Côn Luân Ma Chủ

Chương 1786: Lực lượng của Quân Vô Thần 2

Cùng lúc đó, lão thiên sư ở bên phải tay niết ấn quyết, gió tuyết vốn bao phủ trên đỉnh núi Côn Luân lại ầm ầm bùng nổ.

Ngũ Lôi Chính Pháp, Tử Tiêu Thần Lôi, Cửu Tiêu Thần Lôi, đủ loại lôi pháp không ngừng biến đổi trong tay lão thiên sư, hình thành một cơn bão sấm chớp đánh về phía Quân Vô Thần!

Bốn phía xung quanh, ba cường giả cảnh giới Võ Tiên cộng thêm lão thiên sư tuy không phải Võ Tiên nhưng đã lĩnh ngộ lực lượng quy tắc, không kém hơn Võ Tiên. Tất cả đồng loạt ra tay, phối hợp cực kỳ ăn ý, ngay lúc Quân Vô Thần vừa đẩy lùi Sở Hưu thì thế công đã hoàn thành.

Nhưng ngay khoảnh khắc sau, Quân Vô Thần tay niết ấn quyết, Lục Đạo Phù Đồ Huyễn Diệt Hoa Luân tỏa ra sau lưng hắn.

Vòng xoay như thật như ảo, lực lượng Lục Đạo Luân Hồi xoay tròn, phá tan mọi loại lực lượng.

Trần Thanh Đế bị vòng tròn lục đạo công kích, với thân thể của hắn cũng không chịu nổi lực lượng này, trực tiếp bị đánh bay, thậm chí khóe miệng cũng rỉ ra một chút máu tươi, nhưng trong mắt không có chút sợ hãi nào, chỉ có chiến ý bừng bừng!

Thần binh nguyệt nhận của Dạ Thiều Nam bị Lục Đạo Luân Hồi công kích, trực tiếp đứt thành vài khúc, khí linh bị phá hủy triệt để, cực kỳ thê thảm.

Nhưng ánh mắt Dạ Thiều Nam nhìn về phía Quân Vô Thần lại bừng sáng, đây đúng là lực lượng và cảnh giới mà hắn luôn theo đuổi!

Còn Ngụy Thư Nhai lại nhanh chóng lui lại, cắt đứt liên hệ với ma thủ kia, bằng không lực lượng của vòng xoay lục đạo kia sẽ lan tới lão.

Ở đây chỉ có lão thiên sư kinh nghiệm chiến đấu phong phú nhất, ngay sau khi ném ra một đống lôi pháp, lão thiên sư trực tiếp bỏ trốn sang một bên, tránh luồng lực lượng kia lan tới mình.

Lão thiên sư vỗ ngực thở dài nói: “Lão nhân gia ta lớn tuổi rồi còn phải đánh nhau sống mái như vậy, e là các thế hệ thiên sư trước của Thiên Sư Phủ cũng không có ai vất vả cần cù như ta.”

Chỉ một chiêu này thôi đã phá tan thế công của năm người, Quân Vô Thần cường đại tới mức khiến người ta run rẩy.

Nhưng không đợi Quân Vô Thần nói gì, Sở Hưu vừa bị hắn đánh bay ra ngoài trực tiếp thi triển Pháp Thiên Tượng Địa.

Thân thể ma thần khổng lồ như đỉnh thiên lập địa, thân hình xuyên thẳng vào tầng mây, xuất quyền đánh xuống, lực lượng cường đại chấn động hư không, ép thẳng về phía Quân Vô Thần.

“thần thông!”

Ánh mắt Quân Vô Thần lóe lên vẻ âm trầm, hắn nhận ra thức thần thông này.

Nói chính xác hơn, nếu không có thức thần thông này, Sở Hưu đã bị Đinh Đầu Thất Tiễn của hắn giết chết, chẳng còn sống tới bây giờ, gây ra bao phiền toái.

Theo Quân Vô Thần, thức Pháp Thiên Tượng Địa này là thần thông loại lực lượng tiêu chuẩn.

Thật ra trong thần thông, loại lực lượng là loại yếu nhất, vì chỉ là lực lượng đơn thuần, biến hóa quá ít.

Nhưng thức thần thông Pháp Thiên Tượng Địa lại diễn hóa lực lượng tới cực hạn, một quyền đánh xuống như thái cổ ma thần gầm thét trong thiên địa, chém giết với vạn vận thiên đạo.

Quân Vô Thần tay niết ấn quyết, Lục Đạo Phù Đồ Huyễn Diệt Hoa Luân được hắn thi triển tới cực hạn, vòng xoay khổng lồ chống trên đỉnh đầu, phá tan mọi lực lượng quy tắc!

Bất luận là hạ giới hay Dạ Thiều Nam, số võ kỹ có thể đối phó với thần thông đã ít lại càng thêm ít.

Chiêu Thôn Thiên cuối cùng trong Thất Đại Hạn của Sở Hưu là như vậy, Lục Đạo Phù Đồ Huyễn Diệt Hoa Luân của Quân Vô Thần cũng vậy.

Công pháp này tập hợp cả quỷ dị và thần dị, luyện tâm luyện thần luyện luân hồi, cuối cùng từ hư hóa thật, hóa thành vòng xoay Lục Đạo Luân Hồi, tiêu diệt vạn vật.

Khi nắm tay của Sở Hưu đánh xuống, tuy khiến vòng xoay Lục Đạo Luân Hồi rung chuyển, toàn bộ Côn Luân Sơn cũng theo đó chấn động, nhưng lại lực lượng của võ kỹ đã cản được thức thần thông của Sở Hưu!

Trong Đông Hải mênh mông sóng gió, Chung Thần Tú lướt sóng bước đi, lúc đi hướng đông, lúc đi hướng nam, lúc khác lại bắc, lúc lại sang tây, dường như đang lượn thành một vòng tròn.

Đúng lúc này, hắn đột nhiên quay đầu sang phía tây, ánh mắt lóe lên vẻ nghi hoặc.

“Nhân quả, thay đổi.”

Ngay khoảnh khắc sau, điểm đó trên mi tâm hắn bắt đầu tỏa ra ánh sáng đỏ chói mắt, không ngờ ánh đỏ lại dung nhập vào quy tắc của thiên địa này.

Nếu Sở Hưu ở đây, chắc chắn y có thể nhận ra đây là thứ gì.

Trước đó trong Uổng Tử Thành ở Trung Châu, Sở Hưu đã chứng kiến lực lượng quy tắc ngưng tụ cụ thể hóa thành sợi tơ.

Còn bây giờ lực lượng bộc phát trong mi tâm của Chung Thần Tú chính là sợi tơ này, tựa như lúc này hắn chính là hóa thân của lực lượng quy tắc.

Sợi tơ kia truyền vào quy tắc của thiên địa, trong hai mắt Chung Thần Tú, cảnh sắc thiên địa không ngừng xoay tròn, thời gian không gian tùy ý xoay chuyển, xuất hiện đủ thứ cảnh sắc không thể tưởng tượng nổi.

Đến cuối cùng, thậm chí hắn không chịu nổi, hừ khẽ một tiếng.

Chung Thần Tú vung tay lên, cắt đứt sợi tơ do lực lượng quy tắc cụ thể hóa. Hắn nhìn về phía tây, ánh mắt tỉnh táo trở lại nhưng trong đó lại đầy mê man.

“Nhân quả, loạn?”

Thấy không rõ, nói không được, Chung Thần Tú đứng yên tại chỗ nửa ngày, mãi tới khi một con cá mập đi ngang qua coi hắn là đồ ăn, cắn một cái, gãy mất cả hàm răng, Chung Thần Tú mới như phản ứng lại, khẽ lắc đầu, tiếp tục ở trong Đông Hải... đi lòng vòng.

Còn giờ phút này, Sở Hưu cũng không biết mình đã bị Chung Thần Tú để ý, thậm chí ngay cả Quân Vô Thần cũng không hề phát giác.

Một quyền Pháp Thiên Tượng Địa không ngờ lại bị Quân Vô Thần dùng võ kỹ cưỡng ép ngăn cản, loại thực lực này thật đáng sợ.

Nhưng cảm xúc của Sở Hưu lại không chút xao động, một quyền không đánh vỡ được thì hai quyền, ba quyền!

Lực lượng của Pháp Thiên Tượng Địa bộc phát tới cực hạn, đánh liền năm quyền, rốt cuộc vòng xoay Lục Đạo Luân Hồi cũng vỡ vụn!

Nhưng ngay lúc vòng xoay Lục Đạo Luân Hồi vỡ vụn, lực lượng quy tắc quanh người Quân Vô Thần lại ngưng tụ.

Trong mắt Sở Hưu, lực lượng quy tắc màu đỏ thẫm quấn lại trong tay Quân Vô Thần, hóa thành một cây long thương màu đỏ thẫm, sức nóng thậm chí khiến Côn Luân Sơn vốn phủ đầy sương tuyết cũng có cảm giác nóng rực như Hỏa Diệm Sơn.

Long thương đỏ thẫm đột nhiên đâm ra, như xuyên qua không gian và thời gian, chớp mắt đã đi tới trước mặt Sở Hưu.

Đâm, hất.

Chỉ có hai chiêu nhưng lại phát huy tinh túy của thương pháp tới mức cực hạn.

Thần thông thương quyết, Hỏa Long Điểm Đăng!

Khoảnh khắc này, sức nóng bao bọc lấy Sở Hưu, thân thể ma thần khổng lồ lại bị long thương nhỏ bé đánh bay ra ngoài. Cùng lúc, quanh người Sở Hưu lập tức bùng lên ngọn lửa, nội lực chân khí không ngừng tiêu hao.

Hảo Long Điểm Đăng, đèn ở đâu? Bản thân Sở Hưu chính là ngọn đèn đó!

Pháp Thiên Tượng Địa lập tức tan mất, nhưng ngọn lửa này vẫn như giòi bám trong xương, cháy rực quanh người Sở Hưu, như không đốt sạch y thì thề không bỏ qua.

Trong lòng Sở Hưu bỗng trầm xuống, dường như y đã coi thường Quân Vô Thần, nói chính xác hơn là y chưa thật sự hiểu rõ Quân Vô Thần.

Quân Vô Thần chỉ ra tay có hai lần,một lần là khi đối mặt với Chung Thần Tú, thể hiện Lục Đạo Phù Đồ Huyễn Diệt Hoa Luân của mình. lần sau là dùng Đinh Đầu Thất Tiễn đánh lén Sở Hưu, sau đó không có.

Bạn cần đăng nhập để bình luận