Côn Luân Ma Chủ

Chương 682: Lý Phi Liêm 2



Lúc này Quảng Ninh đạo nhân cũng đang do dự, rốt cuộc mình có nên tới giúp Chân Dương Tử không?”

Không giúp, bọn họ đều thuộc Tam Đại Đạo Môn, nhìn Chân Dương Tử một mình liều mạng giao chiến như vậy, Quảng Ninh đạo nhân cũng không chịu nổi.

Nhưng nếu giúp, chính mình cũng nhiễm phải nhân quả, hơn nữa chuyện này vốn không liên quan gì tới mình.

Uất Trì Phong ở bên cạnh truyền âm cho Quảng Ninh đạo nhân, bảo hắn đừng nhúng tay, bình tĩnh xem mọi chuyện phát triển ra sao là được.

Còn lúc này giữa trận, Chân Dương Tử liên tục ngăn chặn ba thanh phi đao của Lý Phi Liêm, cười lạnh một tiếng. Có điều Lý Phi Liêm thậm chí không lên tiếng đe dọa hay chế nhạo gì, chỉ cầm một thanh phi đao lên cắt trên kinh mạch của mình một cái. Chỉ trong chớp mắt máu tươi phun ra, nhuộm đỏ thanh phi đao kia.

Năm thanh phi đao phủ đầy máu tươi của Lý Phi Liêm cơ hồ nối thành đường thẳng, bắn thẳng về phía Chân Dương Tử.

Sợi tơ màu máu nối năm thanh phi đao lại với nhau, nhìn như phân tán nhưng lại dường như có một loại liên hệ nhân quả nào đó.

Phi đao vừa xuất, thậm chí có dị tượng quỷ khóc thần gào mơ hồ truyền lại, khiến nguyên thần của Chân Dương Tử không khỏi ớn lạnh.

Năm phi đao này không chỉ chém cơ thể Chân Dương Tử, mà còn chém lên Tam Hoa trên đỉnh, đầu, Ngũ Khí trong người.

Lúc này Sở Hưu còn đang giao đấu với Thuần Dương Đạo Kiếm.

Không có đại cao thủ điều khiển, chỉ một Hàng Ma Trận Văn dùng khí huyết thôi động không làm gì được Sở Hưu.

Vừa rồi Lý Phi Liêm liên tục xuất thủ ra sao, Sở Hưu đều chứng kiến trong mắt, không thể không nói Lý Phi Liêm cũng là một người tài.

Hắn chỉ có mười thanh đao, thanh thứ nhất đánh lén thất bại, ba thanh sau bị Chân Dương Tử ngăn cản, lần kế tiếp xuất thủ đã vận dụng bí pháp thiêu đốt tinh huyết, trực tiếp liều mạng.

Trong tay Lý Phi Liêm còn một thanh đao cuối cùng, có điều Sở Hưu suy đoán thanh đao cuối cùng hẳn là mệnh đao của Lý Phi Liêm. Phi đao phóng ra, mạng cũng sắp mất.

Ba lần xuất thủ đốc hết thủ đoạn tuyệt kỹ, lấy mạng đổi mạng. Dưới tướng mạo nhìn như lạnh nhạt bình thường kia lại ẩn giấu cơn điên cuồng tới cực hạn. Thậm chí từ khi xuất hiện tới giờ Lý Phi Liêm không hề nói một chữ, ánh mắt hắn nhìn về phía Chân Dương Tử không có sát ý, không có thù hận. Cứ như giết Chân Dương Tử chỉ là một nhiệm vụ của hắn, là một giai đoạn trong cuộc đời, vô cùng tự nhiên.

Trên giang hắn có những kẻ không thích nói những lời đe dọa, chính là như Lý Phi Liêm.

Khó chơi nhất, khó chọc nhất cũng là loại người như Lý Phi Liêm.

Một người lúc nào cũng có thể đỏ mắt liều mạng thật ra không đáng sợ. Người đáng sợ là như Lý Phi Liêm, rõ ràng hắn đã quyết định liều mạng với ngươi, thế nhưng chính ngươi lại không hề hay biết, vẫn nhẹ nhàng ung dung ngăn cản.

Lúc này trạng thái của Chân Dương Tử cũng là như vậy.

Mặc dù hắn không nhẹ nhàng thoải mái gì, nhưng cũng không ngờ Lý Phi Liêm lại ra tay khó lường như vậy. Ba đao vừa rồi mới chỉ là thăm dò, sao tiếp đó đã chuyển hẳn thành sát chiêu?

Năm thanh huyết đao kia không chỉ chém vào cơ thể Chân Dương Tử, còn nhắm vào ngũ khí trong người hắn.

Mặc dù Chân Dương Tử tu luyện Dương Cực Đạo Diệu Huyền Công, cơ thể không yếu, nhưng đối mặt với công kích quỷ dị như vậy, cho dù Chân Dương Tử dùng thái độ liều mạng đáp trả cũng đã trễ.

Thuần Dương Cương Khí vàng kim bừng lên, lực lượng toàn thân Chân Dương Tử ngưng tụ tới cực hạn. Một vệt màu máu dâng lên, hóa thành Hàng Ma Ấn ngưng tụ trong bàn tay hắn. Một chưởng đánh ra, trực tiếp phá nát một thanh phi đao.

Nhìn như hời hợt đánh tan năm thanh phi đao nhưng Chân Dương Tử lại không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi, huyền công bị phá, sắc mặt trắng bệch.

Mặc dù thân đao bị đánh tan nhưng đao ý lại không chút trở ngại chém vào cơ thể Chân Dương Tử, đâm vào ngũ khí trong cơ thể hắn!

Chân Dương Tử đường đường một võ đạo tông sư tiền bối, thế nhưng giờ lại bị thương trong tay một tiểu bối như Lý Phi Liêm, chuyện này quả thật vượt ngoài dự đoán của mọi người.

Mặc dù nói Chân Dương Tử thụ thương là do lúc trước hắn toàn lực truy sát Lâm Diệp, thậm chí cả binh khí cũng không ở bên người. Có điều bị thương chính là bị thương, chẳng thể giải thích hay lấy cớ gì được.

Sở Hưu ở phía sau chứng kiến Chân Dương Tử thụ thương, hai mắt lập tức lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.

Thuần Dương Đạo Kiếm còn đang giao đấu với Sở Hưu, có điều ngay một khắc sau, ma khí quanh người y đã bộc phát lên tới cực hạn, dung nhập cả sát cơ sát khí. Thiên Tuyệt Địa Diệt Vong Ngã Sát Quyền được thi triển, một quyền đánh ra, thế quyền vô song đánh lên Thuần Dương Đạo Kiếm, khiến Trấn Ma Đạo Văn rung chuyển kịch liệt, cuối cùng ầm ầm vỡ vụn!

Binh khí không có chủ nhân khống chế chỉ là một vật chết, Chân Dương Tử định dùng một vật chết ngăn cản y, đúng là nằm mơ giữa ban ngày.

Trước đó Sở Hưu không xuất thủ chẳng qua là định giữ lại chút lực lượng cuối cùng đợi cơ hội, còn giờ cơ hội này đã đến.

Sau khi đánh tan Thuần Dương Đạo Kiếm, Sở Hưu đã đưa tay nắm lấy Hận Đao, thân hình lao thẳng về phía Chân Dương Tử.

Chứng kiến Lâm Diệp này còn dám đánh lén mình, Chân Dương Tử không khỏi nổi giận.

Lý Phi Liêm cùng Lâm Diệp, hai tên tiểu bối này coi hắn là hạng kém cỏi chắc?

Thuần Dương Cương Khí hùng hồn bộc phát quanh người Chân Dương Tử, cho dù lúc này ngũ khí nội phủ của hắn đã bị đả thương nhưng uy thế bộc phát ra vẫn khiến người ta kinh ngạc không thôi.

Có điều lúc này Sở Hưu lại không hề để ý tới hành động của Chân Dương Tử. Y không xuất đao trước mà đem phân nửa tinh thần lực bản thân hóa thành Diệt Hồn Tiễn, dùng tâm thần bắn ra, nhắm thẳng vào Chân Dương Tử.

Loại bí pháp nguyên thần bá đạo như Diệt Hồn Tiễn vốn đi theo con đường lực sát thương cực đại, cương mãnh vô song. Ngoại trừ cứng rắn chống đỡ, không còn cách nào khác.

Trước khi vận dụng bảy thanh ma đao lại hao tổn đại lương tinh thần lực vận dụng Diệt Hồn Tiễn, đây là chuyện rất mạo hiểm. Nhưng đối với Sở Hưu, y phải nắm chắc chí ít sáu thành trở lên mới dám làm như vậy.

Mũi tên vô hình mang theo áp lực hùng hồn đánh tới, bắn thẳng vào đầu óc Chân Dương Tử.

Trước đây không lâu Sở Hưu còn dùng Diệt Hồn Tiễn khiến tinh thần Hư Hành trọng thương. Lúc này đối mặt với Chân Dương Tử, Diệt Hồn Tiễn vẫn vô cùng bá đạo.

Mặc dù tinh thần lực của Chân Dương Tử cũng không yếu nhưng rõ ràng Thuần Dương Cương Khí còn không thể triệt tiêu toàn bộ lực lượng của Diệt Hồn Tiễn. Lại thêm lúc trước hắn bị Lý Phi Liêm đánh trọng thương, khi Diệt Hồn Tiễn đánh tới cho dù Chân Dương Tử dốc hết sức ngăn cản nhưng vẫn bị Diệt Hồn Tiễn làm cho tinh thần thụ thương. Chân Dương Tử hừ một tiếng, ánh mắt đã lộ vẻ đau đớn và điên cuồng.

Những võ giả quan chiến đã hoàn toàn ngây dại.

Ai mà ngờ nổi Sở Hưu và Lý Phi Liêm lại khiến Chân Dương Tử chật vật đến vậy?

Mặc dù hai người không liên thủ có điều công kích nối tiếp nhau, căn bản không cho Chân Dương Tử thời gian hồi sức.

Quảng Ninh đạo nhân vốn không định nhúng tay, Uất Trì Phong cùng Hoàng Phủ Duy Minh cũng lên tiếng khuyên hắn không nên ra tay.

Bạn cần đăng nhập để bình luận