Côn Luân Ma Chủ

Chương 1681: Vây công 2

Thương Thiên Lương cũng xuất quyền đánh ra, dưới lực lượng khô vinh của hắn, thời gian cũng bị vặn vẹo. Ngay lúc ma vụ của Nhan Bi Phong bị chiêu đao của Sở Hưu xé rách, Thương Thiên Lương trực tiếp xuất quyền đánh lên người đối phương!

Sau khi luyện hóa máu của ma thần, thực lực của Thương Thiên Lương đã đạt tới cảnh giới nửa bước Võ Tiên, đồng thời còn có lực lượng của ma thần gia trì, lại thêm lực lượng của chính hắn cũng rất lớn. Quyền này đánh ra, khuấy động hư không, kéo theo lực lượng thiên địa cực kỳ khủng khiếp, có thể tổn thương tới cường giả cảnh giới Võ Tiên.

Nhưng trên người Nhan Bi Phong lại nổi lên một lớp giáp xương quỷ dị, màu trắng xám, kèm theo lực lượng tịch diệt tà ác, triệt tiêu lực lượng từ quyền của Thương Thiên Lương.

“Sức mạnh thật hùng hồn.”

Nhan Bi Phong quay sang nhìn Thương Thiên Lương, xuất quyền đánh xuống, ma khí đậm đặc như mực ầm ầm bộc phát, trực tiếp đánh bay Thương Thiên Lương ra ngoài, khiến hắn phun ra một ngụm máu tươi.

Tuy trên lý thuyết lực lượng của Thương Thiên Lương có thể làm tổn thương Võ Tiên, nhưng dù sao hắn cũng không phải Võ Tiên chân chính.

Nhưng may là thân thể của Thương Thiên Lương cực kỳ cường hãn, còn có lực lượng ma thần gia trì, cho nên đối với hắn thì phun mấy ngụm máu cũng không phải vấn đề gì lớn, dù sao hắn chịu đòn tốt.

Cùng lúc đó, mười mũi Diệt Tam Liên Thành Tiễn đột nhiên bắn khỏi tay Sở Hưu, ngọn lửa diệt thế vô biến lập tức bao phủ lấy người Nhan Bi Phong.

“Ngọn lửa diệt thế của Phạm Giáo? Chẳng trách lũ hòa thượng Phạm Giáo lại tới gây chuyện với ngươi, ngươi học cả bản lĩnh giữ nhà của Phạm Giáo, bọn chúng không tới gây chuyện với ngươi thì gây chuyện với ai?

Có điều ngọn lửa diệt thế của ngươi quá yếu, nếu đổi lại là điện chủ Shiva Điện của Phạm Giáo, Lợi Ma Thiên tới đây còn tạm được!”

Sau khi Nhan Bi Phong dứt lời, tay hắn niết ấn quyết, ác quỷ miệng lớn kia lại xuất hiện, há cái miệng rộng, nuốt chửng ngọn lửa diệt thế này, khiến nó tịch diệt.

Nhưng lúc này Nhan Bi Phong lại cau mày, chân đạp mạnh xuống đất, lập tức khiến mặt đất bên dưới vỡ tan. Một luồng đao mang cường đại bị hắn cưỡng ép giẫm nát.

Hóa ra Sở Hưu đã chém một đao Diệt Địa từ lúc nào chẳng hay.

Đao mang sắc bén mờ mịt vô tung, chợt hiện lên giữa không trung. Nhan Bi Phong đột nhiên đấm về phía sau một quyền, đao mang sắc bén cực hạn vừa xuất hiện va chạm với quyền của hắn, không ngờ lại khiến Nhan Bi Phong trở tay không kịp, lui lại phía sau vài bước.

Hồng Trần Phiêu Miểu Trảm vô hình vô chất, ngày trước trong tay Đại La Thiên, chiêu đao này cực kỳ uy phong, giơ tay, đao chém, người chết.

Bây giờ Sở Hưu còn chưa thể làm được tới mức đó, cho nên đối với y, tính chất của Hồng Trần Phiêu Miểu Trảm dùng để đánh lén là có hiệu quả tốt nhất.

Ánh mắt Nhan Bi Phong toát lên vẻ âm trầm, hắn có thể cảm giác được, Sở Hưu lúc này thậm chí còn cường đại hơn Sở Hưu trong động thiên phúc địa!

Ngay lúc hắn định nói gì đó, Sở Hưu đột nhiên lớn tiếng nói: “Viên cung chủ, xong chưa? Còn kéo dài thêm thì ta không ngăn được đâu!”

“Vội cái gì? Ngươi thậm chí còn chưa dốc toàn lực mà kêu không ngăn được?”

Giọng nói rầu rĩ của Viên Không Thành vang lên phía sau, một khắc sau, những ma cung xung quanh hắn đột nhiên vỡ nát, một luồng ma khí cường đại trực tiếp xông thẳng lên trời!

Giữa không trung, ma khí mãnh liệt khuấy động phong vân, thậm chí tạo thành một vòng xoáy ma khí khổng lồ lớn tới vài trăm trường.

