Quận lại cười lạnh không thôi.

Các ngươi có giành trước cũng vô dụng.

Người ta là bạn cũ với Sở giáo chủ, cho dù là người lên tiếng cuối cùng vẫn được hưởng đãi ngộ như vậy.

Nhưng có Cửu Phượng Kiếm Tông dẫn đầu, những võ giả khác lần lượt cúi đầu, không thể chờ đợi nổi chỉ muốn xin gia nhập Côn Luân Ma Giáo.

Nhưng chuyện này quá lộn xộn, Sở Hưu trực tiếp ném cho bọn Ngụy lão xử lý.

Dù sao bọn họ cũng có kinh nghiệm xử lý những chuyện này, y thân là giáo chủ, phải giữ hình tượng cao ngạo lạnh lùng.

Những chuyện diễn ra trong đại điển khai tông lập phái của Côn Luân Ma Giáo nhanh chóng lan truyền khắp Đại La Thiên.

Ba trận ba thắng, còn có thái độ bá đạo của Sở Hưu, cùng với Côn Luân Ma Giáo thể hiện lá bài tẩy của mình, tất cả đều chứng minh Côn Luân Ma Giáo không chỉ là một đại tông môn vừa thành lập.

Uy thế lực lượng nội tình đều đủ để sánh vai với những đại tông môn truyền thừa vạn năm trở lên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận