Côn Luân Ma Chủ

Chương 1685: Chu Thiên Ma Thần Đại Trận

Trong người đám ma thần hậu thiên này đều có một nguyên thần đang kêu la thảm thiết, kết hợp với nhau thành trận thế, hung uy ẩn hiện. Ánh sáng đỏ máu không ngừng thôn tính ma vực của Viên Không Thành, thậm chí còn ép hắn rời khỏi ma vực kia.

“Đây là cái quái gì?”

“Chu Thiên Ma Thần Đại Trận, không chỉ có ma thần, đương nhiên phải có cả trận pháp! Ta đã nói rồi, hôm nay các ngươi đều phải chết!”

Sau tiếng thét oán độc phẫn nộ của Nhan Bi Phong, ngay khoảnh khắc sau ánh sáng đỏ máu bùng lên, trực tiếp ép Viên Không Thành tới chính giữa trận pháp, chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản.

Khi Sở Hưu lấy được thứ mình muốn, đi từ trong Cực Lạc Ma Cung ra, cảnh tượng đầu tiên y thấy chính là chuyện này.

Y kéo Thương Thiên Lương tới hỏi: “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?”

Trước đó khi y giết vào trong Cực Lạc Ma Cung, Viên Không Thành còn chiếm thượng phong, định dùng Già Thiên Ma Thủ tiêu diệt Nhan Bi Phong, kết quả mới qua chốc lát, sao lại thành như vậy?

Thương Thiên Lương nhếch miệng nói: “Còn xảy ra chuyện gì nữa? Bị người ta lật bàn thôi.

Mà ngươi đã lấy được thứ đó chưa? Lấy được rồi thì chúng ta rút lui thôi.”

Không phải Thương Thiên Lương hèn nhát mà giao chiến với cường giả cảnh giới Võ Tiên, cảm giác rất không tốt. Phải nói là không ai muốn ăn đòn liên tục như vậy.

Sở Hưu nheo mắt lắc đầu nói: “Rút lui? Không lui được.

Cực Lạc Ma Cung đã bị chúng ta phá hủy, giữa chúng ta và Nhan Bi Phong đã là không chết không thôi.

Hắn vốn là thằng điên, tính cách cực đoan, hỉ nộ vô thường.

Đã gây mối thù lớn như vậy, cho dù chúng ta trở về Đông Vực, hắn vẫn sẽ để mắt tới, có thể nói là hậu hoạn khôn lường.

Diệp Duy Không và ta cũng có thù, nhưng sau lưng Diệt Địa còn có Hàn Giang Thành, cho nên hắn nhất định phải tuân thủ quy củ, làm việc theo quy củ.

Nhưng ngươi nghĩ Nhan Bi Phong sẽ quan tâm tới quy củ ư? Bây giờ không giết hắn thì sớm muộn gì cũng phải giết!”

Để nguy cơ lại thì sau này vẫn là nguy cơ, mà xưa nay Sở Hưu không thích để lại một nguy cơ mà mình không cách nào khống chế.

“Giết thế nào?”

Sở Hưu nhìn Nhan Bi Phong nói: “Ngươi ra tay trước, thăm dò hư thực của Nhan Bi Phong. Nếu hắn thật sự không còn sức phản kích, vậy không cần quan tâm tới Viên Không Thành, trực tiếp giết chết hắn.

Nếu hắn vẫn còn sức thì nghĩ cách để Viên Không Thành thoát thân, hợp lực tấn công.”

Thương Thiên Lương lập tức trợn tròn hai mắt nói: “Sao lại là ta ra tay thăm dò?”

Sở Hưu cười cười nói: “Thương thành chủ có nhiều kinh nghiệm đối địch, thân thể lại cường đại. Lực lượng khô vinh trong tay ngươi biến ảo vô cùng, cũng dễ xóa bỏ và suy yếu lực lượng của kẻ khác. Đừng nói Nhan Bi Phong đã tới nước này, cho dù là Nhan Bi Phong trong thời điểm toàn thịnh, muốn đánh ngươi bị thương cũng chẳng dễ dàng gì.”

Thương Thiên Lương hừ lạnh một tiếng, tuy biết Sở Hưu nói vậy là nịnh hắn, nhưng hắn vẫn ra tay, lập tức đánh về phía Nhan Bi Phong.

Lĩnh vực lan tỏa, lực lượng khô vinh lưu chuyển trong lĩnh vực của Thương Thiên Lương, khiến lĩnh vực như ngưng trệ.

Một quyền đánh ra, trên quyền phong mang theo lực lượng khô vinh khiến tất cả mọi thứ ngưng đọng tại một điểm, nhưng lại theo quyền của Thương Thiên Lương mà đột ngột bộc phát.

Một vòng xoáy tựa như cơn bão hình thành, lực lượng của quyền này đã đủ sánh vai với chí cường giả cảnh giới Võ Tiên!

Ánh mắt Nhan Bi Phong lóe lên vẻ lạnh lùng: “Hai con ruồi, thật đáng ghét!”

Sau khi dứt lời, sau lưng Nhan Bi Phong hiện lên từng tòa ma cung, hư ảnh ma thần bị nhốt trong đó, gầm thét giận dữ, sóng âm cường đạo quét qua thiên địa, tất cả mọi lực lượng bắt đầu tan vỡ, sụp đổ.

Cho dù Thương Thiên Lương có lực lượng ma thần gia trì, thân thể cực hạn tới cực hạn, nhưng vẫn không chịu nổi thế công này. Quyền còn chưa đánh tới nơi, hắn đã rên khẽ một tiếng, ôm đầu bay ngược lại.

Ngay khoảnh khắc này, Sở Hưu ra tay.

Phật quang hiện lên sau lưng hắn, theo ấn pháp của Sở Hưu, hoa sen thập tự nở rộ.

Quang minh tịnh hóa, tru tà diệt ma.

Thập Tự Liên Hoa Ấn ầm ầm đánh xuống, đống ma cung sau lưng Nhan Bi Phong từ từ vỡ vụn, thậm chí hư ảnh ma thần trong đó cũng bị phá hủy triệt để.

Quả nhiên bây giờ Nhan Bi Phong đang rất suy yếu!

Ba mươi sáu ma thần hậu thiên không phải sinh ra từ hư không, muốn điều độn bọn chúng phải tiêu hao khí huyết của bản thân.

Ma cung vỡ nát, phật quang nóng rực bao phủ lấy Nhan Bi Phong, thiêu đốt ma khí quanh người hắn.

“Ta vốn định giải quyết Viên Không Thành xong mới thanh toán ngươi. Nếu ngươi đã vội vàng muốn chết như vậy, ta giết ngươi trước!”

Nhan Bi Phong tay niết ấn quyết, ma thần trong Chu Thiên Ma Thần Đại Trận bỗng thần nhảy lùi về phía sau, đại trận đột nhiên khuếch đại, bao phủ cả Sở Hưu và Thương Thiên Lương.

Ánh sáng đỏ máu nồng nặc thôn tính lực lượng của Thập Tự Liên Hoa Ấn, chỉ sau vài giây hoa sen thập tự đã khô héo.

Sở Hưu tới bên cạnh Viên Không Thành hỏi: “Nhan Bi Phong làm trò quỷ gì vậy? Sao lại bị hắn lật bàn?”

Viên Không Thành sắc mặt rất khó coi: “Thằng điên! Không ngờ thằng điên Nhan Bi Phong này lại kết hợp hung thú man tộc và nguyên thần nhân tộc lại, chế tạo ra ba mươi sáu ma thần hậu thiên, làm ra thứ trời đất không dung này.

Tiểu tử, lần này chúng ta xui xẻo rồi, tính tới tính lui đều rất thuận lợi, kết quả lại không tính tới Nhan Bi Phong còn có lá bài tẩy như vậy!”

“Xui xẻo! Ta chỉ biết chuyện do người làm! Viên cung chủ, ngươi có chắc ba mươi sáu tên ma thần hậu thiên này đều nằm dưới điều khiển của Nhan Bi Phong không?”

Viên Không Thành nói: “Cái này còn phải xác định? Nếu Nhan Bi Phong không thể khống chế thứ này, sao hắn dám lấy ra?”

Sở Hưu trầm giọng đáp: “Viên cung chủ, nếu ngươi tin ta, ngươi cứ dốc toàn lực phá trận, giúp ta thu hút sự chú ý và tranh thủ thời gian.”

Đối phó với thứ quái vật mà Võ Tiên tứ trọng thiên cũng không có cách nào, hắn cũng không thấy tin tưởng Sở Hưu.

Nhưng bây giờ hắn và Sở Hưu là châu chấu trên cùng một sợi dây thừng, hắn tin Sở Hưu sẽ không tự tìm đường chết.

Cho nên Viên Không Thành đột nhiên cắn răng, quanh người bộc phát sắc máu, trực tiếp thiêu đốt tinh huyết. Huyết khí vô biên dung nhập vào ma vực vô tận sau lưng hắn.

Thiên Ma Hàng Thế!

Trong ma vực, hư ảnh màu đen khổng lồ hiển hiện, như thần như ma, lực lượng quang người vạn pháp bất xâm, thậm chí cả ánh sáng đỏ máu mà Chu Thiên Ma Thần Đại Trận bộc phát ra cũng không thể thôn tính tan rã đối phương.

Ma ảnh khổng lồ kia xuất chưởng đánh xuống, đây mới thật là Già Thiên Ma Thủ. Những nơi nó đi qua, ma thần hậu thiên đều bị đánh bay, đánh tới mức thân thể bọn chúng sụp đổ, nhưng trận pháp vẫn ngoan cường chống cự.

Chiêu này của Viên Không Thành cũng là thần thông, có phần giống Pháp Thiên Tượng Địa của Sở Hưu.

Nhưng loại thần thông này tiêu hao cực kỳ khủng khiếp, Viên Không Thành không dùng được quá lâu.

Lúc này Thương Thiên Lương cũng xông tới, nhưng với thực lực của hắn, cho dù là huyết mang trong đại trận đều nhắm vào Viên Không Thành, hắn cũng không thể phá hỏng đám ma thần hậu thiên kia được.

“Tiểu tử, rốt cuộc ngươi còn định đợi tới bao giờ?”

Viên Không Thành không nhịn được quát lớn với Sở Hưu, hắn sắp không chịu nổi nữa.

“Sắp, sắp được rồi!”

Thấy Nhan Bi Phong đã dốc toàn bộ sức lực và Thiên Ma Hàng Thế để đối phó, rốt cuộc Sở Hưu cũng xuất thủ.

Mặt trăng hiển hiện giữa không trung, ánh đao chợt lóe!

Bạn cần đăng nhập để bình luận