Côn Luân Ma Chủ

Chương 1759: Ủ mưu 2

“Trong những viên hồn tinh đặc thù này đều ẩn chứa nguyên khí tinh thuần tới cười khổ, sau khi luyện hóa sẽ không có bất cứ phản ngược hay gánh nặng nào.

Mọi người chọn thuộc tính phù hợp rồi luyện hóa, tranh thủ trước khi tấn công Thiên Môn đẩy lực lượng của bản thân lên tới đỉnh phong.”

Trong số những người ở đây, Ngụy Thư Nhai đã đạt tới cảnh giới Võ Tiên, bây giờ lão chỉ cần ổn định lại lực lượng và nội tình của mình là đủ.

Lần này Thương Thiên Lương cũng nhận được không ít lợi ích, cách cảnh giới Võ Tiên cũng chỉ có một bước, còn đột phá được hay không phải xem vận may.

Còn Lục Giang Hà cũng có thu hoạch không nhỏ. Lúc trước trong Uổng Tử Thành, hắn chứng kiến lực lượng quy tắc chuyển hóa, cũng có lĩnh ngộ, có thể bước vào cảnh giới nửa bước Võ Tiên.

Còn Mai Khinh Liên và Lã Phụng Tiên, dựa vào mấy viên hồn tinh này hai người có đẩy lực lượng và nội tình của mình lên thêm một bước cũng không thành vấn đề. Còn có nhân cơ hội đó bước vào cảnh giới nửa bước Võ Tiên hay không thì là ẩn số.

Ngoài ra còn có Chử Vô Kỵ, cũng có thể dựa vào hồn tinh tiến bộ thêm một cảnh giới. Hơn nữa nội tình của Chử Vô Kỵ cũng cực kỳ thâm hậu, sau khi đột phá không cần lo chuyện cảnh giới bất ổn.

Bàn bạc xong xuôi, mọi người chia ra bế quan, tranh thủ tăng cường thực lực trước khi tổng tấn công Thiên Môn.

Sở Hưu lại không cần phiền phức như vậy.

Y đã sử dụng lực lượng của Đại La Thần Cung, củng cố vững chắc cảnh giới của mình, cho nên bây giờ y chỉ cần hoạch định chi tiết kế hoạch tấn công Thiên Môn là được.

Trong mật thất, Sở Hưu gọi tâm ma ra.

Trong Trung Châu, tâm ma không hề xuất hiện, đó là vì tâm ma cũng không có tác dụng gì khi đối phó với đám yêu quỷ kia.

Yêu quỷ không phải là người, tâm ma cũng không cách nào xâm lấn tinh thần của đối phương. Huống chi đối với những thứ không có linh trí, tâm ma có xâm lấn nội tâm của đối phương cũng vô dụng.

Nhưng lần này khi tâm ma xuất hiện trở lại, bộ dạng hắn huyễn hóa ra lại mang sắc mặt âm trầm, xếp bằng trong đầu Sở Hưu, như đang suy nghĩ điều gì.

Thấy bộ dạng này của hắn, Sở Hưu không khỏi lên tiếng: “Suy nghĩ về đời người à?”

Nghe Sở Hưu hỏi như vậy, không ngờ tâm ma lại gật nhẹ đầu.

“Ngươi không phải là người, nghĩ tới đời người làm gì?”

Tâm ma hỏi ngược lại: “Vậy thế nào là người? Ta có thể suy nghĩ, có ký ức con người, ngoài không có thân thể ra, ta có khác gì con người?

Trước đó trong Đại La Thần Cung, yêu quỷ đã cho ta một linh cảm.

Bọn chúng không có thân thể, nhưng dưới lực lượng quy tắc tạo hóa, tái tạo lại thân thể, từ người biến thành yêu quỷ, lại từ yêu quỷ biến thành người.

Nếu bọn chúng có thể làm vậy, vì sao ta lại không thể?

Trước đây ngươi đã nói, sẽ tìm cho ta một thân thể hoàn mỹ, để ta đoạt xá trùng sinh.

Bây giờ ta đổi ý, thân thể của người ngoài dù sao cũng là người ngoài, thân thể của chính ta mới là thích hợp với ta nhất.

Hay là thương lượng một chút được không? Ngươi trực tiếp tái tạo thân thể giúp ta nhé?

Ta biết ngươi đã nắm giữ Tạo Hóa Ma Đạo, hơn nữa còn bước vào cảnh giới Võ Tiên, nắm giữ lực lượng quy tắc. Đối với suy nghĩ đây không phải chuyện không thể.”

Sở Hưu vuốt cằm, trầm ngâm trong chốc lát rồi nói: “Ngươi đúng là sáng tạo. Nhưng nếu làm như vậy, ngươi còn phải đợi rất lâu.

Dù sao bất luận là Tạo Hóa Ma Đạo hay lực lượng quy tắc, tuy ta đã nắm giữ nhưng chưa thể khống chế hoàn toàn.”

