Côn Luân Ma Chủ

Chương 1657: Ta muốn tất! 2

Đây là tranh chấp giữa hai vực, những người khác đang bị Sở Hưu chấn nhiếp, đánh cho ngây ngẩn, lúc này thấy Sở Hưu phách lối như vậy, ai nấy lao nhao hừ lạnh, trực tiếp tiến tới.

Lần này Lục Tam Kim không cần phải bảo, trực tiếp dẫn người đi theo Lục Giang Hà, bảo vệ bên cạnh Sở Hưu.

Nhưng Sở Hưu lại lắc đầu nói: “Lục huynh, thứ này rất hữu dụng đối với tu vi của ta hiện tại, có thể nhường ta không?”

Lục Tam Kim sửng sốt nói thẳng: “Đương nhiên không thành vấn đề.”

Sở Hưu là người của Hoàng Thiên Các bọn hắn, quan trọng nhất là thực lực của Sở Hưu cao như vậy, y đã mở miệng, cho dù là Xung Thu Thủy cũng sẽ cân nhắc, càng không nói tới Lục Tam Kim vốn luôn cho rằng mình nợ ân tình của Sở Hưu.

Một võ giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền ngăn trước mặt Sở Hưu, kiếm khí trong tay như sương khói, kiếm mang sắc bén như tê thiên liệt địa, chém ra một khoảng thế giới.

Trên đỉnh đầu Sở Hưu, một võ giả Đại Thiên Môn tay không bày trận, chỉ trong giây lát đã bố trí xong một tòa Ngũ Hành trận pháp, theo sát kiếm khí của Thiên Hạ Kiếm Tông, bao vây xung quanh Sở Hưu.

Cực Lạc Ma Cung thế lớn, khoảng hai võ giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, một người bị trọng thương, một người cười lạnh lấy ra một cây cờ lớn dựng thẳng dưới đất. Chớp mắt sau gió cuốn mây tan, ma khí ngút trời, ngưng tụ thành một ma tướng cầm binh khí đánh về phía Sở Hưu!

Võ giả Chiến Võ Thần Tông kia từng thấy Sở Hưu xuất thủ nên khá e ngại y, lúc này chứng kiến tất cả võ giả Nam Vực đều đã ra tay, hắn cũng cắn răng lao về phía Sở Hưu.

Chỉ trong chớp mắt, bốn cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền cùng tấn công Sở Hưu, ngay cả Lục Tam Kim cũng nghiêm nghị hẳn lên.

Võ giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền bên Lăng Tiêu Tông định tới tiếp viện, Hiên Viên Vô Song lại vung tay lên ngăn cản hắn.

“Vô Song, đây là tranh chấp giữa Đông Vực và Nam Vực, chúng ta không thể trơ mắt nhìn đối phương bại trận được. Đến lúc đó Nam Vực sẽ nhắm vào chúng ta.”

Lăng Tiêu Tông đều biết ân oán giữa Sở Hưu và Hiên Viên Vô Song, hắn còn tưởng Hiên Viên Vô Song định bỏ đá xuống giếng.

Hiên Viên Vô Song trầm giọng nói: “Lâm sư thúc yên tâm, ta tự có phân tấc.”

Dứt lời, Hiên Viên Vô Song quát lớn với Sở Hưu: “Sở Hưu! Muốn ta giúp ngươi cũng được, sau khi thành công Lăng Tiêu Tông ta và Hoàng Thiên Các chia đều bảo vật ở nơi này, không quá đáng chứ?”

Tuy Hiên Viên Vô Song cuồng ngạo nhưng hắn cũng biết phân tấc.

Hắn là người thừa kế của Lăng Tiêu Tông trong tương lai, nếu cứ hành động theo cảm tính của mình, tuy không đến mức khiến Lăng Tiêu Tông từ bỏ hắn nhưng chắc chắn sẽ suy nghĩ, rốt cuộc để hắn làm người thừa kế có phù hợp hay không. Dù sao trong Lăng Tiêu Tông không phải chỉ có mình hắn là đệ tử trẻ tuổi có hy vọng đột phá cảnh giới Võ Tiên.

Sở Hưu gật đầu nói: “Đúng là không quá đáng, nhưng ta muốn hết, không thể chia đều.”

“Sở Hưu, ngươi muốn chết à!”

Ánh mắt Hiên Viên Vô Song lóe lên vẻ lạnh lùng, nói với võ giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền của Lăng Tiêu Tông: “Lâm sư thúc, ngươi cũng thấy đấy, rõ ràng là Sở Hưu này không muốn hợp tác với Lăng Tiêu Tông ta. Lát nữa chúng ta không cần ra tay, đợi hắn và võ giả Nam Vực liều mạng lưỡng bại câu thương rồi tùy tình hình mà xuất thủ!”

Thấy Sở Hưu đã giao thủ với võ giả Nam Vực, Lâm sư thúc kia cũng bất đắc dĩ lắc đầu.

Đám người trẻ tuổi này đúng là thiếu cái nhìn về đại cục, hắn cũng có thể nhận ra Hiên Viên Vô Song vẫn oán hận Sở Hưu, còn Sở Hưu kia không ngờ tới lúc này rồi mà còn muốn ăn mảnh, đúng là không thể nói lý.

Bốn võ giả Nam Vực tấn công, lúc này Lục Tam Kim cũng không nhịn được, chỉ thấy bất đắc dĩ.

Theo hắn thấy, Sở huynh đúng là tự tin quá mức, trong thời điểm này nếu lá mặt lá trái với Lăng Tiêu Tông, để Lăng Tiêu Tông ra tay, bọn họ còn có sức đánh một trận.

Kết quả hiện tại Lăng Tiêu Tông ở bên cạnh quan sát, bọn họ lại phải chịu áp lực nặng nề.

“Lão Lục, giúp ta ngăn cản cái gã của Cực Lạc Ma Cung.” Sở Hưu trầm giọng nói.

Võ giả Cực Lạc Ma Cung khả năng chiến đấu chính diện chưa biết ra sao nhưng thủ đoạn quỷ dị thì tầng tầng lớp lớp, rất đáng ghét.

Ví dụ như lúc trước giết giao thủ với Minh Huyền Vũ, rõ ràng là mình áp đảo đối phương nhưng vẫn để đối phương chạy trốn.

Chỉ nói một câu thôi, kiếm của võ giả Thiên Hạ Kiếm Tông đã tới trước mặt.

Phá Trận Tử sắc bén cực hạn chém ra, Hồng Trần Phiêu Miểu Trảm dung hợp đao ý Phá Tự Quyết, một đao này sắc bén tới mức đủ để xé rách tất cả lực lượng quy tắc, hai bên va chạm lập tức bộc phát ra luồng phong mang cực hạn.

“Cấm!”

Lúc này võ giả Đại Thiên Môn lại niết ấn quyết, ngay khoảnh khắc Sở Hưu xuất đao, trận pháp lập tức khóa chặt lại.

Thật ra võ giả Nam Vực này lúc bình thường không hề liên thủ đối địch, thậm chí hai bên còn có một chút mâu thuẫn.

Nhưng mọi người đều là cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, cho dù là võ giả của Đại Thiên Môn chủ yếu nghiên cứu tạp gia trận đạo nhưng cũng thân kinh bách chiến, lúc này phối hợp tuy không đến mức hoàn mỹ nhưng cũng có thể tìm đúng vị trí của mình, không có sơ hở.

Thần Vực khai mở quanh người Sở Hưu, trong lĩnh vực sương mù mông lung, ngũ hành điên đảo rối loạn, gần như chỉ chớp mắt sau trận pháp mà võ giả Đại Thiên Môn bố trí đã bắt đầu sụp đổ!

Võ giả Đại Thiên Môn kia lập tức biến sắc, đây là lĩnh vực quái gì vậy? Thậm chí lực lượng trong đó đã hoàn toàn thoát khỏi quy tắc thiên địa của thế giới này.

Lúc này võ giả của Chiến Võ Thần Tông cũng xuất quyền theo sát phía sau!

Võ giả Chiến Võ Thần Tông tu luyện cơ thể, am hiểu chém giết cận chiến.

Võ giả Chiến Võ Thần Tông này có tu vi thân thể ngang với Sở Hưu khi tu luyện chân hỏa luyện thể. Thậm chí trên thân thể của hắn lấp lóe từng tầng ánh kim, không sợ thần binh chém lên, không sợ lực lượng Thần Vực của Sở Hưu xâm lấn, một quyền đánh ra như long trời lở đất!

Một khắc sau, lực lượng quanh người Sở Hưu lại đột nhiên co rút lại.

Tất cả lực lượng xung quanh, kiếm khí của võ giả Thiên Hạ Kiếm Tông, lực lượng trận pháp của võ giả Đại Thiên Môn, còn có làn sương máu mang khí huyết sát cường đại xung quanh, tất cả đều bị Sở Hưu hấp thu sạch sẽ!

Thần hình y lập tức phình to, chỉ trong giây lát đã hóa thành ma thần cao mấy trăm trượng.

Ngay khoảnh khắc thi triển Pháp Thiên Tượng Địa, Sở Hưu như sinh ra liên hệ kỳ diệu nào đó cùng động thiên phúc địa này, không ngờ lại xuất hiện một luồng rung động, những làn sương máu kia chủ động tràn vào người Sở Hưu, khiến thân hình y lại cao thêm mười trượng.

Nhưng Sở Hưu không kịp suy nghĩ, y đấm ra một quyền, lực lượng cực hạn đó lập tức mang tới lực lượng càng cường đại, khiến cho phương viên trăm trượng đều bị lực lượng này đè ép triệt để, phát ra một tiếng nổ vang!

Khoảnh khắc này, võ giả Thiên Hạ Kiếm Tông, võ giả Đại Thiên Môn, thậm chí bọn Lục Giang Hà cũng nhanh chóng thối lui.

Võ giả Chiến Võ Thần Tông đứng mũi chịu sào kinh hãi vô cùng, trong lòng đầy hối hận.

Bạn cần đăng nhập để bình luận