Côn Luân Ma Chủ

Chương 962: Họa thủy đông dẫn



Cho nên hắn chỉ có thể làm theo Hình Tư Đồ, cố ý giả yếu, dẫn người về phía Sở Hưu.

Trước đó bọn họ đang giao chiến với hai tông sư võ đạo của Chân Vũ Giáo, nhưng thực tế chưa từng xuất hết toàn lực.

Đối với lần Đại chiến chính ma này thật ra trong lòng Chân Vũ Giáo cũng có chút kháng cự.

Lần Đại chiến chính ma trước, chính nhờ Ninh Huyền Cơ xuất thủ mang theo Độc Cô Duy Ngã cùng mất tích, có thể tính là đồng quy vu tận mới cứu vớt được toàn bộ giang hồ.

NHưng kết quả là Chân Vũ Giáo từ suy sụp từ đỉnh phong, Chân Vũ Giáo bọn họ trừ chút tiếng tăm ra ngoài ra không nhận được thứ gì có ý nghĩa, chuyện này khiến các đệ tử Chân Vũ Giáo đều cảm thấy uất ức và tiếc nuối.

Lần Đại chiến chính ma này, lão tổ Lạc gia xuất thủ thì cũng thôi, không ngờ bọn họ cũng phải ra tay, chuyện này càng không đáng.

Cho nên khi giao chiến, các võ giả Chân Vũ Giáo đều không liều mạng, tất cả đều giữ lại thực lực.

Lúc này thấy Hình Tư Đồ cùng Lâm Phương bỏ chạy, bọn họ còn tưởng đối phương đã sắp kiệt sức, thấy không địch lại nên định bỏ chạy, chuyện này cũng khiến bọn họ xốc lại tinh thần.

Nếu không trả giá quá lớn cũng giết chết được hai tông sư võ đạo của nhánh Ẩn Ma, mua bán thế cũng là có lời.

Cho nên một đuổi một chạy, hai người bất giác đuổi tới bên Sở Hưu.

Nhưng đúng lúc này Hình Tư Đồ cùng Lâm Phương đồng thời bộc phát cương khí bản thân, thậm chí thiêu đốt một chút khí huyết để tăng tốc độ lên mức nhanh nhất. Chỉ trong khoảnh khắc Hình Tư Đồ và Lâm Phương đã bứt khỏi hai tông sư võ đạo của Chân Vũ Giáo, để lại hai người sắc mặt ngây ngốc, không biết đối phương làm trò quỷ gì.

Còn lúc này Trình Đình Sơn thấy hai người lập tức hai mắt sáng bừng lên hô lớn: “Hai vị đạo huynh Chân Vũ Giáo, mau hỗ trợ ngăn cản ma đầu Sở Hưu!”

Sáu người truy sát một còn khiến người ta né tránh được, đám người Trình Đình Sơn cũng cực kỳ phiền muộn, cảm giác như muốn phát điên.

Trước kia bọn họ chỉ nghe Sở Hưu chiến lực siêu quần, nhưng chưa bao giờ nghe nói hắn có thiên phú chạy trốn cao đến vậy.

Vốn người của Chân Vũ Giáo không muốn tham gia vây công ma đầu như Sở Hưu, nhưng Trình Đình Sơn đã mở miệng, bọn họ cũng không tiện cự tuyệt, chỉ đành đổi mục tiêu sang hướng Sở Hưu.

Thấy cảnh này ánh mắt Sở Hưu lóe lên ánh sáng lạnh lùng, đôi mắt nhìn về phái Hình Tư Đồ đã mang chút sát khí.

Mặc dù y không có chứng cứ chứng minh hai người Hình Tư Đồ cố ý dẫn người tới, có điều chuyện này còn cần chứng cứ hay sao?

Sở Hưu thật sự không ngờ lúc này rồi mà Hình Tư Đồ lại dám giở trò như vậy, đúng là tự tìm đường chết.

Có điều hành động này cũng phù hợp với tính cách của Hình Tư Đồ.

Người trong giang hồ đều nói Sở Hưu là kẻ điên, làm việc cực kỳ điên cuồng.

Nhưng thực tế Sở Hưu điên cuồng chỉ là vẻ ngoài, những người khác thấy Sở Hưu hành xử điên cuồng nhưng bản thân y lại nắm chắc tới năm thành mới ra tay làm việc. Năm thành còn lại cứ giao cho thiên mệnh.

Còn Hình Tư Đồ này lại khác, hắn làm việc trước nay chưa từng suy xét tới hậu quả, chẳng khác nào lão sư phụ của hắn.

Lúc trước hắn muốn chế tạo hai thanh ma kiếm Cửu Âm Hồng Uyên, lập tức ra tay giết người luyện kiếm, cuối cùng bị người ta đuổi cho chạy loạn khắp giang hồ.

Chuyện này nếu đổi thành Sở Hưu chắc chắn y sẽ âm thầm bố trí mưu đồ, trực tiếp làm một lần thật lớn lừa giết đại lượng võ giả Ngũ Đại Kiếm Phái, sau đó thu xếp cả đường lui, thong dong bỏ trốn.

Đây là điểm khác biệt lớn nhất giữa Sở Hưu và Hình Tư Đồ.

Giờ Hình Tư Đồ đột nhiên nảy sinh ý tưởng, vừa kết thù kết oán với Sở Hưu lại lập tức bày kế vặt như vậy, không hề cố kỵ nơi này là đâu. Đây rõ ràng là tác phong của Hình Tư Đồ lúc trước.

Lúc này ở xa, Hình Tư Đồ cũng thấy được ánh mắt mang theo sát khí của Sở Hưu, nhưng hắn chỉ cười lạnh một tiếng, không buồn để ý.

Nhận ra thì đã sao? Dù sao trước đó hai bên đã kết thù kết oán, giờ lại không có bằng chứng, cho dù tên Sở Hưu kia có bẩm báo lên Ngụy Thư Nhai thì đã sao, đừng hòng làm gì được hắn.

Ngược lại Lâm Phương bên cạnh Hình Tư Đồ lại thấp thỏm.

Hắn không phải Hình Tư Đồ, có Viên Thiên Phóng che chở.

Hắn là một võ giả tán tu Ma đạo, thậm chí thăng cấp lên tông sư võ đạo cũng cực kỳ miễn cưỡng, chọc tới Sở Hưu là chuyện cực kỳ phiền toái.

Có điều lúc này người gặp phiền toái lại là Sở Hưu.

Thiên Tử Vọng Khí Thuật của y quả thật thần dị, trước đó trong vòng vây của sáu tông sư võ đạo vẫn có thể thong dong bỏ trốn.

Nhưng giờ thêm hai người nữa, áp lực của Sở Hưu tăng lớn.

Hai người này thực lực không quá mạnh, Thiên Tử Vọng Khí Thuật có thể nhanh chóng nhìn thấu sơ hở.

Nhưng vấn đề là nhìn thấu thì nhìn thấu, đôi khi Sở Hưu không né tránh được, chỉ có thể liều mạng.

Có điều trận chiến bên này cũng khiến rất nhiều người chú ý, khiến đám người kinh ngạc không thôi.

Sở Hưu này thật quá mạnh, không ngờ một mình chống lại cả tám võ giả cùng cấp vây công, có lẽ ngay cả cường giả Chân Hỏa Luyện Thần cũng không được đãi ngộ như vậy.

Thấy bốn người lao tới từ bốn phương tám hướng, trên trời dưới đất như thiên la địa võng, hầu như không lưu lại bất cứ không gian nào cho Sở Hưu bỏ chạy, ánh mắt Sở Hưu cũng lóe lên sát khí hung ác.

Tham Đao hiện lên trong tay Sở Hưu, ma khí kinh khủng cùng sát khí đều được truyền vòa thân đao.

Một luồng đao ý dâng trào thậm chí còn mãnh liệt cường đại hơn đao ý tham niệm dẫn phát lòng người trong Tham Đao.

Một đao chém xuống, đao mang cương khí lập tức nhấn chìm tất cả, như xé tan thiên địa, mang theo sát khí hủy thiên diệt địa vô cùng hùng vĩ!

Thất Đại Hạn. Phá Hải!

Ngay khoảnh khắc đao này chém ra, Tham Đao trong tay Sở Hưu không chịu nổi luồng sức mạnh kinh khủng này ầm ầm vỡ vụn, khiến Sở Hưu cũng phải tiếc nuối mất ba giây.

Thi triển võ thuật cấp bậc này, nếu binh khí không đủ chắc chắn vậy chẳng khác nào vật tiêu hao, dùng lần nào nát lần đó.

Lúc này tám người Trình Đình Sơn đồng thời đối đầu với Phá Hải của Sở Hưu, không ai dám giấu tài nữa, cũng không ai giấu tài. Cả tám người cùng xuất thủ toàn lực, cương khí kiếm mang đủ thuộc tính ầm ầm bộc phát, có vậy mới miễn cưỡng ngăn cản được đao chiêu Phá Hải của Sở Hưu.

Nhưng võ giả Chân Vũ Giáo thực lực hơi yếu trong tám người lại không chịu nổi luồng đao ý cường đại này, hộc máu tại chỗ.

Đám người Trình Đình Sơn cũng chẳng dễ chịu gì. Đón đỡ đao này mặc dù lực lượng chia ra cả tám người nhưng vẫn khiến hai tay hắn run rẩy.

Ở đây chỉ có ba võ giả Đại Quang Minh Tự như Hư Ngôn còn khá.

Tu vi cơ thể bọn họ cực kỳ cường hãn, lúc này trừ tiêu hao hơi lớn, ngoài ra không thụ thương.

Ánh mắt tám người nhìn về phía Sở Hưu đã mang vẻ chấn động.

Lấy một địch tám, đổi lại người khác chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản, thế nhưng Sở Hưu lại tốt rồi, y còn dám chọi cứng phản công lại, hơn nữa còn đẩy lùi cả tám người. Thực lực của y quả thật cường hãn tới mức kinh khủng.

Đúng lúc này, Sở Hưu lại hội tụ tất cả Mạnh Kính quanh người, từng luồng Mạnh Kính đen nhánh quấn lấy quanh người y, thậm chí khiến cả hai mắt y hóa thành màu đen kịt.

Ma khí khiến người ta kinh hãi kia ngưng tụ thành một cây cung hình thù dữ tợn.

Giương cung cài tên, sau lưng Sở Hưu lại có hai bàn tay ma khí ngưng tụ, một tay cầm cung, ba cánh tay kéo dây. Dây cung vừa kéo căng, một luồng khí tức kinh khủng hội tụ trong ma cung.

Thấy cảnh này tám người Trình Đình Sơn lao nhao biến sắc, nhanh chóng thối lui, chạy được bao xa thì cố mà chạy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận