Côn Luân Ma Chủ

Chương 1454: Một thế giới khác

Lực lượng cường đại của Chí Tôn Thần Đan giúp Ngụy Thư Nhai bước lên cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, sau đó hắn mới biết lúc trước khi Thiên Khốc Ma Tôn luyện chế viên Chí Tôn Thần Đan này, thậm chí còn mời Độc Cô Duy Ngã luyện hóa một chút lực lượng bản nguyên của Vô Căn Thánh Hỏa vào trong, sau đó lại dùng Vô Căn Thánh Hỏa luyện thành viên thần đan này.

Có được luồng lực lượng bản nguyên của Vô Căn Thánh Hỏa, võ giả có thể điều động lực lượng Vô Căn Thánh Hỏa trong khu vực phụ cận, tạo ra uy lực cực lớn.

Lúc trước Thiên Khốc Ma Tôn luyện chế viên Chí Tôn Thần Đan này, thật ra hắn không định tự sử dụng mà định tạo ra một vị Ma Tôn cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, chỉ để khống chế Vô Căn Thánh Hỏa và trận pháp xung quanh.

Có đôi lúc cả giáo chủ và Tứ Đại Ma Tôn đều không có mặt, vị Ma Tôn mới này sẽ phụ trách bảo vệ Côn Luân Ma Giáo. Có bản nguyên của Vô Căn Thánh Hỏa, trên đỉnh Côn Luân Sơn, muốn đánh bại hắn là chuyện khó càng thêm khó.

Chỉ tiếc Thiên Khốc Ma Tôn còn chưa tìm được người phù hợp yêu cầu thì Côn Luân Ma Giáo đã bị hủy diệt.

Những tin tức này đều được khắc sâu trong Chí Tôn Thần Đan, sau khi Ngụy Thư Nhai luyện hóa Chí Tôn Thần Đan, lão tự động hiểu được.

Sau khi xuất quan, võ giả lưu lại ở Trấn Võ Đường nhanh chóng thuật lại những chuyện xảy ra trong thời gian vừa qua cho lão, lão còn chưa kịp đau buồn cho Sở Hưu đã thầm nhủ không tốt.

Sở Hưu mà chết, những tông môn Chính đạo khác chắc chắn không thể dung thứ cho Thánh giáo tiếp tục chiếm cứ Côn Luân Sơn, đương nhiên sẽ tới gây chuyện.

Cho nên việc đầu tiên Ngụy Thư Nhai làm sau khi xuất quan là tới Côn Luân Sơn trợ giúp, may là lão tới vừa kịp lúc.

Đương nhiên đây cũng là nhờ đám người Hư Từ không biết rõ về Ngụy Thư Nhai, cho là lão có thể vận dụng lực lượng của Vô Căn Thánh Hỏa không giới hạn.

Tuy theo lý luận đúng là không giới hạn, nhưng điều kiện là ngươi có thể chịu được xung kích từ lực lượng này mới được.

Bằng không, nếu bọn họ tiếp tục tấn công, có lẽ người không chịu nổi trước tiên chính là Ngụy Thư Nhai.

Ngụy Thư Nhai thở hổn hển hỏi: “Rốt cuộc Sở Hưu xảy ra chuyện gì?”

Sau khi Lục Giang Hà và Mai Khinh Liên thuật lại mọi chuyện cho Ngụy Thư Nhai, Ngụy Thư Nhai nhìn sang phía tây, hạ giọng nói: “Chắc là Quân Vô Thần, người khác không có thực lực như vậy, cũng không có lý do để làm vậy.

Đi thôi, tất cả giải tán. Từ giờ trở đi nếu không có chuyện gì cần thì đừng xuống dưới Côn Luân Sơn.

Bao năm qua Thánh giáo ta luôn chia năm xẻ bảy, bây giờ vất vả lắm mới tụ tập một chỗ, còn được Vô Căn Thánh Hỏa gia trì, muốn gì có đó, không nhân cơ hội này tích cóp thực lực thì đợi đến lúc nào?

Lần này ép lui đám người Phật môn, chỉ cần chúng ta không quá ngông nghênh, ít nhất trong thời gian ngắn sẽ không có ai tới gây chuyện với chúng ta.”

Mai Khinh Liên hạ giọng nói: “Ngụy lão, có vẻ ngài không lo về Sở Hưu?”

Ngụy Thư Nhai cười khổ một tiếng nói: “Lo lắng cũng có ích gì? Nhưng ta tin là tiểu tử kia sẽ không chết.”

"Vì sao?"

Ngụy Thư Nhai chỉ vào mình nói: “Trực giác, cũng như lúc ta chọn tiểu tử ấy làm người nối nghiệp.

Sinh tử do mệnh, giàu sang nhờ trời.

Lão già ta lựa chọn Sở Hưu làm người nối nghiệp, việc ta có thể làm là dốc hết sức giúp hắn ổn định thế lực, còn những thứ khác thì hắn phải tự mình chém giết.

Lần này hắn chết hay sống thì ta cũng không dám khẳng định. Nhưng ta có lo lắng cũng chẳng giúp được gì, thế thì lo làm gì?

Làm cho tốt việc của mình, còn lại cứ giao cho ông trời.

Từ hàn vi bước lên đỉnh phong, trải qua vô số kiếp nạn, nào có dễ dàng gì? Ai chưa từng trải qua nỗi sợ khủng khiếp trong thời khắc sinh tử?

Kiên nhẫn chờ đợi thôi, nếu Sở Hưu có thể trở về, Thánh giáo ta sẽ lại vang danh trên giang hồ.

Nếu Sở Hưu không về được, chỉ chứng minh trời không phù hộ cho giới Ma đạo chúng ta.

Dù sao cũng là đợi, lo lắng chẳng bằng buông nỗi lo xuống.”

Ngụy Thư Nhai sống mấy trăm năm, cuộc đời lão đã trải qua sóng to gió lớn, sinh ly tử biệt còn nhiều hơn tất cả mọi người.

Người khác không bỏ được, nhưng trước khi đến đây lão đã buông xuống.

Có Ngụy Thư Nhai, lúc này mọi người mới yên tâm hơn, chuẩn bị phong sơn.

Nhưng lúc này Ngụy Thư Nhai lại không lạnh nhạt như vẻ ngoài.

Mấy năm gần đây Ngụy Thư Nhai đã đặt vô số tâm huyết vào Sở Hưu, quan hệ giữa lão và Sở Hưu tuy không phải sư đồ nhưng lại hơn cả sư đồ.

Lão giao tất cả truyền thừa của mình cho Sở Hưu, tuy Sở Hưu không phải đệ tử của lão nhưng là truyền nhân, là hy vọng tương lai của Thánh giáo bọn họ.

Bây giờ Sở Hưu không rõ sống chết, trong lòng lão cũng thấy lo lắng. Nhưng khi đối mặt với những người khác, nỗi lo này lại không thể hiện ra.

Quay đầu lại nhìn Côn Luân Sơn đang bận rộn, Ngụy Thư Nhai khẽ thở dài một tiếng.

Ít nhất bây giờ nhánh Ẩn Ma đã hoàn toàn hợp nhất, không còn chia năm xẻ bảy như quá khứ, Côn Luân Sơn cũng trở lại trong tay bọn họ, hiện tại đã tốt hơn hẳn quá khứ.

. . .

Trong rừng rậm che khuất cả bầu trời, Sở Hưu từ từ tỉnh lại, nhưng đầu đau như muốn nứt.

Y kiểm tra thương thế trên người mình, rất nặng, rất nghiêm trọng.

Trước khi vận dụng thần thông, sử dụng đã liên tiếp vận dụng Huyết Ma Biến Thiên Đại Pháp và thiêu đốt nguyên thần, hành động liều mạng liên tục này thiếu chút nữa đào rỗng cả người y.

Tuy không biết bây giờ bản nguyên của mình có tổn hại hay không, nhưng hiển nhiên chiến lực của y đã suy yếu tới chín thành chín, nhất định phải khôi phục thực lực mới được.

Sở Hưu lấy hộp báu không gian của mình ra, lôi ra một đống đồ.

Những thứ này đều là Sở Hưu đoạt được từ không gian lúc trước, đều là những thứ rải rác ra từ hộp báu không gian của Độc Cô Duy Ngã.

Trong đó có vật liệu, có công pháp, có đan dược vân vân.

Nhưng rất đáng tiếc, tài liệu thì tạm thời Sở Hưu không dùng được, bất luận là luyện khí hay bày trận đều như vậy.

Còn những công pháp kia, loại mà Sở Hưu dùng được chỉ là số ít, vì công pháp hạch tâm thật sự của Độc Cô Duy Ngã không ở đây.

Thật ra nghĩ lại cũng rất bình thường, làm sao Độc Cô Duy Ngã lại ghi chép những công pháp hạch tâm như Hồng Trần Phiêu Miểu Trảm hay đao ý Phá Tự Quyết,

Chỉ có những công pháp mà hắn bỏ đi không cần nữa mới được ghi chép lại, chuẩn bị truyền xuống, để người khác tu luyện.

Sở Hưu tạm thời không quan tâm tới chuyện này, y tiện tay cầm một bình đan dược lên, mở ra xem thì là cấp bậc Thanh Long Ất Mộc Hồi Thiên Hóa Sinh Đan.

Xem thử những đan dược khác, tất cả đều là đan fược cực phẩm, không cái nào thấp hơn bát chuyển.

Sở Hưu tặc lưỡi thở dài một tiếng, rất xa xỉ đổ đan dược vào miệng, nhai như nhai đậu phộng.

Dù sao cơ thể của y cũng rất cường đại, không cần lo chuyện không luyện hóa được chỗ đan được này.

Có những đan dược cường đại này giúp sức, chỉ không tới nửa tháng thương thế và tiêu hao của Sở Hưu đã gần khôi phục..

Nhưng lực lượng nguyên thần của y chỉ khôi phục chín phần mười, một phần mười còn lại cần tĩnh dưỡng mới chậm rãi hồi phục.

Đương nhiên kết quả này đã rất khả quan. Đại đa số võ giả mà thiêu đốt nguyên thần sẽ ảnh hưởng tới sản nguyên, lúc này Sở Hưu còn hồi phục được đã là cực kỳ may mắn.

Cho nên Sở Hưu định quan sát thế giới xung quanh, biết mình đã tới một thế giới khác!

Bạn cần đăng nhập để bình luận