Côn Luân Ma Chủ

Chương 1540: Kết thúc nhân quả 2

Sau khi bước vào cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, Ngụy Thư Nhai trải qua một năm ổn định tu vi, lực lượng hiện tại của hắn đã không yếu, hiệu quả của Chí Tôn Thần Đan rất mạnh, khiến lực lượng và nội lực của Ngụy Thư Nhai không hề yếu thế.

Nhưng trận pháp của Đại Quang Minh Tự được xây dựng trên cơ sở vạn năm lịch sử, không dễ gì phá hủy.

Trong trận pháp này dung hợp vài chục trận pháp vô cùng cường đại của Đại Quang Minh Tự, thậm chí chỉ cần tương lai có người nghiên cứu ra một trận pháp đỉnh cấp, chắc chắc sẽ lại dung nhập vào trong.

Còn bên Thương Thiên Lương, cơn bão hùng mạnh trong tay hắn trực tiếp phá tan đại lượng kiến trúc sơn môn của Đại Quang Minh Tự, nhưng hắn lại kinh ngạc phát hiện có người ngăn một đòn của hắn, hơn nữa còn che trước mấy người.

Đó là một người vóc dáng cao lớn, thân hình như thép đúc, tay niết Minh Vương Ấn, hóa thân Bất Đồng Minh Vương hiển hiện, không ngờ lại trực tiếp chặn một đòn của Thương Thiên Lương.

Ánh mắt Thương Thiên Lương lóe lên vẻ kinh ngạc, tuy hắn chưa từng gặp hòa thượng trẻ tuổi trước mặt nhưng hắn biết đối phương là ai.

Ngày trước, trên Long Hổ Bảng chỉ có số ít thiên tài có thể sánh vai với Sở Hưu, đây chính là đệ tử của Đại Quang Minh Tự, Minh Vương - Tông Huyền!

Không ngờ lúc này Tông Huyền đã có thực lực cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần, không biết hắn đã đột phá từ sớm hay mới đột phá trong một năm qua.

Những năm gần đây trên giang hồ xuất hiện rất nhiều người trẻ tuổi xuất sắc, Long Hổ Bảng cũng đổi sang thế hệ mới, những người như Sở Hưu đã không thể coi là thế hệ trẻ, nhưng coi là trung niên thì hơi sớm, coi là thanh niên còn tạm.

Nhưng nếu nhìn những tuấn kiệt trên Long Hổ Bảng hiện tại rồi so sánh với thế hệ của Sở Hưu, toàn bộ giang hồ không khỏi lên tiếng cảm thán, đúng là không cách nào so sánh được.

Có thể nói trong thế hệ Long Hổ Bảng của Sở Hưu, người người đều là yêu nghiệt.

Mười vị trí đầu trong Long Hổ Bảng thế hệ trước, chọn bừa một người đặt lên Long Hổ Bảng thế hệ này cũng có thể ngạo thị quần hùng.

Tông Huyền là người từng sánh vai với Sở Hưu, tu luyện một thức Minh Vương Ấn tới mức xuất thần nhập hóa, thậm chí có thể tự thành lập một võ viện. Đương nhiên Thương Thiên Lương đã nghe danh người này.

Lúc này gặp mặt, hắn cũng không thể không tự nhủ, không hổ là tuấn kiệt từng nổi danh cùng Sở Hưu, thực lực quả thật bất phàm.

Đương nhiên hiện tại hắn không thể sánh bằng Sở Hưu, tên yêu nghiệt đó thì không ai sánh nổi rồi.

Thương Thiên Lương khẽ lắc đầu, lại xuất quyền đánh xuống, những nơi thế quyền đi qua, vạn vật khô vinh.

Tất cả lực lượng đều bị chuyển hóa thành hư vô, một lão tăng cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần chắn trước người Thương Thiên Lương. Những nơi quyền phong đi qua, gương mặt già nua lập tức trở nên hồng hào trẻ trung hơn nhiều, nhưng một khắc sau sinh cơ trong cơ thể hắn lại lập tức tiêu hao sạch sẽ, thân hình ngã xuống đất nhưng từ một hòa thượng già cả hóa thành hòa thượng trung niên.

Thương Thiên Lương không sử dụng lĩnh vực của mình, đây là lực lượng võ đạo mà chính hắn lĩnh ngộ ra.

Bốn mùa thay đổi, vạn vật khô vinh, đây là quy luật sinh tử tự nhiên.

Nhưng trong quyền này của hắn, loại quy luật này lại vặn vẹo.

Không ai có thể nghịch chuyển sinh tử, phản lão hoàn đồng.

Quyền vừa rồi của Thương Thiên Lương có thể, nhưng cái giá phải trả là toàn bộ sinh cơ.

Loại lực lượng này đã không thể mô tả bằng hai chữ quỷ dị, phải nói là kỳ dị. Thậm chí Sở Hưu cũng không nhịn được nhìn sang phía Thương Thiên Lương.

Gương mặt Tông Huyền không vui không buồn không lo không sợ.

Hắn vẫn kết Minh Vương Ấn, Đại Uy Đức Minh Vương Pháp Tướng hiện lên sau lưng hắn, đỡ lấy một quyền toàn lực của Thương Thiên Lương.

Đúng lúc này, phía sau núi của Đại Quang Minh Tự, một luồng phật quang cường đại bùng lên, bao phủ lấy thân thể Tông Huyền. Lực lượng của hắn lập tức tăng lên tới cực hạn, Đại Uy Đức Minh Vương Ấn đánh xuống, không ngờ lại trực tiếp hất bay Thương Thiên Lương ra ngoài.

Từng lão tăng bước ra từ cánh cửa lớn đổ nát, có một số người thân thể đã khô héo, trên người mang theo tử khí tuổi xế chiều, nhưng quanh người bọn họ vẫn mang phật quang rực rỡ.

Những người này mới là lá bài tẩy thật sự của Đại Quang Minh Tự, là nội tình chân chính của Đại Quang Minh Tự!

Rốt cuộc nội tình của một đỉnh phong đỉnh phong là gì?

Có người nói là nhân tài, cũng có người nói là tài nguyên.

Nhưng theo Đại Quang Minh Tự, thật ra nội tình thực sự là thời gian.

Mấy chục lão tăng này trông rất già yếu, thậm chấp sự có người tỏa ra tử khí tuổi xế chiều, bọn họ mới là nội tình thật sự của Đại Quang Minh Tự!

Trong số những lão tăng này, có người từng là thủ tọa của Tam Đại Thiền Đường, có người từng là thủ tọa của Lục Đại Võ Viện, còn có người tuy không phải thủ tọa nhưng cũng là cường giả trong các đường viện.

Khi bọn họ cảm thấy lực lượng của bản thân bắt đầu suy giảm, bọn họ sẽ nhường lại chức vị cho võ giả thế hệ sau, còn bản thân tới Bồ Đề Lâm bế quan tu hành.

Không tham lam quyền thế, cũng không cảm thấy bất công, đây là nội tình mà thời gian tích lũy được, tạo thành một tập quán, vạn năm qua Đại Quang Minh Tự vẫn luôn như vậy.

Nếu không có kẻ địch xâm lấn, thậm chí bọn họ chỉ là một tấm bài vị được thờ cúng trong đường viện, lưu lại xá lợi tử, tiếp tục thủ hộ Đại Quang Minh Tự.

Nhưng vạn nhất có kẻ địch tấn công, bọn họ chính là tầng phòng tuyến cuối cùng trong Đại Quang Minh Tự, vì Đại Quang Minh Tự mà thiêu đốt nốt những tâm huyết cuối cùng!

Một lão tăng trong đó ngẩng đầu lên nhìn Thương Thiên Lương, biểu cảm trên mặt không vui không buồn, không lo không sợ.

Hắn quay sang nói với Tông Huyền: “Tông Huyền, ngươi là tương lai của Đại Quang Minh Tự ta, cũng là tương lai của Phật môn.

Chúng ta già rồi, có thể đánh nốt trận cuối cùng cho Đại Quang Minh Tự đã là vinh hạnh.

Nhớ cho kỹ lực lượng này, tương lai Đại Quang Minh Tự phải dựa vào ngươi để phục hưng!”

Sau khi dứt lời, vài chục lão tăng đồng thời kết ấn, không ngờ lại kết cùng một loại ấn quyết.

Thương Thiên Lương cảm thấy không ổn, hắn phất tay lên, phong vân càn quét, hóa thành lưỡi đao gió vô biên trút xuống nhưng chỉ trong chớp mắt đã bị phật quang cường đại đánh bật ra.

Lực lượng phật quang này đồng thời dung nhập vào trong người Tông Huyền, khiến lực lượng của Tông Huyền tăng vọt lên. Gần như chỉ chớp mắt toàn thân hắn đã được phật quang vô biên bao phủ, thậm chí tới mức không thấy rõ thân hình, chỉ thấy được ánh phật quang chói mắt.

Tông Huyền mắt hơi lim dim, khi hắn mở mắt ra, trước mắt hắn đã chỉ có hai màu, màu vàng của phật quang và màu trắng xám của các lực lượng khác.

Hắn chưa từng có lực lượng như vậy, cũng không biết lực lượng này có phải Thiên Địa Thông Huyền hay không, hắn chỉ biết lực lượng này đủ cho hắn đánh với Thương Thiên Lương, đủ cho hắn có tư cách bảo vệ Đại Quang Minh Tự!

Minh Vương Ấn lại trút xuống, như núi lở, như trời sập.

Hư ảnh Minh Vương diễn hóa ngàn vạn. Có Đại Uy Đức Minh Vương, có Trấn Ngục Minh Vương, cũng có Bất Động Minh Vương, đủ loại hư ảnh Minh Vương cuối cùng đều ngưng tụ thành một hình dáng, uy nghiêm phẫn nộ, trấn tà tru ma!

Bạn cần đăng nhập để bình luận