Tâm ma gật đầu nói: “Chuyện này thì ta hiểu, không quan trọng, đã đợi tám trăm năm rồi, chẳng lẽ không đợi thêm được sao?

Nhưng nếu ngươi có thể đi vào Nguyên Thủy Ma Quật lần nữa, mang phần lực lượng khác của ta ra ngoài, có lẽ ta sẽ càng mạnh.”

Sở Hưu cười lạnh nói: “Chỗ đó cũng không dễ đi vào, phải có thực lực, còn cần có thời cơ mới được.

Đi nào, đừng nói linh tinh huyết nữa, giúp ta liên lạc với Huyết Vô Lệ, ta muốn biết tình hình hiện tại của Thiên Môn.”

Trong Thiên Môn, Huyết Vô Lệ tới Đan dược Điện nhận phần đan dược tu luyện của mình.

Vừa giải quyết xong trận pháp bạo động, tất cả các võ giả tham gia phong ấn trận pháp bạo động đều tiêu hao cực kỳ nghiêm trọng, cho nên cần cung cấp một số đan dược khôi phục nguyên khí.

Lúc này bả vai Huyết Vô Lệ lại bị vỗ một cái, hắn run nhẹ, nhảy sang một bên.

Lâm Thương Long cũng là thần tướng Thiên Môn, cau mày nói: “Huyết Vô Lệ, ngươi sao vậy? Sao ta cảm thấy ngươi có vẻ mất hồn mất vía thế?”

Huyết Vô Lệ cười khổ: “Trải qua một đợt trận pháp bạo động nghiêm trọng như vậy, thậm chí cả môn chủ cũng bị thương, ta hơi lo lắng mà thôi.”

Lâm Thương Long tùy ý xua tay nói: “Đừng lo, chuyện này rất bình thường, thi thoảng trận pháp phong ấn lại xảy ra bạo động mãnh liệt, chẳng qua lần này cường độ hơi cao mà thôi.

Nhưng hình như từ lần trước trở về, ngươi luôn như vậy. Sao nào, mất hồn mất vía bên ngoài rồi à?”

Huyết Vô Lệ miễn cưỡng cười nói: “Lâm thần tướng nói đùa rồi, ta vẫn luôn như vậy mà.

Ta về trước đã, đợt trận pháp bạo động vừa rồi đã khiến lực lượng của ta tiêu hao không ít, bây giờ đang cần bù đắp.”

Nói xong Huyết Vô Lệ vội vội vàng vàng rời khỏi, để lại Lâm Thương Long bộ dáng khó hiểu: “Tiểu tử này không bị thế gian phồn hoa ở bên ngoài ở bên ngoài làm cho đắm đuối đấy chứ? Người mới đúng là kém cỏi, bên ngoài có gì tốt? Làm sao khoan khoái bằng tu luyện trong Thiên Môn chúng ta được?’

Lâm Thương Long chỉ hiếu kỳ về Huyết Vô Lệ chứ không truy cứu nhiều.

Tuy trước đó Lâm Thương Long từng nói trận pháp bạo động như vậy là rất bình thường, nhưng thực ra chính hắn cũng biết thật ra lần này không bình thường.

Mỗi lần cho dù trận pháp bạo động có mãnh liệt đến đâu, Quân Vô Thần vẫn không việc gì. Kết quả lần này Quân Vô Thần lại bị thương nặng, đây là chuyện có một không hai. Điều này cũng khiến cho Lâm Thương Long luôn coi Quân Vô Thần như thần linh không thích ứng được.

Sau khi trở lại đại điện của mình, Huyết Vô Lệ lập tức đóng cửa, thở dài một tiếng.

Hắn cho rằng tâm cảnh của mình rất mạnh mẽ, nhưng thực tế từ nhỏ hắn lớn lên, tu luyện trong Thiên Môn, cái gọi là tâm cảnh chẳng qua chỉ là ý chí lực rèn luyện trong chém giết mà thôi.

Nếu là lúc bình thường thì đúng là cường đại, nhưng đặt trong thời điểm này rõ ràng là không đủ dùng.

Sau lần trước từ chỗ Sở Hưu về, hắn luôn có cảm giác mình sẽ bị vạch trần bất cứ lúc nào, sau đó bị Thiên Môn dùng cực hình tra tấn, muốn sống không được, muốn chết không xong.

Thậm chí sau lần đó, hắn đã rất ít khi ngủ, phần lớn thời gian chỉ đả tọa khôi phục tinh lực.

Vì một khi ngủ, hắn sẽ mơ thấy cảnh mình bại lộ.

Lâm Thương Long nhìn nhận không sai, đúng là hắn mất hồn mất vía. Cứ tiếp tục tra tấn như vậy, e là hắn sẽ phát điên.

Thậm chí hiện tại Huyết Vô Lệ còn có ý tưởng cực kỳ điên rồ.

Hắn muốn Thiên Môn mau mau diệt vong đi.

Nếu có ngày nào Thiên Môn bị hủy diệt, hắn sẽ không phải sống trong cuộc sống đầy lo lắng đề phòng như vậy nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận