Côn Luân Ma Chủ

Chương 1690: Hai vực chấn động 2

Y vừa trở lại Đông Vực, Lăng Tiêu Tông và Hoàng Thiên Các liên tục có người tới hỏi Sở Hưu chuyện liên quan tới Cực Lạc Ma Cung.

Ngoài một số chi tiết Sở Hưu không muốn để lộ, những chuyện khác thì bên Nam Vực đều biết, cho nên Sở Hưu cũng thuật lại sự tình cho Hoàng Thiên Các và Lăng Tiêu Tông.

Sau khi nghe xong, người của Lăng Tiêu Tông và Hoàng Thiên Các đều cảm thấy mê mang.

Trước đó bọn họ còn lo vạn nhất Nam Vực đánh tới thì bên mình phải phòng ngự ra sao, ứng phó như thế nào. Kết quả chỉ quay đi quay lại Sở Hưu đã xử lý một đại phái đỉnh cao của đối phương, chuyện này khiến bọn họ không biết nên kinh hãi hay nên vui mừng.

Đương nhiên, dù sao đây cũng là chuyện tốt.

Nam Vực thiếu mất một đại phái đỉnh cao, bên phía Đông Vực cũng bớt đi một uy hiếp.

Sau khi Sở Hưu trở lại Đông Vực, giao Vương Dật Chi cho đám người Thương Thiên Lương dạy bảo một chút, còn y thì bế quan.

Sau chuyến đi tới Cực Lạc Ma Cung, thật ra thu hoạch lớn nhất của Sở Hưu không phải tinh huyết của Độc Cô Duy Ngã mà là viên Tạo Hóa Ma Chủng kia.

Thật ra truyền thừa của Cực Lạc Ma Cung rất mạnh, tuy không phải loại Ma đạo chính thống như Thiên Ma Cung, nhưng lại mở ra lối đi riêng, một con đường không thuộc về người trước.

Chỉ tiếc là đời sau không cố gắng dẫn tới trọng tâm võ đạo chân chính của Cực Lạc Ma Cung thất truyền, con đường của hậu bối cũng trở nên sai lệch.

Nhan Bi Phong cho rằng mình lĩnh ngộ được Tạo Hóa Ma Đạo chân chính, nhưng thực tế hắn cũng là kẻ đi sai đường.

Tạo hóa là tạo hóa, là con đường chưa từng có, hóa mục nát thành thần kỳ, biến không thể thành có thể.

Còn những ma thần hậu thiên mà Nhan Bi Phong sáng tạo lại là căn cứ theo cái đã cố, cố cưỡng ép chắp vá tạo thành. Tuy thiên phú của hắn thật sự rất xuất sắc, cho dù đi lầm đường nhưng cũng đạt được kết quả, nhưng đã hoàn toàn khác với nòng cốt của tạo hóa.

Cho nên dưới Tạo Hóa Ma Chủng thật sự, tất cả đều quy về hư vô, hoàn nguyên triệt để.

Tạo Hóa Ma Chủng được bản nguyên Ma đạo của Sở Hưu kích hoạt, Sở Hưu đã có thể luyện hóa như thường.

Đương nhiên đây là thủ đoạn gian lận, bình thường thì phải là võ giả Cực Lạc Ma Cung thật sự lĩnh ngộ nhập môn Tạo Hóa Ma Đạo, mới có thể luyện hóa Tạo Hóa Ma Chủng.

Nhưng theo lời Thiên Hồn, bản nguyên Ma đạo là lực lượng bản nguyên cơ bản nhất của một thế giới, là bản nguyên lực lượng của tất cả Ma đạo. Tạo Hóa Ma Đạo tuy cường đại nhưng vẫn nằm trong bản nguyên này.

Viên ma chủng kia tan chảy trong người Sở Hưu, như chất lỏng truyền vào người y.

Một khắc sau, ma khí quanh người Sở Hưu tản ra, ngưng tụ thành từng thứ hình dạng kỳ quái, có người, có thú, cuối cùng hóa thành lực lượng cực hàn trong thiên địa.

Địa phong thủy hỏa, ngũ hành luân chuyển.

Nhưng luồng ma khí này lại không hóa thành lực lượng thiên địa bình thường mà là các loại lực lượng cực âm như Địa Phủ, Âm Phong, Hoàng Tuyền, Minh Hỏa.

Tới cuối cùng, những lực lượng này ngưng tụ thành một, hợp thành một ma ảnh hư vô đáng sợ, như người mà không phải người, như thần mà không phải thần, thân thể tựa hư vô, nhưng mỗi khi đưa mắt nhìn sang lại thấy đối phương biến đổi thành hình dạng bất đồng.

Lực lượng tạo hóa, thiên biến vạn hóa.

Đây là Tạo Hóa Thiên Ma!

Sở Hưu thở dài một tiếng, Tạo Hóa Thiên Ma khủng khiếp sau lưng y cũng theo đó tiêu tán.

Lúc này Sở Hưu bỗng có vẻ cực kỳ hưng phấn.

Y cần đi một con đường võ đạo khác hẳn Độc Cô Duy Ngã, nhưng thực tế truyền thừa trên người y có quá nhiều thứ liên quan tới Độc Cô Duy Ngã. Cho dù y có lĩnh ngộ của riêng mình nhưng vẫn không tránh được ảnh hưởng từ Độc Cô Duy Ngã.

Còn bây giờ lực lượng Tạo Hóa Thiên Ma này chắc chắn là thứ mà cả Độc Cô Duy Ngã cũng không nắm được.

Hạ giới vạn năm trước, võ đạo phồn vinh hưng thịnh, tuy không biết có chí cường giả cấp bậc Độc Cô Duy Ngã hay không, nhưng hiển nhiên Độc Cô Duy Ngã là người chứ không phải thần, có một số võ đạo thậm chí ngay cả hắn cũng chưa từng lĩnh ngộ.

Sau khi luyện hóa tinh huyết của Độc Cô Duy Ngã và Tạo Hóa Ma Chủng, thực lực của Sở Hưu đã tăng lên tới mức nào, thậm chí chính y cũng không rõ. Có lẽ đã có thể sánh vai với cường giả cảnh giới Võ Tiên nhất trọng thiên?

Nhưng Sở Hưu lại không có cơ hội tìm một cường giả Võ Tiên nhất trọng thiên để thử đọ sức.

Võ Tiên nhất trọng thiên là giai đoạn thích ứng lực lượng, làm quen với lực lượng nhất trọng thiên. Cho nên sau sau đột phá tới nhất trọng thiên, tất cả các Võ Tiên sẽ tiếp tục ở lại trong tông môn hay tìm một nơi an toàn bế quan tu luyện, sau khi làm quen với lực lượng cảnh giới cũng thuận lợi bước vào nhị trọng thiên.

Cho nên Võ Tiên xuất hiện trên giang hồ, yếu nhất cũng là nhị trọng thiên.

Thật ra với lực lượng của Sở Hưu hiện tại, hoàn toàn có thể thử nghiệm xung kích cảnh giới Võ Tiên.

Nhưng nếu bế quan tu luyện cần tốn quá nhiều thời gian, một năm hai năm hay mười năm? Y chắc chắn mình có thể đạt tới cảnh giới Võ Tiên, nhưng không chắc chắn mình có thể đạt tới cảnh giới này trong thời gian ngắn.

Cho nên Sở Hưu định tìm một cơ hội, chờ thời cơ giúp y cách ‘thiên’ thật gần, sau đó lập tức đột phá, đạp lên trời, trở thành Võ Tiên.

Sau khi có tính toán này, Sở Hưu không tiếp tục bế quan mà định ra ngoài xem gần nhất Đông Vực và Nam Vực có chuyện gì không.

Nhưng sau khi y xuất quan, Mai Khinh Liên lại đi tới nói: “Tổng bộ Hoàng Thiên Các phái người đưa thư, Xung Thu Thủy bảo sau khi ngươi xuất quan thì mau trở lại, hình như có việc gấp cần tìm ngươi.”

Sở Hưu nhíu mày, chẳng lẽ Việt Nữ bắt đầu tấn công Đông Vực? Nhưng có tấn công cũng phải từ khu vực Nam Man chứ, sao bên phía y không nhận được tin?

Sở Hưu không nghĩ tiếp, trực tiếp tới tổng bộ Hoàng Thiên Các.

Trong tổng bộ Hoàng Thiên Các, Xung Thu Thủy lại gọi Lục Tam Kim tới, ba người ngồi đối diện.

Xung Thu Thủy nói thẳng vào điểm chính: “Lần này ta gọi ngươi tới, nguyên nhân rất đơn giản, Đạo Tôn của Tam Thanh Điện, Phật Chủ Thế Tôn của Thiên La Bảo Tự, Kiếm Tôn La Sơn của Thiên Hạ Kiếm Tông, các chí cường giả đứng đầu Đại La Thiên cùng đưa tin tới nói Đại La Thần Cung chuẩn bị mở cửa.”

Lục Tam Kim nghe vậy sắc mặt nghiêm nghị.

Sở Hưu cũng lộ vẻ nghiêm nghị, trầm giọng nói: “Đại La Thần Cung mở cửa là có ý gì?”

Lục Tam Kim vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Sở Hưu, ngươi đã không biết gì sao còn ra vẻ nghiêm túc như vậy?

Xung Thu Thủy nói: “Suýt nữa thì quên mất, ngươi là truyền nhân của Cổ Tôn. Xưa nay truyền nhân của Cổ Tôn không muốn tham gia tranh đoạt trong Đại La Thần Cung, sư phụ ngươi không nói với ngươi chuyện này cũng rất bình thường.

Chuyện này nói ra thì dài dòng, chắc ngươi cũng biết Đại La Thần Cung ở đâu phải không?”

Sở Hưu gật đầu nói: “Đương nhiên là biết. Đại La Thần Cung chính là cung điện trấp áp con đường chúng ta đi từ tổ địa tới Đại La Thiên, không thuộc bất cứ tông môn nào, do tất cả các môn phái ở Đại La Thiên cùng nhau trấn thủ.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận