Côn Luân Ma Chủ

Chương 948: Lễ vật của Bái Nguyệt Giáo 1



Giang hồ và triều đình mặc dù đứng đối lập nhưng thái độ không phải luôn là căm thù.

Hơn nữa về mặt lực lượng cao cấp rốt cuộc hai bên ai hơn ai kém còn chưa nhất định.

Chỉ có điều hôm nay đám người Sở Hưu dám mở miệng uy hiếp người trong triều đình Tây Sở, thật sự rất to gan.

Đương nhiên Sở Hưu làm vậy cũng là chọn quả hồng mềm mà nắn. Nếu đối phương là người của triều đình Đông Tề hay Bắc Yên, Sở Hưu cũng chẳng dám nói như vậy.

Thực lực triều đình Tây Sở bày ngay đó, bọn họ tuyệt đối không muốn vì một Địa Ma Đường mà liều mạng với nhánh Ẩn Ma.

Không đợi bên phía Mạnh Kính trả lời, Sở Hưu đã ra tay.

Một quyền mang theo sát khí cùng ma khí ngập trời, trực tiếp đánh xuống nhắm thẳng vào Lâm Bảo Hoàng, Mạnh Kính ở bên cạnh cũng vô thức muốn trốn sang một bên, gương mặt đầy tức giận.

Mặc dù hắn phẫn nộ với hành động ngang ngược càn rỡ của Sở Hưu nhưng lại không thể ra tay.

Hắn đã báo lại chuyện của Địa Ma Đường cho triều đình, ý của bên triều đình là hành sự tùy theo hoàn cảnh.

Đơn giản thôi, nếu nhánh Ẩn Ma không xuất động lực lượng quá lớn, triều đình sẽ ra tay hỗ trợ.

Ngược lại nếu bên nhánh Ẩn Ma vận dụng lực lượng quá mạnh, vậy xin lỗi, triều đình Tây Sở cũng không muốn dây vào ân oán cá nhân trong Ma đạo.

Lúc này khi đám người Sở Hưu xuất thủ, bọn Hình Tư Đồ còn đang tìm kiếm không mục đích trong nội thành.

Ám Diệp Ti dẫu sao cũng là tổ chức bí mật của triều đình, nếu bọn họ tùy tiện tìm mà cũng ra được, vậy chẳng phải qua loa quá sao?

Lại thêm đám người Hình Tư Đồ không muốn động thủ trong Giang Đô Thành cho nên tốc độ càng chậm chạp, khiến cho những võ giả ban lựa chọn đi theo Hình Tư Đồ lúc đầu cũng thấy bất mãn.

Lúc này một võ giả trung niên cũng có tu vi cảnh giới Chân Đan nói: “Ta nói này Hình Tư Đồ, kế hoạch của ngươi có đáng tin cậy không vậy? Bao ngày như vậy rồi chúng ta vẫn đi lòng vòng quanh Giang Đô Thành, chờ đến lúc chúng ta tìm được người khéo Đại chiến chính ma đã đánh xong!”

Hình Tư Đồ hừ lạnh nói: “Ta có bảo các ngươi đi theo ta đâu? Giờ ngươi có hối hận muốn gia nhập bên khác, khéo bên đấy cũng chẳng tìm được người!”

Võ giả kia vừa định nổi giận lại bỗng cảm nhận được một luồng chấn động cương khí bộc phát ngoài thành.

Đây rõ ràng là chấn động mà võ giả tông sư võ đạo cảnh giới Chân Đan mới có thể tạo thành!

Ngay trong khoảnh khắc, đám người nghĩ tới điều gì, đồng thời nhìn về phía Hình Tư Đồ.

Vừa rồi ngươi còn nói bên Sở Hưu không tìm được người, kết quả người ta đã bố trí xong, đang động thủ rồi.

Hình Tư Đồ sắc mặt đỏ bừng nhưng lại lập tức hét lớn: “Đừng có ngây ra thế, nếu còn không ra tay chúng ta còn chẳng có canh mà uống!”

Đám người liếc nhau, lập tức đuổi ra ngoài thành.

Lúc này trong Miêu Cương Bái Nguyệt Giáo, một tông sư võ đạo của Địa Ma Đường tự mang người tới đây cầu viện.

Địa Ma Đường giờ chỉ còn lại bảy tông sư võ đạo, thực lực như vậy cũng không yếu, chí ít cũng vượt qua đại đa số tông môn đứng đầu trong võ lâm. Trừ những thế lực lớn có cường giả Chân Hỏa Luyện Thần, những môn phái còn lại Địa Ma Đường cũng không sợ.

Chỉ có điều so với thời kỳ đỉnh phong, giờ Địa Ma Đường đã cực kỳ suy yếu. Hơn nữa võ giả Địa Ma Đường còn biết, bọn họ nhất định bọn họ nhất định phải bảo lưu thực lực của mình, không thể yếu đi dù chỉ một chút.

Môn phái khác yếu sẽ chỉ chậm rãi suy yếu, nhưng trong quá trình này không chừng còn cơ hội lật ngược tình thế.

Nhưng Địa Ma Đường lại khác, một khi thực lực bọn họ yếu đi, kết cục đang chờ bọn họ chỉ có một con đường chết.

Cho nên toàn bộ Địa Ma Đường đều hết sức mẫn cảm đối với những chuyện có liên quan tới nhánh Ẩn Ma. Sau khi nhận được tin nhánh Ẩn Ma đến đòi nợ, vị tông sư võ đạo này lập tức lên đường tới Bái Nguyệt Giáo, tỏ thành ý.

Những năm gần đây Địa Ma Đường vẫn luôn cung kính với Bái Nguyệt Giáo, tiền hiếu kính ngày lễ ngày tết đều chẳng ít.

Hơn nữa ngoài dự liệu là lần này người tiếp đón hắn lại là Đông Hoàng Thái Nhất.

Sau Phù Ngọc Sơn Đại chiến chính ma, cái tên Đông Hoàng Thái Nhất của Bái Nguyệt Giáo đã truyền khắp thiên hạ.

Trong lòng người giang hồ, vị trí của Đông Hoàng Thái Nhất thậm chí gần với Dạ Thiều Nam, cho nên lúc này thấy Đông Hoàng Thái Nhất tự tới nghênh đón, tông sư võ đạo của Địa Ma Đường này còn chấp sự cảm giác kinh ngạc vì được sủng ái.

“Ra mắt Đông Hoàng Thái Nhất đại nhân.”

Tông sư võ đạo của Địa Ma Đường cung kính thi lễ với Đông Hoàng Thái Nhất rồi vội vàng nói: “Đại nhân, đám chó dại nhánh Ẩn Ma nhân lúc Bái Nguyệt Giáo và Chính đạo kịch chiến ra tay tàn sát Địa Ma Đường chúng ta. Bên phía chúng ta đã có mấy tinh nhuệ Thiên Nhân Hợp Nhất chết trong tay bọn chúng, xin đại nhân ra mặt giúp chúng ta.”

Đông Hoàng Thái Nhất hiểu ra gật nhẹ đầu, lạnh nhạt nói: “Được rồi, ta biết rồi, ngươi đi được rồi.”

Võ giả Địa Ma Đường kia sửng sốt, vậy là xong? Sao lại nhanh vậy?

Trước kia tiếp đón hắn đều là những người khác trong Cửu Đại Thần Vu Tế, phần lớn sẽ trò chuyện vài câu với hắn hay dặn dò gì đó.

Vị Đông Hoàng Thái Nhất này lại hay rồi, chỉ nói một câu rồi bảo hắn đi, vậy rốt cuộc Bái Nguyệt Giáo định quản chuyện này hay định mặc kệ, định động thủ lúc nào?

Những điều này hắn đều muốn hỏi nhưng lại không dám hỏi thành lời.

Đây là lần đầu tiên hắn tiếp xúc với Đông Hoàng Thái Nhất, có trời mới biết tính cách đối phương ra sao, nếu mình hỏi nhiều liệu có chọc giận đối phương hay không?

Có điều ngay lúc hắn đi khỏi, dưới chân lại dâng lên ma diễm đen kịt.

Luồng ma diễm này đốt cháy cương khí nguyên thần, thậm chí đốt được vài giây võ giả kia mới phát giác.

Hắn điều động tất cả cương khí quanh người ngăn cản, phẫn nộ quay người lại quát: “Vì sao...”

Vừa dứt lời, Đông Hoàng Thái Nhất niết thành ấn quyết, ma diễm bừng lên, chỉ trong chớp mắt từ trên xuống dưới của võ giả kia đều bị đốt thành tro bụi, chỉ để lại cái đầu rơi xuống đống tro tàn, chết rồi còn chưa nhắm mắt.

Đông Hoàng Thái Nhất vỗ tay một cái, Sơn Quỷ cũng là một trong Cửu Đại Thần Vu Tế đi tới, không buồn nhìn thi thể trên mặt đất tới một cái.

Chỉ đầu lâu trên mặt đất, Đông Hoàng Thái Nhất lạnh nhạt nói: “Đưa cái này tới chỗ nhánh Ẩn Ma, coi như lễ vật tặng thêm cho chúng, để bọn chúng ra tay bỏ thêm chút sức vào.”

Sơn Quỷ thu hồi đầu lâu trên mặt đất, gật đầu, đột nhiên hỏi: “Đại nhân, lúc quan trọng như vậy giáo chủ lại không có mặt, vạn nhất đám người tông môn Chính đạo đánh tới cửa thì sao? Vậy chẳng phải chúng ta thậm chí không cách nào phản kháng?”

Đông Hoàng Thái Nhất đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Sơn Quỷ, chăm chú nhìn một hồi, mãi tới lúc trong lòng Sơn Quỷ hốt hoảng đang định mở miệng hỏi thăm. Đột nhiên giữa hư không vang lên tiếng nổ, Sơn Quỷ trực tiếp bị một bàn tay vô hình đánh bay ra ngoài, khóe miệng rớm máu.

Đông Hoàng Thái Nhất ánh mắt âm trầm nhìn Sơn Quỷ, lạnh lùng nói: “Ngươi có tư cách gì mà đòi chất vấn giáo chủ? Ngươi thì biết gì?

Có giáo chủ, Bái Nguyệt Giáo mới thật sự là Bái Nguyệt Giáo."

Bạn cần đăng nhập để bình luận