Côn Luân Ma Chủ

Chương 982: Không tưởng tượng nổi 2



Cuối cùng mặc dù Đại Long Đao của Doanh Bạch Lộc vỡ vụn, nhưng trên Phương thiên họa kích của Lã Phụng Tiên cũng xuất hiện một vết rạn, thậm chí ma khí quanh người hắn cũng mỏng manh hơn một chút, lô ra gương mặt vẫn anh tuấn nhưng hai mắt đã phủ kín ma khí.

Doanh Bạch Lộc không hề dừng lại, lần này cương khí màu đen trực tiếp ngưng tụ thành long thương mang theo khí thế một đi không trở lại đâm về phía Lã Phụng Tiên. Hai bên lại giao chiêu, mỗi lần đều gây ra chấn động vô cùng kinh khủng.

Mọi người ở đây nhìn không chuyển mắt, hai người này giao thủ cực kỳ đặc sắc. Thậm chí có thể nói phần lớn tông sư võ đạo ở đây đều không dám chắc thắng được Lã Phụng Tiên và Doanh Bạch Lộc.

Lực lượng của Lã Phụng Tiên cường đại vô cùng, đi theo con đường súc lực ép người.

Còn căn cơ lực lượng của Doanh Bạch Lộc cũng hết sức cường đại. Chỉ xét theo lực lượng đơn thuần, hắn cũng không yếu hơn Lã Phụng Tiên bao nhiêu.

Quan trọng nhất là con đường võ đạo của Doanh Bạch Lộc vốn là biển ảo huyền bí. mặc dù hắn không dùng binh khí nhưng lại có thể dùng cương khí ngưng tụ ra bất cứ loại binh khí nào. Có thể nói hắn dùng binh khí nào cũng cực kỳ điêu luyện, tuy không thể đứng đầu so với võ giả cùng cấp nhưng ít nhất số người so được với Doanh Bạch Lộc chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Ngay lúc hai người giao chiến tới thời khắc mấu chốt, Sở Hưu lại đột nhiên cau mày.

Trong đầu hắn, Lục Giang Hà cũng lên tiếng cười nói: “Vị tiểu lão đệ kia của ngươi sắp thua rồi, tiểu tử Doanh gia kia rất không bình thường.

Thương Thủy Doanh thị, tổ mạch của hắc long. Mặc dù phần lớn thời điểm đám Doanh thị này đều rất khiêm nhượng giấu tài, có điều không thể không phủ nhận đệ tử thời đại nào của Doanh gia đều không yếu.”

Sau khi Lục Giang Hà dứt lời, cương khí màu đen quanh người Doanh Bạch Lộc dâng lên tới cực hạn.

Tay niết ấn quyết, những cương khí màu đen kia hóa thành hắc long quay quanh người hắn, sinh động như thật, ý cảnh lại trở nên bất đồng.

Bất cứ võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất nào cũng dùng được thủ đoạn dùng cương khí ngưng tụ thành vật. Thậm chí theo lý luận võ giả có yếu hơn nữa cũng làm được, chỉ cần cương khí phóng thích được ra ngoài là đủ.

Nhưng người thật sự làm được tới mức ngưng vật có thần lại không có mấy.

Hơn nữa quanh người Doanh Bạch Lộc không chỉ có một con hắc long mà ngưng tụ ra hai con, ba con, bốn con, cuối cùng thậm chí hình thành chín con hắc long. Một tiếng gầm vang lên, chín con hắc long ầm ầm đánh xuống, bao phủ Lã Phụng Tiên vào trong vây giết!

Phương thiên họa kích của Lã Phụng Tiên múa lên điên cuồng,hai mắt hắn đã hóa thành màu đỏ sẫm. Ma Thần Vô Song Kích như thật sự có uy lực của ma thần, ma uy kinh khủng kia khiến mọi người xung quanh lao nhao biến sắc.

Thật ra trước đó mọi người đều không coi Lã Phụng Tiên là người trong Ma đạo.

So với Sở Hưu, hành động của Lã Phụng Tiên quả thật rất ‘lương thiện’.

Hắn hầu như không làm việc ác gì, mặc dù cũng giết không ít người, nhưng bình thường đều là người ta muốn giết hắn, hắn mới giết người.

Nhưng lúc này nhìn bộ dáng của Lã Phụng Tiên, nói hắn không phải người trong Ma đạo, ai mà tin nổi? Ít nhất tính theo công pháp, Lã Phụng Tiên quả thật là người trong Ma đạo, không thể thoát được.

Sau khi ma khí quanh người Lã Phụng Tiên dâng lên tới cực hạn, Phương thiên họa kích trong tay hắn đã phủ đầy vết rạn, cuối cùng một tiếng nổ lớn vang lên, hoàn toàn sụp đổ.

Binh khí tan nát, ma khí quanh người Lã Phụng Tiên cũng tiêu tán.

Bên phía Doanh Bạch Lộc lại khác, chín con rồng quanh người hắn không biến mất mà dung nhập vào cơ thể hắn, khiến khí thế của hắn càng ngày càng mạnh, cói cùng đạt tới một độ cao mới, trực tiếp bước vào cảnh giới tông sư võ đạo.

Phương Thất Thiếu đứng bật dậy biến sắc, bất giác phun ra một câu chửi: “Mẹ nó chứ!”

Trận chiến của Doanh Bạch Lộc và Lã Phụng Tiên, mặc dù nhìn thì Doanh Bạch Lộc thắng nhưng thực tế Lã Phụng Tiên cũng không thua.

Lần này hắn thua chỉ do binh khí nằm ở thế yếu, nếu hắn vận dụng thần binh Vô Song, Doanh Bạch Lộc đừng hòng thắng được như hiện giờ.

Đương nhiên một khi Lã Phụng Tiên dùng thần binh Vô Song, Doanh Bạch Lộc chắc chắn cũng có thủ đoạn khác. Nhưng đến lúc đó hai bên không phải tỷ thí nữa mà là giao đấu liều mạng.

Ngược lại đối với chuyện Doanh Bạch Lộc bước vào cảnh giới tông sư võ đạo, mọi người chỉ thấy kinh ngạc lúc đầu, sau đó lập tức bình tĩnh lại.

Trước đó Doanh Bạch Lộc đã đứng hạng ba Long Hổ Bảng, nhưng thực tế ai cũng biết Doanh Bạch Lộc rất ít khi xuất thủ, cực kỳ khiêm nhượng nhưng một khi hắn xuất thủ toàn lực thậm chí có thể tranh đoạt vị trí hạng nhất với Phương Thất Thiếu. Cho nên lúc này hắn dựa vào trận chiến với Lã Phụng Tiên tiến vào cảnh giới tông sư võ đạo cũng rất bình thường.

Đương nhên Doanh Bạch Lộc thì bình thường,nhưng Phương Thất Thiếu bực mình muốn chết.

Trước đó tâm lý thắng bại của Phương Thất Thiếu không mạnh, hắn không hề để ý tới thứ hạng trên Long Hổ Bảng.

Trương Thừa Trinh, Tông Huyền, lại cả Sở Hưu, đám yêu nghiệt này luôn xếp trước mặt hắn, tội gì hắn phải hao tâm tốn sức tranh đoạt với bọn họ.

Thế nhưng sau khi ba vị đầu đều bước vào cảnh giới tông sư võ đạo, hắn đã bị mấy lão già Kiếm Vương Thành ca thán vài trận liền.

Ai ngờ giờ cả Doanh Bạch Lộc xếp hạng sau hắn cũng đạp cả lên đầu hắn bước vào cảnh giới tông sư võ đạo trước. Chuyện này chắc chắn sẽ khiến mấy lão già kia càng thêm tức giận. Phương Thất Thiếu có thể tưởng tượng được sau khi về Kiếm Vương Thành mình sẽ phải nghênh đón chuyện gì.

Ngồi xuống ghế trở lại, Phương Thất Thiếu ảo não xoa xoa đầu, hắn đột nhiên ngẩng đầu lên thở dài một tiếng nói: “Đa tình xưa nay không lưu hận, Doanh Bạch Lộc thật sự là người si tình, lần này hắn đột phá e là bị tình gây thương tích, tâm cảnh xuống thấp tới cực hạn sau đó thăng hoa đột phá.

Sở huynh, ngươi nói xem liệu ta có nên kiếm người tới yêu một chút, thử nghiệm cảm giác này, không khéo cũng đột phá được nhỉ?”

Sở Hưu liếc hắn một cái nói: “Yêu cầu của ngươi rất đơn giản. Xuân Nguyệt Lâu ở Yên Kinh Thành có tình yêu mười lượng bạc một đêm, cũng có tình yêu trăm lượng bạc một đêm.

Ngươi muốn thử thì cứ tới, chỉ cần ngươi chịu được, ta sẽ bố trí cho.”

Phương Thất Thiếu vô thức định nói cám ơn, sau đó hắn lại lập tức cảm thấy không thích hợp, Phương Thất Thiếu hắn anh tuấn tiêu sái ngọc thụ lâm phong thiên tài tuấn kiệt, chẳng lẽ chỉ xứng tới thanh lâu tìm kiếm tình yêu?

Lúc này giữa trận, Doanh Bạch Lộc chắp tay với Doanh Bạch Lộc một cái nói: “Đa tạ Lã huynh.”

Nói xong, Doanh Bạch Lộc ném bình Thanh Long Ất Mộc Hồi Thiên Hóa Sinh Đan rồi định đi khỏi.

Lúc này Phúc bá lại hạ giọng nói với Doanh Bạch Lộc: “Đại công tử, đã tới đây rồi chờ tham gia xong Nghênh Kiếm Đại Hội rồi hãng đi.”

Doanh Bạch Lộc kinh ngạc nhìn Phúc bá một hồi.

Lúc trước Phúc bá cực kỳ phản đối chuyện hắn theo đuổi Nhan Phi Yên.

Nhan Phi Yên không đáp ứng tình cảm của hắn, theo Phúc bá thấy nữ nhân Nhan Phi Yên kia còn không xứng với đại công tử nhà hắn.

Hơn nữa theo Phúc bá, đám nữ nhân Việt Nữ Cung kia chắc chắn không có ai là người tốt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận