Côn Luân Ma Chủ

Chương 1077: Bốn bề đều là địch 1

Tịnh Thiền Trí Tàng muốn hạ thủ giết người, Sở Hưu lại không muốn chết mà không rõ lý do như vậy, huống chi y chưa từng có thói quen bó tay chịu trói, bất luận đối mặt với cường giả Chân Hỏa Luyện Thần hay Thiên Địa Thông Huyền đều như vậy.

Uy lực Tâm Ma Luân Chuyển Đại Pháp được Sở Hưu thi triển tới cực hạn, toàn lực chống lại phật âm của Tịnh Thiền Trí Tàng công kích.

Cùng lúc đó Thiên Ma Vũ trong tay Sở Hưu cũng bộc phát ra khí tức cường đại ầm ầm chém xuống, không gian xung quanh cũng như đang run rẩy, thế đao như sóng lớn ngập trời thôn tính hết thảy!

Thất Đại Hạn. Phá Hải!

Phá Hải với uy năng cường đại được chém ra, va chạm với Thất Bảo Lưu Ly Trượng. Lực lượng cường đại bộc phát giữa hai người, người bị đánh bật ra vẫn là Sở Hưu. Lần này ngay cả tay cầm đao của y cũng run rẩy.

Tu Bồ Đề Thiền Viện vốn đều là tăng nhân khổ hạnh, khi trẻ đã mài giũa tâm chí nghị lực. Những người có tư cách bước ra khỏi đất Nam Man hành tẩu giang hồ không ai là người dễ đối phương.

Tịnh Thiền Trí Tàng thân là tăng nhân thế hệ trước của Tu Bồ Đề Thiền Viện, tuy đã già nhưng thực lực cao cường. Lúc này hắn chỉ muốn diệt trừ Sở Hưu vì tương lai của tông môn, sẵn sàng tăng lực lượng bản thân lên tới đỉnh cao, thậm chí còn mạnh hơn!

Hơn nữa người khác nhìn sang bên này thấy Sở Hưu bị Tịnh Thiền Trí Tàng tấn công điên cuồng như vậy, phản ứng của mọi người đều bất đồng.

Bốn vị cường giả Chân Hỏa Luyện Thần của nhánh Ẩn Ma thấy Tịnh Thiền Trí Tàng thậm chí không có ý dừng tay lập tức muốn ra tay ngăn cản.

Bất kể cảm nhận của bọn họ về Sở Hưu ra sao, nhưng lúc này bọn họ đang ở đây, đang đại biểu cho lợi ích của toàn bộ nhánh Ẩn Ma.

Sở Hưu là người thừa kế của nhánh Ẩn Ma bọn họ, nếu y bị kẻ khác ỷ lớn hiếp nhỏ vây giết ở đây, vậy còn ra thể thống gì?

Nếu bọn họ khoanh tay đứng nhìn, không chỉ làm mất thanh danh của nhánh Ẩn Ma, thậm chí không thể trả lời cho nội bộ nhánh Ẩn Ma.

Cho nên lúc này bốn người điên cuồng tấn công hàng rào muốn ra tay cứu viện Sở Hưu.

Nhưng lúc này Bộ Thiên Nam lại cười lạnh một tiếng ngăn cản trước người Ngụy Thư Nhai.

Thần sắc Ngụy Thư Nhai lập tức trầm xuống: “Bộ Thiên Nam, ngươi muốn chết ư!”

Bộ Thiên Nam lạnh nhạt đáp: “Ngụy lão, không phải ta không nể mặt ngươi mà là Sở Hưu không nể mặt ta trước.

Sở Hưu hắn cuồng ngạo lắm cơ mà? vậy người khác tốt nhất đừng nhúng tay vào, ta muốn xem xem lão hòa thượng Tu Bồ Đề Thiền Viện kia có giết chết được tiểu tử Sở Hưu kia không?”

Ngụy Thư Nhai hừ lạnh một tiếng, không nói hai lời trực tiếp giao chiến cùng Bộ Thiên Nam.

Giờ đang lúc nguy nan, hắn đã không còn thời gian để nhiều lời.

Khi thấy Bộ Thiên Nam xuất thủ, trong mắt Tôn Tổ Xương lóe lên vẻ tàn nhẫn.

Trước đó hắn không dám xuống tay với Sở Hưu là vì e ngại nhánh Ẩn Ma.

Nhưng giờ có kẻ ra tay giết người trước, vậy nếu hắn còn do dự, vậy thật quá có lỗi với hai huynh đệ Tôn Khải Phàm cùng Tôn Khải Lễ.

Cho nên hắn trực tiếp ngăn cản trước người Quỳ Long Động Chủ - Vu Mã Giao.

Hơn nữa người xuất thủ không phải chỉ có Tôn Tổ Xương.

Lão tổ Cao Bình Lục gia cũng có mặt tại đây, hắn trực tiếp xuất thủ ngăn cản Địa Ma Tán Nhân - Du Ma Nhai.

Thật ra Cao Bình Lục gia không có thù với Sở Hưu, nhưng trước đó nghe nói Sở Hưu giết huynh đệ Tôn thị, trong lòng vị lão tổ này không khỏi cảnh giác.

Bởi vì lúc trước có hai võ giả Lục gia dẫn Huống Tà Nguyệt tới gây sự với Sở Hưu.

Lão tổ Lục gia làm việc cực kỳ quả quyết, phát hiện giữa mình và Sở Hưu tiềm ẩn ân oán, lại nhìn cục diện thê thảm hiện tại của Sở Hưu, hắn cũng không ngại bỏ đá xuống giếng.

Nhánh Ẩn Ma còn người cuối cùng là Tần Triều Tiên, nhưng hắn lại bị Trường Vân Tử đứng đầu Hộ Viện Lục Chân Nhân của Thuần Dương Đạo Môn chặn đường.

Sở Hưu giết vài tông sư võ đạo của Thuần Dương Đạo Môn, giờ món nợ này cũng nên tính!

Những người đứng về phía Sở Hưu như Lã Phụng Tiên và Mai Khinh Liên đều âm thầm lo lắng, nhưng lại chẳng có cách nào.

Giao thủ giữa cường giả Chân Hỏa Luyện Thần, bọn họ đã không xen vào được.

Thật ra trong chuyện này cũng có nguyên nhân do Sở Hưu thu hút quá nhiều thù hận.

Y đắc tội với phân nửa võ lâm.

Trước đó do thực lực của y đồng thời e ngại nhánh Ẩn Ma, cho nên không mấy ai dám trắng trợn ra tay đánh giết Sở Hưu, bởi phải trả giá quá lớn, không đáng.

Giờ Tịnh Thiền Trí Tàng lại xuất thủ trước muốn giết Sở Hưu, bọn họ cũng không ngại bỏ đá xuống giếng.

Trần Thanh Đế ở một bên nhíu mày, trực tiếp đấm ra một quyền, hàng rào trận pháp phía trước bị một quyền của hắn trực tiếp đánh nát.

Dù sao Sở Hưu cũng là hảo hữu của đệ tử hắn Tạ Tiểu Lâu, hơn nữa hắn cũng rất tán thưởng tính cách quả quyết tàn nhẫn của Sở Hưu, không ngại ra tay giúp đỡ Sở Hưu lần này.

Có điều ngay lúc Trần Thanh Đế xuất thủ, Huống Tà Nguyệt lại ngăn cản trước người Trần Thanh Đế, cười lạnh nói: “Trận vừa rồi còn chưa đã nghiền, tiếp nào!”

Trần Thanh Đế khinh thường cười lạnh một tiếng nói: “Cái gì mà thần thướng Thiên Môn, chẳng qua là đám chuột nhắt nhát gan mà thôi! Muốn giết người thì quang minh chính đại đi mà giết, chỉ biết bỏ đá xuống giếng thế này thì tài cán gì? Ngươi còn không bằng lão hòa thượng Tu Bồ Đề Thiền Viện kia!”

Nếu Huống Tà Nguyệt dám bất chấp tất cả tới giết Sở Hưu, Trần Thanh Đế còn coi trọng hắn một chút.

Nhưng thân là thần tướng Thiên Môn cũng chỉ biết bỏ đá xuống giếng, đáng khinh!

Có điều khinh thường thì khinh thường, trận chiến trước đó của hai người mặc dù Huống Tà Nguyệt chịu thiệt nhưng hắn cũng chưa thật sự bị Trần Thanh Đế đánh bại.

Giờ Huống Tà Nguyệt toàn lực xuất thủ ngăn cản, trong thời gian ngắn Trần Thanh Đế cũng không cách nào cứu viện Sở Hưu.

Trong số võ giả Chân Hỏa Luyện Thần, những người có quan hệ với Sở Hưu đều đã xuất thủ, nhưng khổ nỗi số người Sở Hưu đắc tội lại càng nhiều

Đám người Lục Trường Lưu trầm ngâm một hồi, bọn họ có đủ thứ băn khoăn cho nên thẳng thắn giữ trung lập, không xuất thủ.

Thịnh Bắc Hiên của Tà Cực Tông cũng suy nghĩ một hồi, cuối cùng chọn cách án binh bất động đứng xem.

Tà Cực Tông là phản đồ của Côn Luân Ma Giáo năm xưa, quan hệ với nhánh Ẩn Ma trước nay đều không tốt.

Giờ Tà Cực Tông đã lựa chọn chỉ nghe lệnh Bái Nguyệt Giáo, nhưng Đông Hoàng Thái Nhất lại không ở đây cho nên Trình Bất Húy cũng không ra tay.

Còn lúc này bên phía Sở Hưu, Tịnh Thiền Trí Tàng vốn mang ý tất sát, quanh người lấp loáng phật quang xông thẳng tới chân trời, thân thể già nua bộc phát ra lực lượng còn cường đại hơn cả thời điểm đỉnh cao của hắn.

Quanh người Sở Hưu bộc phát ra ma khí tinh khiết, đen kịt như mực. Lực lượng đó có thể coi là cực hạn trong Ma đạo, khí tức này theo Lục Giang Hà thấy thậm chí có một chút cảm giác của Độc Cô Duy Ngã.

Một đao chém xuống, không gian trước mắt như bị xé nứt. Trước mặt đao này tất cả như hóa thành một bức tranh, hàng rào trận pháp bị chém tan, đánh thẳng đến Tịnh Thiền Trí Tàng!

Hồng Trần Phiêu Miểu Trảm!

Đao pháp tuyệt thế vốn thuộc về Độc Cô Duy Ngã khiến cả Tịnh Thiền Trí Tàng cũng phải chấn động.

Bạn cần đăng nhập để bình luận