Côn Luân Ma Chủ

Chương 761: Độc Long Sĩ



“Dương Công Độ! Ngươi định làm gì? Ai cho ngươi lá gan mà dám tự tiện xông vào Quan Trung Hình Đường của ta?” Quan Tư Vũ nhìn văn sĩ trung niên, ánh mắt toát ra ý lạnh.

Nghe Quan Tư Vũ nói vậy, mọi người ở đây mới đột nhiên nhớ ra người tới là ai.

Hạng bốn mươi lăm trên Phong Vân Bảng, Độc Long Sĩ - Dương Công Độ, người này mặc dù là tông sư võ đạo nhưng hắn được liệt vào Phong Vân Bảng không phải vì võ công mà vì những hành động kinh người của hắn.

Dương Công Độ là một thư sinh bần cùng, khi nhỏ đọc sách, thi từ Tây Sở tới Bắc Yên, lại tới Đông Tề, thi liên tục trong ba quốc gia hai mươi năm nhưng trượt sạch từ đầu đến cuối, thậm chí bất đắc dĩ phải làm môn khách cho người ta, đảm nhiệm tiên sinh dạy học sống qua ngày.

Nếu những người khác bị đả kích như vậy chắc đã chẳng kiên trì nổi. Nhưng người phi thường làm việc cũng bất phàm, trong từ điển của Dương Công Độ căn bản không có hai chữ từ bỏ, người này chấp nhất với quyền thế vượt xa lẽ thường.

Chỉ có điều sở học của Dương Công Độ lại chẳng liên quan tới chuyện thi thố khoa cử. Thứ hắn am hiểu là âm mưu quyền mưu cùng thuật đế vương!

Trong khoa cử ai lại thi mấy thứ đó, lại thêm Dương Công Độ là kẻ cố chấp tới cực hạn, căn bản không thèm học tập những sách vở Nho gia mà mình ngứa mắt, coi thường nhân nghĩa đạo đức, cho nên hắn chỉ có thể thi trượt.

Sau này Dương Công Độ tuổi tới trung niên, làm tiên sinh dạy học cho một phú hộ, cảm thấy thể lực của mình suy giảm bèn theo đầu lĩnh hộ vệ của nhà giàu kia học chút công phu quyền cước. Không ngờ năng lực thiên phú học tập võ đạo của hắn cực kỳ kinh người, công phu quyền cước hắn luyện vài tháng còn mạnh hơn giáo đầu hộ vệ luyện mấy chục năm.

Trời xui đất khiến thế nào, Dương Công Độ bắt đầu tu luyện võ đạo, không ngờ lại thuận buồm xuôi gió lên hẳn cảnh giới tông sư võ đạo.

Nhưng bản thân hắn lại cực kỳ căm ghét chuyện dùng thủ đoạn bạo lực giải quyết vấn đề. Hắn vẫn luôn cho rằng mình là người đọc sách, bụng đầy thao lược cùng thuật đế vương, phải bán cho bậc thế gia đế vương.

Lúc đầu Dương Công Độ dựa vào thực lực của mình làm quan tại Bắc Yên, đứng hàng tướng quân tham mưu trong quân đội, từng bỏ không ít công sức trong việc Võ Long Đế của Bắc Yên liên thủ với giang hồ Bắc Yên chống lại Đông Tề. Trong chuyện đó hắn qua lại khắp nơi, lôi kéo những đại phái Bắc Yên xuất thủ.

Nhưng sau này do hắn nhúng tay vào chuyện đoạt ngôi, sự tình xảy ra chút sai lầm, bị Võ Long Đế phế truất, còn bị hoàng tộc Bắc Yên truy sát!

Sau này Dương Công Độ chuyển tới Tây Sở, muốn thuyết phục hoàng tộc Tây Sở lợi dụng thế lực võ lâm lớn mạnh thanh thế. Hắn âm thầm mưu tính cũng thật sự gây nên không ít phong ba tại Tây Sở. Thế nhưng sau đó hắn lại đắc tội cả Thiên Sư Phủ cùng Bái Nguyệt Giáo. Trước thực lực cường đại đó, cho dù hắn có mưu tính đầy bụng cũng vô dụng, cuối cùng chỉ có thể bị ép rời khỏi Tây Sở.

Có điều bất luận ra sao, năng lực gây chuyện của Dương Công Độ cũng rất mạnh, đồng thời có mưu kế quỷ dị, thủ đoạn tàn nhẫn.

Hắn có sức trợ giúp long chủ, thế nhưng đáng tiếc, bản thân lại là một con độc long.

Chân long thiên tử vận dụng hắn thỏa đáng, hắn sẽ là một trợ thủ rất tốt. Nếu không con độc long Dương Công Độ chắc chắn sẽ cắn ngược lại chủ.

Sau khi Dương Công Độ bị ép rời khỏi Tây Sở, không còn tung tích. Ai ngờ lúc này hắn lại đột nhiên xuất hiện cùng chỗ với Trần công công, hiển nhiên hắn đã gia nhập dưới trướng thái tử Lữ Long Cơ.

Lúc trước Lữ Long Cơ muốn hàng phục những thế lực nhỏ lẻ tại Tây Nam, khiến đường buôn tới Tây Sở được thông suốt. Hành động đó hợp với tâm ý của hoàng đế Đông Tề, nếu thành công, thực lực dưới trướng Lữ Long Cơ chắc chắn sẽ gia tăng.

Lúc trước Sở Hưu còn lấy làm lạ, năng lực trình độ của Lữ Long Cơ đều rất bình thường, rốt cuộc ai cho hắn ý tưởng đó? Giờ mọi chuyện đã sáng tỏ, người nghĩ kế cho Lữ Long Cơ lúc tước hẳn là Dương Công Độ.

Lúc này Dương Công Độ xuất hiện ở đây, với tính cách kẻ này e là lại có âm mưu gì trên người định thi triển. Người này luôn như vậy, người ở đâu thì nơi đó lập tức hỗn loạn, là kẻ cực kỳ nguy hiểm.

Dương Công Độ lấy một cây quạt xếp ra tùy ý phe phẩy, gương mặt lại cười cười nói: ”Quan đường chủ bớt giận, lần này không phải ta tự tiện xông vào Quan Trung Hình Đường mà là Phương Sát Phương thủ lĩnh mời ta tới.

Vốn chuyện nội bộ Quan Trung Hình Đường như vậy, ta không muốn nhúng tay vào. Nhưng chuyện này liên quan tới đám hung đồ Ma đạo trong nhánh Ẩn Ma, lại có người mở miệng mời, làm sao ta cự tuyệt cho được?”

Quan Tư Vũ đưa mắt nhìn sang phía Phương Sát, trong mắt hắn không ngờ lại mang chút sát khí hiếm thấy.

Phương Sát thấy ánh mắt Quan Tư Vũ, đáy lòng lạnh buốt, vô thức lui lại một bước.

Lúc này Dương Công Độ lại bước tới một bước, vừa vặn ngăn cản sát ý của Quan Tư Vũ. Hắn cười ha hả nói: ”Quan đường chủ đừng nóng ruột, trò hay còn chưa bắt đầu, giờ ngươi đã tính ra tay giết người diệt khẩu ư? Còn sớm chút!”

Nói xong Dương Công Độ quay sang phía Mai Khinh Liên tùy ý chắp tay một cái nói :”Thánh nữ đại nhân của Âm Ma Tông, nghe danh đã lâu. Ngày trước khi Âm Ma Tông còn tồn tại, thánh nữ nhà ngươi quả thật rất kín tiếng, nhiều người chỉ nghe tới danh hiệu của ngươi nhưng lại không biết tướng mạo của ngươi. Thậm chí họ tên cụ thể cũng không rõ.

Âm Ma Tông bị diệt lâu như vậy, có lẽ ngay kẻ thù của Âm Ma Tông các ngươi cũng cho rằng ngươi đã chết, Âm Ma Tông không còn tồn tại. Chỉ rất đáng tiếc, dưới ánh thái dương nào có ai thật sự tàng hình được. Thân phận ngươi sớm đã có người biết, còn để lộ ra, hơn nữa còn là người trong nhánh Ẩn Ma các ngươi. Đương nhiên là ai thì ta sẽ không nói.

Thánh nữ đại nhân cũng không cần vội vàng phản bác. Nói miệng thì không bằng chứng, ta đã dám tới đây vậy cũng có bằng chứng xác thực. Xá Nữ Đại Pháp của Âm Ma Tông quả thật kỳ lạ, ảnh hưởng tới tâm chí con người.

Chỗ ta lại vừa hay có một viên Thí Thạch xuất xứ từ Tây Vực, hết sức mẫn cảm với loại công pháp như Xá Nữ Đại Pháp. Thánh nữ đại nhân nếu có gan mời nắm thử Thí Tâm Thạch, xem nó có biến hóa thú vị gì không?”

Biểu cảm khả ái yêu kiều của Mai Khinh Liên dần dần thu liễm, nàng lại bị người ta gài bẫy, hơn nữa còn là người mình phản bội. Nếu để nàng tìm ra người này, chắc chắn sẽ chém hắn thành muôn mảnh.

Phương Sát vội vàng nói: “Đường chủ đại nhân, ta biết ngươi bị yêu nữ này dùng Xá Nữ Đại Pháp mê hoặc nên mới bất giác đứng về phía yêu nữ này, bị yêu nữ này sai khiến. Giờ giết yêu nữ này đi, Quan Trung Hình Đường ta vẫn là Quan Trung Hình Đường như xưa!’

Mai Khinh Liên cũng thở dài một tiếng, quanh người ma khí mãnh liệt, khí thế cường đại lan tỏa, còn mạnh hơn Dương Công Độ hay Phương Sát, thậm chí gần với Quan Tư Vũ.

Vai diễn này, không diễn nổi nữa.

Xá Nữ Đại Pháp chỉ có thể bất tri bất giác ảnh hưởng tới tâm chí một người, ảnh hưởng này như làn nước, lặng lẽ không một tiếng động nhưng lại không thể thật sự biến một người thành con rối. Nàng giờ đã hoàn toàn bại lộ, vở kịch này cũng không cần diễn tiếp.

Ngay lúc Phương Sát hưng phấn xoa tay định xuất thủ, Quan Tư Vũ lại đột nhiên bước tới một bước, tay niết ấn quyết, Bàn Sơn Đảo Hải biến thành uy thế vô biên đánh thẳng về phía Phương Sát!

Gương mặt Phương Sát vô cùng ngạc nhiên, chẳng lẽ đường chủ bị Xá Nữ Đại Pháp kia khống chế ư? Sao Mai Khinh Liên đã thừa nhận thân phận của mình rồi mà hắn còn muốn ra tay với mình?

Bạn cần đăng nhập để bình luận