Côn Luân Ma Chủ

Chương 1381: Chí Tôn Thần Đan 2

Nhưng bây giờ thứ này là Chí Tôn Thần Đan chứ không phải vật khác, chí bảo trong chí bảo như vậy mà cũng có thể đem ra lấy lòng người khác?

Tuy Ngụy Thư Nhai rất cảm động nhưng hắn vẫn lắc đầu nói: “Tiểu tử Sở Hưu, ta ghi nhận tâm ý của ngươi. Nhưng lão già ta đây đã đến tuổi này rồi, thần đan tiên đan gì cũng không cứu được. Ngươi luyện hóa còn có tác dụng hơn ta cả trăm lần.

Chuyện này không cần nhường nhịn, cũng không thể nhường nhịn được. Chỉ cần ngươi đạt tới đỉnh phong, đó là chuyện tốt cho giới Ma đạo chúng ta rồi!”

Sở Hưu lắc đầu nói: “Ngụy lão, không phải ta nhường nhịn hay khách khí, ta đâu cần nhường nhịn hay khách khí với các ngươi.

Ta luyện hóa viên Chí Tôn Thần Đan này không có tác dụng bằng ngài luyện hóa.”

Lục Giang Hà trợn trừng hai mắt: “Một khi luyện hóa Chí Tôn Thần Đan, ngươi có cơ hội bước vào cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, sao lại không dùng?’

Sở Hưu lạnh nhạt nói: “Ngươi đã nói rồi đấy, rốt cuộc hiệu quả của Chí Tôn Thần Đan ra sao, không ai biết. Cho dù nó có thể giúp người ta bước vào cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, chuyện này cũng chỉ có xác suất chứ không phải tuyệt đối.

Đương nhiên điểm quan trọng nhất là ta còn chưa đạt tới chiến lực đỉnh phong của cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần, nếu cho ta thêm thời gian, cho dù ta không đạt tới cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, ta cũng có sức chiến đấu ngang hàng với Thiên Địa Thông Huyền. Các ngươi có tin không?”

Đám người Mai Khinh Liên vô thức gật đầu, chuyện này thì bọn họ tin.

Tuy cảnh giới và sức chiến đấu liên quan trực tiếp với nhau, nhưng thực tế lại là hai thứ khác biệt.

Đối với người như Sở Hưu, sức chiến đấu của hắn không liên quan nhiều tới cảnh giới, cho dù là ở cảnh giới nào cũng vậy.

Sở Hưu dừng lại một chút rồi trầm giọng nói: “Hơn nữa còn một điều, đó là ta không muốn dùng ngoại vật bước vào cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền.

Con đường võ đạo càng về sau càng không có đường tắt, thậm chí trước mặt luôn là gian nan hiểm trở, vốn không cho ngươi cơ hội đi đường vòng.

Dựa vào lực lượng của bản thân khai phá con đường phía trước, đó mới thật là con đường của mình.

Thứ ta theo đuổi là lực lượng hoàn hảo và lực lượng cực hạn chứ không phải cảnh giới đơn thuần.”

Lúc này Sở Hưu lại nhìn về phía Ngụy lão nói: “Ngụy lão, ta biết thực lực và ngộ tính của ngài. Nhưng xin thứ cho ta nói thẳng, rào cản lớn nhất của ngài chính là tuổi tác. Chính vì tuổi tác nên cả đời này ngài không có duyên với cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền.”

Ngụy Thư Nhai gật nhẹ đầu, Sở Hưu nói không sai, tới tuổi của lão, suy nghĩ về việc tiến thêm một bước đã lụi tàn rồi.

Sở Hưu chỉ viên Chí Tôn Thần Đan nói: “Tạm thời không biết công hiệu của thứ này, nhưng một viên Chí Tôn Thần Đan chắc có thể tăng cường tuổi thọ.

Ít nhất thứ này có thể gia tăng lực lượng và tuổi thọ, giúp Ngụy lão tiếp tục bảo vệ cho nhánh Ẩn Ma.

Nếu khá hơn, Ngụy lão mượn lực lượng của Chí Tôn Thần Đan bước vào cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, vậy thì càng có thêm lực lượng che chở cho nhánh Ẩn Ma chúng ta.

Ta một lòng theo đuổi võ đạo hoàn mỹ cực hạn, dùng Chí Tôn Thần Đan cũng là lãng phí.

Cho nên ta nói vậy không phải nhường nhịn hay khách khí mà là nghĩ cho thế cục và đại thế của toàn bộ giang hồ. Ngụy lão luyện hóa viên Chí Tôn Thần Đan này là thích hợp nhất.”

Mọi người ở đây đều im lặng, tạm thời không nói tới bọn họ có đồng ý hay không, chỉ riêng chuyện Sở Hưu có thể giữ bình tĩnh trước chí bảo, tính toán tất cả lợi ích nhân quả như vậy đã rất kinh khủng rồi.

Sở Hưu đưa Chí Tôn Thần Đan cho Ngụy Thư Nhai không phải ý tưởng nhất thời mà là y tính toán cẩn thận rồi mới đưa ra quyết định.

Thật ra Sở Hưu không bài xích chuyện dùng ngoại lực bước vào cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, y vốn là người vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn. Chỉ cần tăng cường thực lực, chuyện gì y cũng dám làm.

Chuyện Sở Hưu thật sự bài xích là tác dụng phụ sau khi sử dụng ngoại lực bước vào cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền.

Từ giết cảnh giới Chân Đan trở lên, rất ít người dùng ngoại lực để thăng cấp.

Gần đây Sở Hưu chỉ gặp một người, chính là Hoắc Hành Tôn.

Tu vi Chân Hỏa Luyện Thần của Hoắc Hành Tôn chắc chắn không phải bản thân hắn tu luyện ra, ít nhất phần lớn nguyên nhân là nhờ ngoại vật.

Ngoài kinh nghiệm thực chiến thấp tới kinh người ra, thực ra lực lượng của hắn cũng thấp tới kinh người.

Xưa nay Sở Hưu luôn sở hữu sức chiến đấu đỉnh phong trong cùng cấp độ, y không muốn vì nhất thời ham ngoại lực mà phải chịu tác dụng phụ như vậy.

Tuy tác dụng phụ của tiến bộ quá nhanh có thể bù đắp sau này, nhưng với thời gian đấy, Sở Hưu tự dựa vào sức mình cũng có thể bước lên cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, dùng đan dược làm gì?

Cho nên đối với người khác thì đây là Chí Tôn Thần Đan chí bảo vô thượng, còn đối với Sở Hưu, thực ra tác dụng có hơi gân gà.

Đương nhiên, có lẽ trên khắp giang hồ chỉ có mình Sở Hưu cảm thấy Chí Tôn Thần Đan gân gà, dù sao những người khác cũng không có tự tin như Sở Hưu, không tin tưởng chắc chắn mình sẽ bước vào cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền.

Huống hồ Sở Hưu giao Thần Đan cho Ngụy lão cũng rất yên tâm.

Mấy năm gần đây, Sở Hưu đã chứng kiến mọi chuyện mà Ngụy lão làm, cho dù ai phản bội hay từ bỏ Sở Hưu thì Ngụy lão cũng không.

Trước mắt bên phía Sở Hưu, người có thực lực mạnh nhất không ai khác ngoài vị chí cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền Thương Thiên Lương, ngoài ra còn hơn mười cường giả Chân Hỏa Luyện Thần, thuộc hạ bao gồm các thế lực như nhánh Ẩn Ma, Trấn Võ Đường, Thanh Long Hội, chỉnh thể thậm chí còn mạnh hơn Bái Nguyệt Giáo, thậm chí đã có phong phạm mơ hồ của đệ nhất đại phái trong giới Ma đạo.

Nhưng trên thực tế, thực lực như vậy vẫn không đủ. Vì đối thủ của Sở Hưu là toàn bộ giới Chính đạo.

Chỉ mình Dạ Thiều Nam là có thể chống đỡ cho cả Bái Nguyệt Giáo. Còn Thương Thiên Lương, không khéo mười người như hắn cũng không phải đối thủ của Dạ Thiều Nam.

Còn về mặt vũ lực khác, Sở Hưu không bằng toàn bộ võ lâm Chính đạo, thậm chí y còn không bằng thế lực võ lâm Đông Tề.

Lúc này nếu bên phía Sở Hưu có thêm một chí cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, sẽ là trợ giúp rất lớn đối với bọn họ.

Thấy Sở Hưu đưa Chí Tôn Thần Đan đến tay mình, cánh tay Ngụy Thư Nhai cũng run nhẹ.

Lúc này Ngụy Thư Nhai chỉ thấy may mắn, may mà năm đó lão không chọn nhầm người.

Thế nhân đều nói Sở Hưu làm việc hung tàn độc ác, nhưng lại không biết hôm nay ngươi tặng y một phần, không chừng tương lai y sẽ báo đáp lại mười phần.

Sở Hưu và Lã Phụng Tiên trở thành bằng hữu, tuy trong mắt người ngoài tính cách bọn họ hoàn toàn khác biệt, nhưng xét theo phương diện nào đó, bọn họ lại rất giống.

Nhưng chỉ khi đối xử với người phe mình thì Sở Hưu mới như vậy, khi đối phó với kẻ địch, ai dám đâm y một đao, y dám giết cả nhà kẻ đó.

Ngụy Thư Nhai thở dài một tiếng, cất viên Chí Tôn Thần Đan đi rồi trầm giọng nói: “Vậy lão già ta đây cũng không khách khí. Các ngươi trẻ tuổi nghĩ được xa hơn, nếu lão già ta có thể nhân cơ hội đột phá, tương lai cũng có thể góp sức nhiều hơn cho nhánh Ẩn Ma.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận