Côn Luân Ma Chủ

Chương 878: Viên Cát đại sư



Lúc này trong một quán rượu ở hẻm nhỏ ven đường của Giang Châu Phủ, một đám tán tu giang hồ đang ngồi nghỉ ngơi tránh mưa.

Tây Sở ẩm ướt nhiều mưa, thời tiết như vậy rất thường gặp. Đám võ giả tán tu giang hồ này đương nhiên không bằng những võ giả xuất thân tông môn có sư trưởng đốc thúc tu hành, cho nên lúc này cũng lười trốn trong nhà khổ tu, ngược lại ngồi đây bàn tán chút chuyện linh tinh trên giang hồ.

“Các huynh đệ có nghe nói không, gần đây Bái Nguyệt Giáo hình như lại đánh nhau với các tông môn Chính đạo rồi, nghe nói khốc liệt lắm.”

“Đương nhiên có nghe. Có lời đồn đại tế ti của Bái Nguyệt Giáo xuất thủ, vừa đối mặt đã yểm chết một tông sư võ đạo của Thuần Dương Đạo Môn. Chậc chậc, thật thảm khốc, người ta còn chưa kịp phản ứng đã thành một cái xác khô rồi.”

“Có điều đám tông môn Chính đạo kia cũng không phải ăn chay. Nghe nói có một vị lão tổ lấy thân táng kiếm trong Phong Vân Kiếm Trủng, vốn đã quyết định không bước chân vào giang hồ nữa mang kiếm rời đi, nhưng lúc này hắn cũng mang theo một thanh kiếm gãy quyết định rời núi so vài chiêu với Dạ Thiều Nam.”

“Nghe nói Chân Vũ Giáo cũng vậy. Trong Chân Vũ Giáo còn một vị lão tổ từng được Tiên Nhân - Ninh Huyền Cơ chỉ điểm cũng xuất quan.”

“Thật hay giả vậy? Từng được Ninh Huyền Cơ chỉ điểm? Vậy người này chẳng phải hơn năm trăm tuổi rồi sao? Trừ lão thiên sư ra, trên giang hồ còn có người bối phận lớn như vậy ư?”

“Ai mà biết được? Có điều căn cơ những đại phái Chính đạo kia chắc chắn rất bất phàm, e rằng võ lâm Tây Sở chúng ta sẽ không yên ổn được nữa rồi.”

“Mặc kệ nó, gần đây thật xúi quẩy. Lão tử định tới tìm Viên Cát đại sư tính toán xem, có chọc phải thứ gì bẩn thỉu không.

“Viên Cát đại sư ra giá cao như vậy, ngươi trả được à?”

“Hắc hắc, gần đây Thiên Sư Phủ phong tỏa sơn môn, số khách hành hương cùng võ giả tới đây ít đi nhiều. Viên Cát đại sư ra giá rẻ hơn lúc trước nhiều.”

Ngay lúc đang tán gẫu linh tinh, một giọng nói đột nhiên vang lên: “Viên Cát mà các ngươi nhắc tới đang ở đâu?”

Giọng nói kia truyền tới, đám người ngồi đó lập tức giật nảy mình.

Không biết từ lúc nào, một người trẻ tuổi mặc áo choàng màu đen, hông đeo trường đao đen nhánh, đang ngừng chân bên ngoài quán rượu nhìn bọn họ.

Bên ngoài trời còn mưa như trút nước, nhưng những giọt mưa rơi xuống người hắn lại như tự động chia cắt thay đổi phương hướng. Dường như những giọt mưa kia đều có linh tính, cố ý tránh né hắn.

Điểm kinh hãi nhất là quanh người hắn căn bản không có chút khí tức nào truyền ra, như vậy mới càng khiến người ta kinh ngạc.

Đám tán tu giang hồ này mặc dù thực lực yếu nhưng không phải kẻ ngốc. Vị này xem ra là cao thủ trong cao thủ, bọn họ vội vàng đứng dậy, cung kính nói: “Viên Cát đại sư đang ở đạo quan dưới chân núi Long Hổ Sơn. Vị đại nhân này, có cần chúng ta dẫn đường cho ngài không?”

“Đa tạ, không cần.”

Dứt lời, người trẻ tuổi mặc áo choàng đen kia bước ra một bước, lại như súc địa thành thốn, chớp mắt đã xuất hiện cách đó hơn mười trượng, vài bước sau đã biến mất trong làn mưa.

Mọi người ở đây đồng thời thở phào một tiếng.

Một vị cường giả như vậy tạo cho họ áp lực quá lớn.

Có điều ngay sau đó mọi người lại nghi hoặc, mới trẻ như vậy đã có tu vi cỡ đó, vị này chắc chắn không phải hạng vô danh.

Có người đột nhiên lớn tiếng hét lên: “Ta nhớ ra rồi! Hắn là Sở Hưu, Sở Hưu của nhánh Ẩn Ma!~

Có điều, nghe nói giờ hắn đang hợp tác với triều đình Bắc Yên, Thẩm Phi Ưng hành lập Trấn Võ Đường trấn áp võ lâm Bắc Yên, hơn nữa lại vừa đẩy lùi người của vài đại kiếm phái tại Ngụy Quận. Hắn xuất hiện ở Tây Sở làm gì?”

Từ hạng nhất Long Hổ Bảng lên tới Phong Vân Bảng. Giờ Sở Hưu đã không phải người vô đanh, trong tình huống không tận lực giấu diếm dung mạo, có bị người ta nhận ra cũng rất bình thường.

Trong quán rượu, đám người liếc mắt nhìn nhau, lao nhao lắc đầu.

Đám người bọn họ tương đối thích thú với những chuyện linh tinh trên giang hồ, cũng biết quan hệ giữa nhánh Ẩn Ma của Sở Hưu cùng Bái Nguyệt Giáo ra sao.

Cho nên mới nói, mặc dù đều là người trong Ma đạo, nhưng ma của Sở Hưu cùng ma của Bái Nguyệt Giáo rất khác nhau.

Giờ Sở Hưu xuất hiện ở đây lại khiến đám người giang hồ Tây Sở có cảm giác loạn càng thêm loạn.

Đương nhiên có loạn nữa cũng không liên quan gì tới những võ giả tán tu giang hồ dưới tầng chót như bọn họ, cùng lắm là cho bọn họ thêm chút đề tài nói chuyện phiếm mà thôi.

Lúc này Sở Hưu nhận được tin tức chính xác của Viên Cát, cũng lập tức đi về phía Long Hổ Sơn.

Thật ra ban đầu trong quán rượu, Sở Hưu nghe bọn họ bàn luận chuyện linh tinh trên giang hồ một hồi lâu rồi mới xuất hiện.

Mặc dù trước khi tới Sở Hưu đã nghe ngóng tình hình Tây Sở một phen, nhưng giờ thế cục ở Tây Sở thiên biến vạn hóa, những thứ Sở Hưu nghe được không rõ ràng như những thứ đám người bản địa Tây Sở biết.

Y cũng không ngờ tình thế võ lâm Tây Sở lại kịch liệt tới nước này,của ác đại môn phái đã gần như dốc hết thủ đoạn, dường như Đại chiến chính ma lần thứ hai sắp bộc phát.

Có điều chuyện này không liên quan tới y, thật ra y còn hy vọng Bái Nguyệt Giáo tiếp tục cường thịnh.

Không có Bái Nguyệt Giáo ở bên ngoài thu hút hỏa lực, đám võ giả xuất thân nhánh Ẩn Ma như bọn họ cũng chẳng thoải mái được như hiện giờ.

Dưới chân núi Long Hổ Sơn có rất nhiều đạo quan, những đạo quan này không thuộc về Long Hổ Sơn Thiên Sư Phủ, nhưng đều là người thân cận trong nhánh đạo môn của Thiên Sư Phủ. Những người mở đạo quan ở đây một là đại biểu cho ý thân cận, thậm chí thần phục Thiên Sư Phủ, hai là mong nhận được che chở của Thiên Sư Phủ, thuận tiện kiếm chút tiền hương hỏa ké Thiên Sư Phủ.

Đạo quan của Viên Cát nằm trong số đó, hơn nữa còn rất nổi danh.

Mặc dù thực lực hắn không ra sao, nhưng kỹ thuật bói toán của Viên Cát rất có tình độ. Tại Bắc Yên vốn ít võ giả Đạo môn, hắn chính là đại sư bói toán đứng đầu, cho dù tới Thiên Sư Phủ, xung quanh là vô số võ giả Đạo môn, hắn vẫn rất nổi danh.

Thậm chí sau khi tới Tây Sở, Viên Cát còn từng nhận được lời mời từ Thiên Sư Phủ, tới trong Thiên Sư Phủ thảo luận trao đổi một số tâm đắc về thuật bói toán thiên cơ.

Đạo quan của Viên Cát không có tên, chỉ có bảy chữ lớn viết trên bảng hiệu: Tính không sót chuyện trong ba ngày!

Câu nói này vô cùng phách lối, có điều treo lâu như vậy vẫn không bị người ta tháo xuống, đây coi như bản lãnh của hắn.

Lúc này trong đạo quan, Viên Cát đang nhíu mày uống trà.

Bên ngoài mưa to, Thiên Sư Phủ lại phong tỏa sơn môn. Chuyện làm ăn của hắn cũng không tốt.

Lúc bình thường, Viên Cát sẽ đóng cửa đạo quan, tới cùng những tiểu thiếp kia vui chơi quên trời đất, xem xem có tạo được em bé, phá số mệnh ngũ tệ tam khuyết trong chi của hắn không.

Nhưng hôm nay không biết vì sao, hắn luôn có cảm giác tâm thần không yên.

Hắn phiền muộn đặt chén trà xuống, định bói xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Đúng lúc này, một giọng nói vang lên từ ngoài đạo quan.

“Viên Cát đại sư định tính cho mình, hôm nay có họa sát thân không hả?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận