Côn Luân Ma Chủ

Chương 996: Hành động lớn 1



Thật ra Sở Hưu không định trở mặt với Hạng Long sớm như vậy.

Y sống ở Bắc Yên cũng không tệ, bên phía triều đình chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ Hạng Long giao phó là được.

Còn trong giang hồ, võ lâm Bắc Yên ngoại trừ đại phái như Đại Quang Minh Tự khá khó chơi, những thế lực khác đều không cường đại như võ lâm Đông Tề, Sở Hưu cũng ứng phó thuận buồm xuôi gió.

Cho nên nếu không có gì bất ngờ, Sở Hưu thật sự muốn kinh doanh tấm bảng hiệu Trấn Võ Đường này, lặng lẽ phát triển thế lực.

Thậm chí Sở Hưu đã để người của Trấn Võ Đường chia ra các chức vụ, phát triển đủ loại bộ ngành, mặc dù còn non trẻ nhưng chim sẻ tuy nhỏ mà lục phủ ngũ tạng đều đủ cả.

Có người chuyên lo chuyện tình báo, mặc dù nguồn tin tức và tốc độ truyền tin không sánh nổi người buôn tin của Phong Mãn Lâu.

Cũng có thể chế tạo binh khí, mặc dù không chế được tới bảo binh.

Còn có người chuyên chế đan dược, mặc dù giờ chỉ tạo được Hồi Huyết Đan.

Hiệu quả mặc dù hơi kém nhưng ít nhất cũng rất toàn diện, dưới trướng Sở Hưu đã có một mô hình thế lực hoàn chỉnh, không chỉ có vũ lực.

Ai mà ngờ Hạng Long lại chơi y một vố như vậy, thỏ còn chưa chết đã bắt đầu tính cách làm thịt chó săn.

Lần này do Sở Hưu cũng muốn tới vùng Cực Bắc đào bảo vật Lục Giang Hà lưu lại cho nên không thể không đáp ứng. Nhưng lần tiếp theo không biết được Hạng Long còn định làm chuyện gì nữa, cho nên Sở Hưu cũng phải chuẩn bị từ sớm.

Bên này của Sở Hưu tạm thời không cách nào rời khỏi Bắc Yên, cho nên sau khi Mai Khinh Liên báo cho Ngụy Thư Nhai, Ngụy Thư Nhai bèn tự tới đây.

Trong mật thất của Trấn Võ Đường, Sở Hưu thi lễ với Ngụy Thư Nhai nói: “Ngụy lão, thời điểm này mà còn phải phiền lão nhân gia ngài tới đây, vãn bối thật sự xấu hổ.”

Sau khi Đại chiến chính ma kết thúc, nhưng cường giả Chân Hỏa Luyện Thần hầu hết đều bế quan, xem như dưỡng thương, coi như bế quan tiêu thụ những thứ kinh nghiệm linh cảm nhận được từ trận chiến đó.

Lần này Sở Hưu vừa mở miệng, Ngụy Thư Nhai bèn lập tức tới, coi như nể mặt Sở Hưu.

Ngụy Thư Nhai gõ gõ chân nói: “Không sao không sao, lão già ta số khổ, nhân lúc còn hoạt động được thì làm thêm vài việc. Nếu không thêm mấy năm nữa khéo có muốn làm gì cũng chẳng được nữa rồi.

Sao nào, ta nghe Mai nha đầu nói ngươi bị tiểu tử Hạng Long kia gài bẫy, giờ còn muốn tính kế ngược lại triều đình Bắc Yên?”

Sở Hưu lắc đầu nói: “Không phải tính kế Bắc Yên, mà là tên Hạng Long này quá mức bạc bẽo, còn chưa qua sông đã định hủy cầu rồi.

Hắn bất nhân đương nhiên ta cũng không cần làm theo đạo nghĩa gì rồi.

Hạng Long của Bắc Yên không hổ danh hùng chủ thế hệ này, hắn còn sống cho dù ta muốn gây chuyện tại Bắc Yên cũng chẳng có năng lực này.

Nhưng giờ theo ta được biết, Hạng Long không sống được lâu nữa. Nhánh Ẩn Ma ta có lẽ có cơ hội chiếm lấy Bắc Yên!”

Ngụy Thư Nhai nhíu mày thật sâu, suy nghĩ một hồi rồi mới nói: “Nếu Hạng Long sắp chết, có lẽ Bắc Yên sẽ rối loạn một thời gian.

Nhưng lực lượng hoàng tộc Bắc Yên không yếu, lại thêm những hoàng tử Bắc Yên kia mặc dù dù không ai sánh được với Hạng Long nhưng cũng chẳng quá kém, loạn thế này chỉ loạn một thời gian cuối cùng sẽ bình ổn lại.

Cho nên cơ hội cho chúng ta nhúng tay không nhiều.

Sở Hưu lạnh nhạt nói: “Trong tình huống bình thường thì đúng, nhưng nếu chúng ta nhúng tay, Bắc Yên sẽ không chỉ đơn thuần là loạn một thời gian như vậy.”

Ngụy Thư Nhai sửng sốt một hồi sau đó cười ha hả nói: “Suýt nữa quên mất, tiểu tử ngươi trước nay luôn âm hiểu, ham hiểu mấy chuyện thế này nhất.”

Ngụy Thư Nhai đánh giá Sở Hưu âm hiểm không phải là đang mắng y. Lời này trong Ma đạo lại là khen ngợi.

Nếu hắn không khen Sở Hưu âm hiểm chẳng lẽ lại khen y lương thiện?

Ngụy Thư Nhai vung tay lên nói: “Chuyện động não cứ giao cho người trẻ tuổi các ngươi. Lão phu già rồi, đầu óc phản ứng không theo kịp, không xen vào nữa. Chỉ cần ngươi thấy nắm chắc là được, còn cần làm gì cứ nói thẳng với ta.”

Sở Hưu trầm giọng nói: “Giờ Hạng Long chưa chết, có điều chúng ta phải chuẩn bị thật tốt mới được.

Ta mời Ngụy lão tới thật ra có một yêu cầu, đó là cần nhờ Ngụy lão dùng mạng lưới quan hệ của mình khiến người bên phía ngài hay những người có quan hệ tốt với ngài âm thầm tập trung tại Bắc Yên. Để ta nghĩ cách lặng lẽ thu xếp bọn họ vào triều đình Bắc Yên.

Tạm thời những người này không cần làm gì, chỉ cần ẩn nấp thật kỹ là được, chờ khi ta đưa tin báo, mọi người cùng hd.!”

Mai Khinh Liên ở bên cạnh nghe vậy rùng mình.

Nàng không biết kế hoạch của Sở Hưu là gì, có điều xếp nhiều người như vậy vào triều đình Bắc Yên, rõ ràng Sở Hưu không có hảo tâm gì, một khi phát động uy thế tuyệt đối vượt ngoài tưởng tượng.

Hơn nữa đối với Ngụy Thư Nhai, chuyện này cũng là một lựa chọn cần suy tính kỹ.

Sở Hưu chơi lớn như vậy, thực lực hoàng tộc và triều đình Bắc Yên lại không yếu, một khi xảy ra vấn đề sẽ là đả kích nghiêm trọng đối với nhánh Ẩn Ma. Nói chính xác hơn là đả kích nặng nề đối với chi của Ngụy Thư Nhai.

Thật ra bao năm như vậy, Ngụy Thư Nhai không như những đại lão khác của nhánh Ẩn Ma khai tông lập phái hay thu nhận đệ tử, nhưng số người dưới trướng hắn lại không ít.

Những người này không tính là thủ hạ của Ngụy Thư Nhai, cũng không tính là đệ tử của hắn, nhưng đều hết sức cung kính với hắn.

Những người này hoặc kính ngưỡng bản thân Ngụy Thư Nhai, dù sao ngày trước hắn cũng là một trong Cửu Thiên Sơn Ngũ Đại Thiên Ma. Đây là sống lưng cuối cùng của nhánh Ẩn Ma, chỉ với thân phận đó Ngụy Thư Nhai cũng đáng được bọn họ kính ngưỡng.

Còn có những người như Chử Vô Kỵ, là võ giả nhánh Ẩn Ma từng nhận ân tình của Ngụy Thư Nhai, cũng cam tâm tình nguyện đi theo Ngụy Thư Nhai làm tùy tùng.

Chỉ cần Ngụy Thư Nhai mở miệng, những người này sẽ không cự tuyệt.

Nhưng chính vì vậy đối với đại sự như vậy Ngụy Thư Nhai lại càng phải cẩn thận, nếu không sẽ chôn vùi tính mạng của rất nhiều võ giả trong chi của hắn, đặc biệt còn là những người tin tưởng mình như vậy; Ngụy Thư Nhai sẽ rất đau lòng.

Nửa ngày sau Ngụy Thư Nhai mới trầm giọng hỏi: “Ngươi nắm chắc được bao nhiêu phần?”

Sở Hưu lắc đầu nói: “Nói không chính xác được, mọi chuyện xảy ra không ai dám chắc trăm phần trăm thành công.

Ba phần dựa vào mình, bảy phần dựa vào trời, ta chỉ có thể nói sẽ làm hết sức mình, còn lại do ý trời.

Tuy nhiên một khi mọi chuyện thành công, nhánh Ẩn Ma ta sẽ đặt chân triệt để tại Bắc Yên, trở thành căn cơ sau này.”

Ngụy Thư Nhai thở dài một tiếng nói: “Được rồi, không vấn đề gì, ta sẽ về bố trí.

Có điều tiểu tử Sở Hưu, chuyện này ngươi nhất định phải thật cẩn thận.

Bọn họ tin tưởng lão phu, giờ lão phu cũng tin tưởng ngươi, hy vọng ngươi không khiến ta thất vọng.”

Sở Hưu nhẹ nhàng khom người nói: “Ngụy lão yên tâm, ngài xem có lúc nào ta làm việc mà không chuẩn bị?”

Nói xong, Ngụy Thư Nhai trực tiếp quay người đi khỏi, trong mật thất chỉ còn lại Mai Khinh Liên và Sở Hưu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận