Côn Luân Ma Chủ

Chương 976: Không mời mà tới 2



Cung điện trắng như tuyết thanh khiết phối hợp với đệ tử Việt Nữ Cung mặc áo trắng toát cầm kiếm, thật sự có chút cảnh sắc tiên giới tại nhân gian.

Có điều lúc này đệ tử tiếp khác của Việt Nữ Cung thấy Sở Hưu và Lạc Phi Hồng tới, không khỏi biến sắc.

Trong số các nàng có lẽ có người nhận ra vị đại tiểu thư Lạc gia này, cũng có người không biết.

Nhưng Đại chiến chính ma vừa mới qua, có ai không nhận ra Sở Hưu?

Lúc này Sở Hưu mặc một bộ áo đen đón gió, bên hông treo Thiên Ma Vũ tỏa khí tức dữ tợn, toàn thân toát lên ý vị âm trầm quỷ dị, cực kỳ xung đột với màu trắng như tuyết thanh khiết của Việt Nữ Cung.

Hơn nữa gương mặt Sở Hưu không chút biểu cảm, thậm chí có cảm giác một giây sau đột nhiên sẽ rút đao chém người. Lúc này ai dám cho Sở Hưu đi vào?

Huống hồ mặc dù Việt Nữ Cung không tham gia Đại chiến chính ma lần này, nhưng Việt Nữ Cung lại là tông môn Chính đạo hàng thật giá thật.

Lần này Việt Nữ Cung không tham gia chỉ vì thực lực bản thân, không phải các nàng thay đổi lập trường.

Sở Hưu lại là kiêu hùng Ma đạo hàng thật giá thật, đại diện bên ngoài của nhánh Ẩn Ma. Cho y vào sẽ thành ra thể thống gì?

Có điều các nàng còn chưa kịp nói gì, Sở Hưu đã lên tiếng: “Đại đô đốc Trấn Võ Đường Bắc Yên, Sở Hưu tới bái kiến Lâm cung chủ Việt Nữ Cung, chúc mừng Việt Nữ Cung tổ chức Nghênh Kiếm Đại Hội.”

Nghe Sở Hưu vừa tới đã thể hiện thân phận đại đô đốc Trấn Võ Đường của Bắc Yên, đám đệ tử Việt Nữ Cung không biết nên nói gì cho phải.

Triều đình có tính là Ma đạo không? Trong một số lúc, có thể ăn linh tinh nhưng không thể nói lung tung.

Đệ tử tiếp đón của Việt Nữ Cung khổ sở nói: “Sở đại nhân thứ lỗi, lần này Việt Nữ Cung chúng tôi hình như không mời ngài tới tham gia Nghênh Kiếm Đại Hội.”

Lúc này những võ giả tới tham gia Nghênh Kiếm Đại Hội của Việt Nữ Cung cũng chú ý tới cảnh này, đám người lập tức tụ tập lại một chỗ, bàn tán xôn xao, không vội tiến vào Việt Nữ Cung.

Ai mà không biết tiếng tăm của Sở Hưu? Lần này y tới Việt Nữ Cung rõ ràng có vẻ người tới không có ý tốt.

Có điều giờ Đại chiến chính ma chỉ vừa qua, bất luận Chính đạo hay Ma đạo đều tạm ngưng chiến nghỉ ngơi lấy sức. Nhìn dáng vẻ này của Sở Hưu, y còn định gây sự với Việt Nữ Cung ngay lúc này? Có điều đâu có nghe nói Sở Hưu có thù oán gì với Việt Nữ Cung?

Sở Hưu vẻ mặt đương nhiên nói: “Ta biết các ngươi không mời ta tới, không sao, ta không ngại, ta rất bao dung, không so đo với nữ nhân.”

Sở Hưu còn móc móc trong hộp báu không gian của mình, có vẻ không tìm được thứ gì thích hợp làm quà mừng, cho nên trực tiếp lôi hai bình Hồi Huyết Đan ra ném cho đệ tử Việt Nữ Cung kia, ra vẻ hào sảng nói: “Đây là đặc sản của Trấn Võ Đường bên Bắc Yên ta, không cần khách khí.

Người khác tới không mang quà mừng, nhưng ta lại rất đẻ ý lễ tiết. Đến môn phái người khác dẫu sao cũng phải mang theo ít đồ phải không?”

Nữ đệ tử Việt Nữ Cung kia cầm hai bình Hồi Huyết Đan, vẻ mặt ngây ngốc.

Lúc này nàng thật sự không biết nên làm sao cho phải.

Mặc dù trên giang hồ rất hiếm thấy nữ nhân nhưng nữ nhân cũng có một số đặc quyền. Bình thường đệ tử Việt Nữ Cung đứng tiếp đón khách khứa không bị ai làm khó, cũng không ai nhẫn tâm làm khó mấy nữ đệ tử xinh xắn này.

Đây là lần đầu nàng gặp chuyện như vậy.

Lúc này sắc mặt Sở Hưu lại trầm xuống: “Sao nào? Tên ta đã báo, quà cũng đã tặng, các ngươi còn không cho ta vào, chẳng lẽ Việt Nữ Cung các ngươi coi thường Sở Hưu ta?”

Thứ như khí thế có người là trời sinh, tỷ như hoàng thân quý tộc, trời sinh đã cao hơn những người khác một chút.

Nhưng khí thế đa số mọi người là bồi dưỡng sau này, tỷ như Sở Hưu hiện giờ.

Trải qua bao năm chém giết như vậy, số người trực tiếp hoặc gián tiếp chết trong tay Sở Hưu có bao nhiêu, e là ngay bản thân Sở Hưu cũng không đếm hết được.

Đặc biệt là thời gian vừa qua Sở Hưu chém giết trên giang hồ, đối thủ của y đều là những cao thủ cường giả đại phái đứng đầu giang hồ, trong đó thậm chí có cả cường giả Chân Hỏa Luyện Thần như Phương Kim Ngô.

Những người này còn chết dưới tay Sở Hưu, khí thế của y liệu có bình thường?

Ngay khi sắc mặt Sở Hưu trầm xuống, không khí xung quanh như ngưng kết, trở nên cực kỳ nặng nề.

Thậm chí bầu trời trên đầu Sở Hưu cũng trở nên u ám, có tiếng sấm mơ hồ truyền ra.

Giận dữ khiến cả trời sấm chớp, hôm nay Sở Hưu cũng đã đạt tới cảnh giới mạnh mẽ này.

Nữ đệ tử tiếp khách bị câu nói này của Sở Hưu dọa cho không dám nói gì. Nhưng đúng lúc này một giọng nói lại đột nhiên vang lên: “Sở đại nhân thật uy phong.

Có điều thật đáng tiếc, cái uy phong này chỉ dùng được trên người nữ nhân mà thôi.

Nam tử hán đại trượng phu, ức hiếp một nữ nhân thì có bản lĩnh gì?”

Mọi người ở đây đều lộ vẻ kinh ngạc, ai lại dám to gan chế nhạo Sở Hưu như vậy?

Có điều khi thấy người tới, đám người lại bình thường trở lại.

Giang Đông Tôn thị thật có dũng khí.

Người lên tiếng chế nhạo Sở Hưu chính là đệ tử Giang Đông Tôn thị Tôn Trường Minh từng có ý đồ với Lạc Phi Hồng, kết quả bị Sở Hưu đuổi đi.

Giang Đông Tôn thị cách Việt Nữ Cung rất gần, hai bên chỉ cách nhau một con sông mà thôi, cho nên đại hôi như vậy chắc chắn Giang Đông Tôn thị sẽ phái người tới.

Hơn nữa người tới còn không chỉ mình Tôn Trường Minh, còn có Tôn Khải Lễ lần trước đã xuất hiện trước mặt Sở Hưu cùng một võ giả tuổi tác khá lớn nhưng khí thế càng cường đại trầm ổn.

Sở Hưu đột nhiên đưa mắt nhìn sang Tôn Trường Minh, dùng giọng nói mang theo sát ý: “Bắt nạt nữ nhân không phải bản lĩnh gì, vậy ta bắt nạt ngươi thì sao?”

Nói thật, Sở Hưu đã khách khí với Việt Nữ Cung lắm rồi.

Bắt nạt nữ nhân đương nhiên không phải bản lĩnh gì, nhưng vấn đề là giờ Việt Nữ Cung đang tính toán bạn tốt của y, Lã Phụng Tiên.

Có người muốn tìm đường chết, vậy đừng trách Sở Hưu ức hiếp người khác.

Đây là Việt Nữ Cung, nếu đổi lại là những tông môn khác khéo Sở Hưu đã chém thẳng một đao tới.

Lúc này giọng nói của Lục Giang Hà cũng vang lên bên tai Sở Hưu: “A? Là đệ tử Giang Đông Tôn thị? Hậu nhân của lão rùa đen Tôn gia?

Lão rùa đen kia nổi tiếng là nhẫn nhịn tốt, năm xưa cho dù bản tôn giơ tay đập chết cháu trai ruột của hắn ngay trước mặt hắn, hắn còn cười nói giết rất tốt.

Không khéo cho dù bản tôn ị một bãi trên đầu của hắn, hắn vẫn nói phân này rất thơm.

Tiểu tử, không cần sợ tôn gia, lão rùa đen kia khéo đã chết từ đời nào rồi, cả nhà hắn chỉ là một ổ rùa đen mà thôi.

Nếu bọn chúng dám tới gây sự với ngươi, ngươi cứ thả bản tôn ra, bản tôn có thể bảo vệ cho ngươi không chết.”

Sở Hưu không buồn để ý tới Lục Giang Hà, lúc này võ giả tuổi tác hơi lớn của Tôn gia đứng ra cau mày nói: “Sở đại nhân, mặc dù bối phận của ngươi không lớn nhưng thân phận địa vị đều không thấp. So đo với một tên tiểu bối như vậy không sợ mất mặt hay sao?”

“Nếu đã là tiểu bối, vậy phải ra dáng của tiểu bối,của huyện không nên xen vào thì đừng có xen vào!

Tiểu bối không hiểu quy củ, ngươi thân là trưởng bối chẳng lẽ cũng không hiểu quy củ hay sao?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận