Côn Luân Ma Chủ

Chương 1754: Võ Tiên!

Đương nhiên bọn họ chỉ có thể ổn định con đường chứ không ổn định được quy tắc vặn vẹo ở bên ngoài.

Lúc này giọng nói của Đạo Tôn lại vang vọng trong Đại La Thần Cung.

“Tự chọn một trận pháp thích hợp để tu luyện đi. Lực lượng mà trận pháp tích lũy khá giống nhau nhưng vẫn chia mạnh yếu. Sau khi vào bên trong, trận pháp sẽ phong bế hoàn toàn, mãi cho tới khi lực lượng tiêu hao toàn bộ mới mở ra.

Phải nhớ, tự lượng sức, không cần chọn những trận pháp có lực lượng lan tràn quá nhiều.”

Sở Hưu đánh giá xung quanh, hỏi Phương Dật Chân: “Phương huynh, vì sao nơi này có mười trận pháp mà chỉ có sáu danh ngạch?”

Phương Dật Chân giải thích: “Tuy lực lượng mà trận pháp tích lũy có thể để chúng ta tùy ý tu hành, nhưng không thể tiêu hao quá mức, cho nên bình thường luôn lưu lại một hai.

Nhưng ngoài một hai cái lưu lại đó, vẫn phải để một hai cái để chúng ta lựa chọn.

Vừa rồi Đạo Tôn đã nói đấy, lựa chọn trận pháp phải tự lượng sức, lực lượng của ngươi chưa đủ mạnh, tùy tiện đi vào đó tu hành, rất có thể sẽ bị lực lượng lan tràn gây thương tích.

Cho nên không phải trận pháp nào cũng thích hợp tu luyện, đặc biệt là trận pháp ở chính giữa, rất ít người chọn nó. Lực lượng trong trận pháp đó nhiều nhất nhưng chỉ những người có thiên phú dị bẩm, có thể hấp thu được lực lượng cực lớn mới chọn trận pháp đó.

Sở huynh, những võ giả chưa đột phá lên cảnh giới Võ Tiên như ngươi và ta, cứ chọn loại trận pháp có tương đối nhiều lực lượng là được. Dù sao sau khi đột phá cũng cần rất nhiều lực lượng bổ sung.

Còn Võ Tiên như sư huynh của ta lại ngược lại, cần loại trận pháp có lực lượng yếu nhất, vì hắn không cần đột phá, chỉ cần tích lũy lực lượng, vượt qua thời kỳ ổn định là được.”

Sở Hưu hiểu ra gật nhẹ đầu nói: “Đa tạ.”

Nói xong, không ngờ Sở Hưu lại trực tiếp đi về phía trận pháp ở khu vực trung tâm.

Thấy cảnh này, Phương Dật Chân đờ ra tại chỗ, chẳng lẽ vị Sở huynh này chính là người có thiên phú dị bẩm mà hắn nói?

Hiển nhiên những người khác cũng biết nội tình như Phương Dật Chân, ánh mắt nhìn Sở Hưu đầy quái dị, nhưng không ai nói gì.

Có thể đi tới ngày hôm nay, không ai là loại người ngốc, ai cũng có tính toán riêng.

Sở Hưu đã chắc chắn mình hấp thu được lực lượng trong trận pháp kia, người khác còn lắm lời làm gì?

Cho nên sau đó, mọi người đi vào trận pháp, định tranh thủ tu hành.

Nhưng bọn họ không biết nguyên nhân Sở Hưu lựa chọn trận pháp này là vì phía đối diện của trận pháp này rất có thể là Quân Vô Thần!

Hiện giờ Sở Hưu đã biết, Thiên Môn chính là người gác cửa mà năm xưa những người hạ giới đi tới thượng giới để lại. Cửu Đại Thần Tướng và môn chủ Thiên Môn cũng là người trấn thủ trận pháp dưới hạ giới.

Trước đó Huyết Vô Lệ từng nói, cứ cách một thời gian là trận pháp có bạo động. Sở Hưu suy đoán nguyên nhân bạo động là lực lượng trong trận pháp tích lũy quá nhiều, cho nên bên này có chấn động, bên kia cũng có chấn động. Hoặc chính là lúc Đại La Thần Cung mở cửa, có người đi vào tu hành, gây ra động tĩnh.

Nhưng khác biệt là trận pháp bên Đại La Thiên luôn có người trông coi, nhưng hiển nhiên tông sư trận đạo bên Thiên Môn không thể có thực lực bằng tông sư trận đạo của Tam Thanh Điện, còn phải dùng sức người trấn áp.

Cửu đại thần tướng của Thiên Môn ứng với chín tòa trận pháp, vậy môn chủ đương nhiên là ứng với trận pháp mạnh nhất.

Có thể nói thù hận giữa Sở Hưu và Thiên Môn đã là không chết không thôi, trước đây Đinh Đầu Thất Tiễn của Quân Vô Thần thiếu chút nữa đã đoạt mạng y!

Nhưng lý trí nói với Sở Hưu, cho dù y bước vào cảnh giới Võ Tiên, tốt nhất đừng đi gây sự với Quân Vô Thần.

Tuy y không nhìn thấu thực lực của Quân Vô Thần, nhưng chỉ xét theo khí thế, Quân Vô Thần thậm chí không kém hơn Diệp Duy Không của Hàn Giang Thành. Nói cách khác, Quân Vô Thần có thực lực Võ Tiên lục trọng thiên, thậm chí là thất trọng thiên.

Còn Đại La Thần Cung lần này là Sở Hưu có khả năng làm trọng thương Quân Vô Thần nhất, cũng có thể tìm ra thời cơ hủy diệt Thiên Môn. Hơn nữa tại Thiên Môn còn có một luồng bản nguyên dương cực.

Còn chuyện hủy diệt Thiên Môn sẽ khiến hai giới liên thông, chuyện này thì Sở Hưu đã chuẩn bị về tâm lý.

Sớm muộn gì cũng phải diệt trừ Thiên Môn. Sau khi tiêu diệt bọn chúng, hai giới thượng hạ chắc chắn sẽ liên thông, cho nên trước khi liên thông Sở Hưu nhất định phải lợi dụng địa lợi, tăng cường lực lượng của phe mình lên mức cao nhất, chiếm được tiên cơ rồi mới động thủ.

Có thể nói hiện tại lực lượng dưới trướng Sở Hưu đã gần như hùng bá toàn bộ hạ giới, đặc biệt là khi Ngụy Thư Nhai và Thương Thiên Lương ra ngoài, rất có thể sẽ bước vào cảnh giới Võ Tiên. Không tính Độc Cô Duy Ngã, loại thực lực này thậm chí đã vượt qua Côn Luân Ma Giáo năm trăm năm trước, Sở Hưu cũng ít lo lắng hơn nhiều.

Cho nên đánh trọng thương Quân Vô Thần chỉ là bước đầu tiên.

Bước vào trận pháp chính giữa, bên ngoài lập tức khóa kín, bao phủ lấy Sở Hưu vào trong.

Thiên địa nguyên khí cường đại xung quanh thậm chí hóa thành thể lỏng, bao bọc toàn thân y.

Sở Hưu thở dài một tiếng, bắt đầu điên cuồng hấp thu lực lượng của trận pháp.

Chuyện Quân Vô Thần và Thiên Môn cứ để lát nữa tính toán, việc y cần làm hiện tại là đột phá.

Lực lượng nguyên khí tinh thuần tới cực điểm chen chúc nhau vào thân thể của Sở Hưu, không chỉ nhưng vậy trong nguyên khí đó còn ẩn chứa một chút lực lượng quy tắc.

Tại nơi này, Sở Hưu đã cực kỳ tiếp cận địa điểm chân thật nhất của thế giới. Vị trí kết nối hai thế giới cũng là khu vực bản nguyên của thế giới.

Khi luồng lực lượng đó tràn vào người Sở Hưu, thậm chí khiến cơ thể Sở Hưu phình to. Ngay trong lúc nguy hiểm này, tinh thần của Sở Hưu đã để không.

Thế nào là Võ Tiên? Võ Tiên chính là siêu phàm nhập thánh, vượt qua giai đoạn ‘người’, đạt tới mức sánh vai với thiên địa, thậm chí giẫm lên thiên địa, đây mới là Võ Tiên!

Võ giả có thể dựa vào nội lực hóa thành ngọn lửa hay băng giá, vì trong thiên địa vốn tồn tại loại lực lượng này, võ giả chỉ dùng nội lực biến hóa thành.

Còn Võ Tiên lại là khống chế quy tắc, khiến quy tắc thay đổi, đốt lửa trong nước, mùa hè tuyết rơi, biến không thể thành có thể.

Đối với cảnh giới Võ Tiên, Sở Hưu đã nhận được không ít kinh nghiệm từ chỗ Thiên Hồn, bản thân lại có rất nhiều cảm ngộ, lúc này hấp thu những lực lượng này là như nước chảy thành sông.

Sau khi thân thể Sở Hưu phình to tới cực hạn, hình thể lại đột nhiên co vào, lực lượng nội liễm, ầm ầm bộc phát!

Từng luồng lực lượng quy tắc quay quanh người y, hóa thành địa phong thủy hỏa, tùy ý biến ảo, giờ khắc này Sở Hưu đã thành Võ Tiên!

Nhưng còn chưa hết, trận pháp mà y lựa chọn có nguyên khí quá dồi dào, cho dù giúp y bước vào cảnh giới Võ Tiên vẫn chưa tiêu tán, còn chủ động tràn vào cơ thể Sở Hưu.

Nhưng không phải vấn đề quá lớn, có tới Sở Hưu cũng không cự tuyệt, điên cuồng hấp thu lực lượng kia, cảnh giới nhanh chóng tăng lên nhị trọng thiên.

Phương Dật Chân nói chỉ có võ giả thiên phú dị bẩm mới dám thử đi vào trận pháp này.

Sở Hưu có phải thiên phú dị bẩm hay không, y không biết. Nhưng Sở Hưu có lòng tin căn cơ của mình rất vững chắc, thân thể cường hãn thậm chí mạnh hơn một số Võ Tiên, lực lượng nguyên thần sau khi luyện hóa hồn tinh của yêu quỷ cũng tăng lên một tầm cao mới.

Cho nên sau khi đột phá, căn cơ của y không hề bất ổn, thậm chí có thể tiếp tục hấp thu lực lượng, lên thẳng nhị trọng thiên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận