Côn Luân Ma Chủ

Chương 889: Đã nể mặt mà không cần 2



Bên ngoài Đổng gia, Viên Cát đại sư thấy Sở Hưu đi ra bèn ghé qua hỏi: “Đại nhân, giao dịch thành công không? Nhận được Xá Thần Ngọc chưa?”

Sở Hưu lắc đầu, Viên Cát đại sư lại lộ vẻ không ngoài dự liệu.

Hắn thấy, Sở Hưu trực tiếp động đao trắng trợn cướp đoạt là xong, việc gì phải văn vẻ như vậy, đây rõ ràng không phải phong cách của y.

Chỉ có điều vấn đề là đang trong giai đoạn hết sức mẫn cảm, động đao cũng chẳng dễ, cho nên tình cảnh lại khá lúng túng.

“Đại nhân, giờ ngài định làm thế nào?”

Ánh mắt Sở Hưu lóe lên ánh sáng lạnh nói: “Làm thế nào ư? Chẳng còn cách nào, ta nhất định phải có Xá Thần Ngọc. Nếu Đổng gia đã được nể mặt mà không cần, vậy đừng trách ta tính sổ.”

Đổng gia tưởng Sở Hưu không biết chuyện bọn họ định bỏ đá xuống giếng, nhưng thực chất sao Sở Hưu lại không biết cho được?

Chỉ có điều ngày trước số thế lực muốn ra tay với y thật sự rất nhiều, Sở Hưu cũng chẳng có thực lực và sức lực đi trả thù từng nhà một.

Vốn dĩ Sở Hưu thật sự định lấy đồ tốt ra giao dịch, mau mau chóng chóng lấy được Xá Thần Ngọc, đáng tiếc Đổng gia lại không chịu nể mặt.

Sở Hưu không nói mình sẽ làm gì với Viên Cát đại sư. Y chỉ đi thẳng tới địa bàn Thiên Hạ Minh, tới tìm Tạ Tiểu Lâu. Chỉ tìm Tạ Tiểu Lâu chứ không phải Trần Thanh Đế.

Với thực lực Trần Thanh Đế ngược lại có thể tùy ý ép Đổng gia giao Xá Thần Ngọc ra.

Có điều Sở Hưu là người tự biết mình, quan hệ giữa y và Trần Thanh Đế còn chưa thân mật tới mức này, dựa vào cái gì mà đòi Trần Thanh Đế ra tay giúp mình?

Huống chi giờ Đổng gia đã là một thành viên của liên minh Chính đạo. Thiên Hạ Minh lại là thế lực trung lập, không tính Chính đạo nhưng cũng không phải Ma đạo. Lúc này nếu Trần Thanh Đế ra tay, liên lụy tới quá nhiều thứ.

Thế nhân đều cho rằng Trần Thanh Đế là mãng phu, thực tế hắn lại hiểu chuyện hơn bất cứ ai. Một kẻ lỗ mãng có lẽ có thực lực rất mạnh, nhưng lại không cách nào xây dựng một thế lực đứng trong Nhân Hòa Lục Bang như Thiên Hạ Minh.

Cho nên Sở Hưu tới tìm Tạ Tiểu Lâu chỉ định nhờ hắn giúp một chuyện nhỏ mà thôi. Dù sao ở Tây Sở y không có chút căn cơ nào.

Thấy Sở Hưu tìm đến, Tạ Tiểu Lâu kinh ngạc nói :”Sở huynh, sao ngươi có thời gian tới Tây Sở này? Ngươi khống chế được tình hình bên Bắc Yên rồi à? Còn vị này là?”

Sở Hưu lắc đầu nói: “Đến Tây Sở tìm một thứ mà thôi. Đây là thầy tướng đệ nhất Bắc Yên, Viên Cát đại sư, sau này cũng là người của Trấn Võ Đường ta.”

Nói xong, Sở Hưu thuật lại chuyện mình muốn giao dịch Xá Thần Ngọc với Tạ Tiểu Lâu, đương nhiên y không nói mình Xá Thần Ngọc làm gì.

Tạ Tiểu Lâu nghe vậy nói thẳng: “Cao Lăng Đổng gia? Sở huynh yên tâm, một Đổng gia nhỏ nhoi, Thiên Hạ Minh ta không để trong mắt. Nếu Đổng gia không biết điều, ta sẽ nhờ sư phụ tới nói với bọn hắn. Bọn hắn chắc chắn sẽ đồng ý.”

Sở Hưu lắc đầu nói: “Không cần làm phiền tới Trần tiền bối. Hiện giờ Cao Lăng Đổng gia đã gia nhập liên minh Chính đạo, Nếu Trần tiền bối ra tay sẽ liên lụy tới rất nhiều chuyện sau này.

Ta chỉ muốn nhờ ngươi giúp một chuyện mà thôi, mượn lực lượng của Thiên Hạ Minh giúp ta gieo rắc một số tin tức trong giang hồ Tây Sở.”

Tạ Tiểu Lâu kinh ngạc nói: “Tin tức gì?”

Sở Hưu chỉ vào Viên Cát đại sư đang nhàn nhã uống trà bên cạnh nói: “Một tin tức có liên quan tới hắn. Cứ nói ta và Trương Thừa Trinh, cùng thánh nữ Bái Nguyệt Giáo đánh một trận lớn là vì tranh đoạt Viên Cát đại sư. Còn nguyên nhân tranh đoạt Viên Cát đại sư là vì hắn bói ra có một chí bảo thượng cổ đang ở Đổng gia.

Còn về chí bảo kia rốt cuộc là thứ gì, vậy tùy các ngươi bịa chuyện, là công pháp truyền thừa hay thần binh lợi khí hay thứ gì khác cũng được. Càng khoa trương càng tốt!”

Những thứ trên giang hồ thật thật giả giả, giả giả thật thật, mỗi ngày đều có vô số tin tức lan truyền, có điều với phần lớn mọi người, thà tin là có đừng ngờ là không.

Cũng như thời gian vừa rồi trên giang hồ lan truyền tin đồn, Sở Hưu của nhánh Ẩn Ma, thánh nữ Bái Nguyệt Giáo cùng tới Long Hổ Sơn tranh đoạt một đại sư bói toán tên là Viên Cát. Kết quả còn dẫn tới Tiểu Thiên Sư - Trương Thừa Trinh xuất thủ ngăn cản, nguyên nhân là vì đại sư bói toán này tính ra một món chí bảo, một chí bảo giấu trong Đổng gia.

Có người nói đây là đao pháp tuyệt thế trong truyền thuyết thời thượng cổ, một thức trong Thôn Thiên Diệt Địa Thất Đại Hạn, cho nên mới khiến Sở Hưu dùng đao chạy tới.

Còn có người nói chí bảo này là Phệ Thiên Trùng, tiên thiên cổ trùng do thiên địa đản sinh trong truyền thuyết thượng cổ, cho nên bị thánh nữ Bái Nguyệt Giáo ngấp nghé.

Lại có người nói thực ra Đổng gia có bí điểm của Lã Thuần Dương sư tổ của Đạo môn, về phần vì sao bí điển của Lã Thuần Dương không ở Thuần Dương Đạo Môn mà lại ở Đổng gia, chuyện này không ai biết.

Dù sao tin tức càng lan truyền càng quái dị, cái gì cũng nói, hơn nữa chuyện này không phải thêu dệt vô cớ mà có vô số nhân chứng.

Trận chiến lúc trước có rất nhiều người chứng kiến, Sở Hưu liên tục giao chiến với Trương Toàn Tông cùng Trương Thừa Trinh của Thiên Sư Phủ, cuối cùng hai bên hòa nhau, đối chọi cực kỳ gay gắt. Cuối cùng còn có thánh nữ Bái Nguyệt Giáo xen vào, chẳng qua sau lại chịu thiệt dưới tay Sở Hưu.

Bị người hữu tâm điều tra, thân phận Viên Cát cũng trở nên rõ ràng. Đối phương mặc dù là thầy tướng đệ nhất Bắc Yên, có điều bên Bắc Yên lực lượng Đạo môn ít tới mức đáng thương, thậm chí không có một đạo quan ra dáng một chút.

Thế lực Đạo môn trong thiên hạ có sáu phần ở Đông Tề, ba phần rưỡi ở Tây Sở, còn lại nửa phần mới ở Bắc Yên. Cho nên mặc cù Viên Cát xưng là thầy bói đệ nhất Bắc Yên nhưng thật ra trên giang hồ số người sánh ngang với hắn mặc dù không nhiều nhưng vẫn có một ít.

Sở Hưu, Trương Thừa Trinh cùng thánh nữ Bái Nguyệt Giáo vì một người như vậy mà ra tay giao chiến, ngoại trừ chuyện trong lời đồn, những người khác thật sự không nghĩ ra nổi nguyên nhân gì khác.

Mặc dù trong tin tức này có rất nhiều điểm đáng ngờ, tỷ như nếu Thiên Sư Phủ biết Viên Cát đại sư bói ra Đổng gia có trọng bảo, sao không đưa hắn vào trong Thiên Sư Phủ khống chế lại, còn để hắn ngồi dưới chân núi Long Hổ Sơn?

Lại tỷ như Bái Nguyệt Giáo nếu biết tin này sao lại để thánh nữ Bái Nguyệt Giáo tới? Tùy tiện phái một trong Cửu Đại Thần Vu Tế ra, ai làm việc chẳng lưu loát hơn nàng?

Còn Sở Hưu, hắn đang ở Bắc Yên cơ mà, tin đồn này ngay giang hồ Tây Sở còn chẳng nghe được, hắn biết tin ở đâu mà chạy tới trước?

Càng ly kỳ hơn nữa là bản thân tin tức này, ai chẳng biết muốn làm thầy bói trước hết phải quản được cái miệng của bản thân.

Thế nhưng Viên Cát này bói ra trong Đổng gia có trọng bảo nhưng còn ngốc nghếch tới mức tiết lộ ra. Chẳng lẽ đúng như tin đồn, hắn không cẩn thận nói lộ ra trên giường, sau đó bị dì của cô hai của em họ của tiểu thiếp này tiết lộ ra ngoài?

Mặc dù tin tức này không đáng tin cậy tới cực hạn, có điều vẫn như câu nói bên trên, thà tin là có đừng ngờ là không. Cho nên chỉ trong mười ngày ngắn ngủi, Đổng gia càng lúc càng bị để ý tới.

Bạn cần đăng nhập để bình luận