Từ trong vòng xoáy đó, một ma thủ như thông thiên triệt địa trực tiếp nhô ra. Bàn tay xòe rộng như Ngũ Chỉ Sơn, giam cầm Nhan Bi Phong một cách triệt để. Cùng lúc đó, bên trên ma thủ lấp lóe phù văn, nhưng phù văn này không phải ma văn của Ma đạo, mà là Phạn Văn Phù tỏa hào quang vàng óng và Trấn Ma Phù của giới Đạo môn!

Già Thiên Ma Thủ là thần thông chí cường mà hắn lĩnh ngộ được, không phải thần thông truyền thừa của Thiên Ma Cung, mà mang theo lý giải của chính hắn.

Cường giả có thể sáng tạo thần thông, cho dù trong cảnh giới Võ Tiên cũng không có mấy. Nhưng Viên Không Thành có thể ghi dấu ấn của bản thân lên một môn thần thông, dung nhập nó vào trận pháp, có thể nói là tài hoa tuyệt thế.

Dưới Già Thiên Ma Thủ, phong tỏa tất cả mọi lực lượng, một tay che trời, trong ma thủ này chính là một bầu trời!

Nhan Bi Phong nhìn Ngũ Chỉ Sơn lấp lóe phù văn kia, không khỏi cười lạnh nói: “Là Phạn văn của Thiên La Bảo Tự và phù văn Trấn Ma của Tam Thanh Điện.

Ngươi thân là người trong Ma đạo, khi sáng tạo thần thông lại khắc nhiều thủ đoạn nhắm vào võ giả Ma đạo như vậy, e là ngay từ đầu ngươi đã có ý đồ ra tay với ta rồi phải không?

Trong giới Ma đạo ở Nam Vực này, người duy nhất có thể uy hiếp Thiên Ma Cung của ngươi chỉ có Cực Lạc Ma Cung ta.”

Viên Không Thành lạnh nhạt đáp: “Nói chính xác hơn là cảnh giác. Cực Lạc Ma Cung các ngươi xưa nay không phải loại người lương thiện.

Từ khi cung chủ gặp bất trắc, không thể rời khỏi Thiên Ma Cung, Cực Lạc Ma Cung các ngươi không ngừng giở kế vặt.

Chuyện chính thống Ma đạo này, từ khi còn ở hạ giới vạn năm trước, Cực Lạc Ma Cung các ngươi đã luôn muốn tranh đoạt với Thiên Ma Cung ta. Sau khi tới Đại La Thiên, chỉ cần tìm được cơ hội, Cực Lạc Ma Cung các ngươi luôn cố tình gây sự.

Cung chủ đã già, không biết còn chống cự được bao lâu.

Đến lúc đó, ta nên cảnh giác nhất không phải những tông môn như Thiên Hạ Kiếm Tông mà là Cực Lạc Ma Cung các ngươi!

Đây mới là cách sử dụng chính xác của Già Thiên Ma Thủ, chúng đều được ta chuẩn bị cho ngươi đấy. Nhan Bi Phong, bất luận ngươi điên thật hay giả điên, hôm nay ngươi đừng hòng chạy thoát!”

Viên Không Thành vừa dứt lời, trên năm ngón tay khổng lồ, ma khí, phật quang đạo uẩn vô tận đồng thời bộc phát.

Ma khí cung cấp lực lượng bản nguyên, phật quang và đạo uẩn cùng diệt trừ mọi lực lượng trong ma thủ, khiến Nhan Bi Phong lập tức rên khẽ một tiếng, buộc phải sử dụng lực lượng bản nguyên nhất của bản thân để ngăn cản.

Sở Hưu nhìn Viên Không Thành một hồi, trước đây vị lão huynh này khiến người ta có ấn tượng là tâm cơ không thâm trầm.

Kết quả bây giờ nhìn lại, xem ra vị này cũng chẳng dễ chung sống.

Lúc đầu Sở Hưu thuyết phục Viên Không Thành ra tay với Cực Lạc Ma Cung, hắn còn có vẻ do dự và kháng cự, hiện giờ nhìn lại, lúc đó hắn nào có kháng cự, rõ ràng là muốn mà còn ra vẻ mới đúng.

Đương nhiên, đối với Sở Hưu thì chuyện này cũng không quan trọng, dù sao mục tiêu của y là tiêu diệt Cực Lạc Ma Cung, nhận lấy tinh huyết của Độc Cô Duy Ngã. Mục tiêu của Viên Không Thành cũng là tiêu diệt Cực Lạc Ma Cung, chuyện này thì đôi bên không có xung đột.

Hiện tại Nhan Bi Phong đã bị Viên Không Thành vây trong Già Thiên Ma Thủ, tiêu diệt từ từ. Sở Hưu cũng không cách nào nhúng tay vào, cho nên y trực tiếp đưa ánh mắt sang những võ giả khác của Cực Lạc Ma Cung.

Lúc này đám võ giả Nam Vực và Thiên Ma Cung đã bắt đầu tổng tấn công Cực Lạc Ma Cung, hai bên giao chiến ngang cơ.

Bên phía Nam Vực và Thiên Ma Cung nhân số đông đảo, còn Cực Lạc Ma Cung thì dựa vào địa lợi, trận pháp cạm bẫy vân vân, trong lúc nhất thời ngược lại không thua thiệt gì nhiều.

Bạn cần đăng nhập để bình luận