Côn Luân Ma Chủ

Chương 1604: Phương Thiên Họa Kích đấu Phương Thiên Họa Kích

Lục Tam Kim lắc đầu, trầm giọng nói: “Đương nhiên không nắm chắc, nhưng không nắm chắc cũng phải lên! Lần này bọn chúng nhắm vào Hoàng Thiên Các ta, Sở huynh đã giúp ta ngăn nhiều người như vậy, đương nhiên Kỳ Vô Hận phải giao cho ta. Đây là chuyện của Hoàng Thiên Các ta!”

Tính nghiêm chỉnh ra thì bọn Sở Hưu không coi là người của Hoàng Thiên Các.

Nhưng lúc này người ngoài còn ứng chiến với thân phận Hoàng Thiên Các, hắn thân là người hành tẩu Đông Vực của Hoàng Thiên Các, sao lại lùi bước cho được?

Hiên Viên Vô Song là người đầu tiên không nhịn được, trực tiếp cầm Phương Thiên Họa Kích đứng ra chỉ Lã Phụng Tiên nói: “Tiểu tử kia, đừng lãng phí thời gian nữa, ngươi mau ra đây. Nhanh nhanh chóng chóng đánh xong trận này. Sở Hưu, nếu ngươi không bị thương dưới tay Vũ Văn Phục, chúng ta lại làm một trận!”

Mục tiêu của hắn luôn là Sở Hưu, cho dù Vũ Văn Phục có thắng Sở Hưu cũng không phải trút giận cho hắn. Cơn giận của Hiên Viên Vô Song chỉ có thể do mình tự trút!

Lã Phụng Tiên tính tình rất tốt, ít nhất hắn sẽ không nổi nóng vì thái độ cuồng ngạo của Hiên Viên Vô Song.

Nghe vậy hắn cũng rời chỗ ngồi, lấy thanh Phương Thiên Họa Kích của mình ra chắp tay với Hiên Viên Vô Song nói: “Tại hạ là...”

“Ta không có hứng biết tên của ngươi!”

Hiên Viên Vô Song trực tiếp vung tay ngắt lời Lã Phụng Tiên, lạnh nhạt nói: “Thiên hạ này có biết bao kẻ yếu, nếu lần lượt nhớ tên của bọn chúng, chẳng phải mệt chết à? Ngươi chỉ cần biết một điều, ngươi từng giao thủ với Hiên Viên Vô Song là được.

Không ngờ ngươi cũng dùng Phương Thiên Họa Kích? Vậy thì được, hôm nay ta sẽ dạy cho ngươi Phương Thiên Họa Kích thật sự là như thế nào, người thật sự xứng đáng dùng Phương Thiên Họa Kích là người ra sao!”

Nghe hắn nói vậy, khóe miệng mọi người ở đây lập tức co giật.

Từng nghe tính cách vị đệ tử thiên tài của Lăng Tiêu Tông có phần không bình thường, bây giờ nhìn lại, đây đâu không phải không bình thường, quả thật là tự đại bằng trời.

Tuy bọn họ không cho rằng một kẻ không danh tiếng gì có thể chiến thắng Hiên Viên Vô Song, nhưng thái độ của Hiên Viên Vô Song cũng khiến người ta không biết phải nói gì.

Nhưng hàm dưỡng của Lã Phụng Tiên lại khiến người quan chiến rất có hảo cảm.

Nếu đổi lại là bọn họ, nghe Hiên Viên Vô Song nói vậy chắc đã mắng lại còn Lã Phụng Tiên vẫn mỉm cười ấm áp nói: “Thật sao? vậy tại hạ cũng muốn lĩnh giáo một chút.”

“Nhưng đáng tiếc, ngươi không lĩnh giáo được mấy chiêu!”

Hiên Viên Vô Song nắm chặt Lăng Tiêu Trấn Long Kích trong tay, cương khí vàng kim xộc thẳng tới trời, chớp mắt tiếng long ngâm đã vang vọng.

Chấn động cương khí cường đại lan tràn khắp sân tỷ võ, khiến mọi người ở đây đều biến sắc.

Nghe nói lực lượng nội tình của Hiên Viên Vô Song cực kỳ kinh khủng, hôm nay bọn họ mới được chứng kiến.

Loại lực lượng cường đại như vậy có khác gì cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền? Bọn họ bỗng cảm thấy đồng tình với Lã Phụng Tiên.

Không đợi bọn họ đồng tình, quanh người Lã Phụng Tiên đã hiện lên từng luồng ma khí cường đại, bám lên cơ thể, ma vân xông thẳng tới trời, thậm chí khiến cho cả thời tiết thay đổi, chớp mắt mây đen đã giăng kín khán đài.

Phía trên Phương Thiên Họa Kích Vô Song tỏa ra một luồng khí tức hung ác, thậm chí khiến ánh mắt Lã Phụng Tiên phủ một màu đỏ tươi cuồng bạo.

Chỉ xét theo khí thế thì thật ra Lã Phụng Tiên đã không kém hơn Hiên Viên Vô Song bao nhiêu.

Nhìn Lã Phụng Tiên trước mắt, Hiên Viên Vô Song khẽ nhíu mày nói: “Có chút bản lĩnh, chẳng trách dám đứng ra khiêu chiến ta. Nhưng rất đáng tiếc, vẫn là vô dụng!”

Sau khi Hiên Viên Vô Song dứt lời, cánh tay cầm Phương Thiên Họa Kích của hắn trực tiếp đập xuống, cương khí vàng kim chói mắt hóa thành cửu long quay sau lưng hắn, tăng cường lực lượng đòn này.

Khoảnh khắc này, tựa như trời đất sụp đổ, chấn động lực lượng Chính đạo thậm chí khiến cho toàn bộ không gian phát ra tiếng nổ khổng lồ.

So với trận chiến cùng Sở Hưu lần trước, không phải Hiên Viên Vô Song không có bất cứ tiến bộ nào.

Điều duy nhất hắn học được là sư tử vồ thỏ cũng phải dùng toàn lực, cho dù là người hắn coi thường đến đâu cũng không thể khinh địch!

Cho nên lần này hắn đã sử dụng toàn lực.

Cửu Tiêu Luyện Ma Kim Thân đã được Sở Hưu thôi phát tới cực hạn, thậm chí có một hư ảnh ma thần mơ hồ hiện lên sau lưng hắn.

Thần binh Vô Song nghênh tiếp Lăng Tiêu Trấn Long Kích của Hiên Viên Vô Song, hai thanh Phương Thiên Họa Kích va chạm, cương khí vàng kim và ma khí đen nhánh lập tức lan tỏa, ầm ầm bộc phát, không ngờ lại ngưng tụ thành một cơn bão cương khí cường đại bắt đầu lan tỏa ra xung quanh.

Trên khánh đài của sân tỷ võ, trận pháp lập tức mở ra, hóa giải lực lượng chấn động khủng khiếp sinh ra khi hai bên giao thủ.

Tiếng nổ lớn ầm ầm không ngừng vang vọng, ngay khoảnh khắc hai người giao chiến, Hiên Viên Vô Song lập tức biến sắc.

Lực lượng, lực lượng cường đại!

Lực lượng bộc phát ra từ người Lã Phụng Tiên quá mạnh, thậm chí mạnh tới mức ngay bản thân hắn cũng không thể đối phó nổi.

Hơn nữa đây còn không phải lực lượng cương khí mà là lực lượng cơ thể đơn thuần nhất, đúng là khó hiểu!

Lúc này trên làn da để lộ của Lã Phụng Tiên đã phủ một lớp ma văn màu đỏ thẫm, đây mới là tiêu chí tu luyện Cửu Tiêu Luyện Ma Kim Thân đến cực hạn.

Trong một thời gian dài, Sở Hưu thường xuyên giao chiến chém giết với người khác, cho nên lý giải của y về môn công pháp này đứng trên Lã Phụng Tiên.

Nhưng bây giờ nhìn lại, Lã Phụng Tiên chuyên tu một môn công pháp, phương diện này đã vượt qua Sở Hưu.

Hiên Viên Vô Song đã không chịu nổi lực lượng cơ thể cường đại như vậy, đành phải bứt lại lui về phía sau.

Nhưng một khắc sau, Vô Song trong tay Lã Phụng Tiên đã theo sát phía sau, trực tiếp đập tới. Khí thế cuồng bạo khuấy động khắp nơi, chớp mắt đã khiến cương khí xung ngưng tụ thành cơn bão.

Ma Thần Vô Song Kích được thi triển, kích pháp mạnh mẽ hùng hồn tới cực hạn, đồng thời còn mang theo chiến ý cuồng bạo.

Trường kích liên tiếp đập xuống, mỗi nhát kích đều là lực lượng cực hạn, bộ kích pháp này vốn đã là phát huy lực lượng cơ thể tới cực hạn.

Không cần lãng phí thời gian điều động cương khí, không cần suy nghĩ bất cữ võ kỹ nào để ứng đối, chỉ đơn giản là dùng lực lượng đơn thuần giao đấu, đánh tới lúc đối phương hoàn toàn không còn sức hoàn thủ mới thôi.

Lúc này Hiên Viên Vô Song đang có cảm giác như vậy.

Hắn chỉ lựa chọn lui lại một bước, kết quả lại hoàn toàn rơi vào thế công cuồng bạo của đối phương, thậm chí xưa nay hắn chưa từng thấy đấu pháp nào như vậy, trực tiếp bị thế công liên miên đó khống chế.

“Cút ngay cho ta!”

Hiên Viên Vô Song nổi giận lầm lên một tiếng, cửu long trên Lăng Tiêu Trấn Long Kích hợp nhất, uy lực bộc phát tới cực hạn.

Nhưng một khi Lã Phụng Tiên đã tiến vào trạng thái này, chiến ý cuồng bạo thậm chí ảnh hưởng cả ý chỉ của bản thân hắn.

Ma văn trên cơ thể hắn càng thêm lóng lánh, tỏa ra ánh sáng đỏ, khiến Sở Hưu biến sắc. Không phải Lã Phụng Tiên định dùng chiêu kia đấy chứ?

May mà Lã Phụng Tiên vẫn còn chút lý trí, khi ma văn trên cơ thể hắn còn chưa bộc phát tới cực hạn, một kích đã đánh xuống.

Tần Bách Nguyên biến sắc giơ tay định ngăn cản nhưng lại không kịp.

Bộc phát lực lượng cơ thể đơn thuần như vậy có tốc độ quá nhanh, nhanh tới mức cho dù hắn là cường giả cảnh giới Võ Tiên cũng không thể ngăn cản.

Lực lượng cường đại ngưng tụ trên Vô Song, lực lượng cơ thể cực hạn lập tức bùng nổ. Lăng Tiêu Trấn Long Kích trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, lưỡi đao trên thân kích cũng vỡ nát. Hiên Viên Vô Song còn bị đòn này của Lã Phụng Tiên đánh bay khỏi diễn võ trường, đâm vào trận pháp, phun ra một ngụm máu tươi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận