Côn Luân Ma Chủ

Chương 1661: Sở Hưu ra tay kịp thời

Phương Ứng Long hét lớn với Lệnh Hồ Tiên Sơn, bản thân đã theo đó trốn thoát.

Không thể đánh tiếp.

Đối phương đã nổi sát tâm, đây là một sát cục. Hắn mà chết thì đại chiến giữa Đông Vực và Nam Vực sẽ rất căng thẳng!

“Rút lui? Các ngươi không đi nổi.”

Thanh Lê Kiếm Giới của Mộ Bạch Sương bắt đầu thu về trong người, tất cả khí thế xung quanh hắn dần dần nội liễm, trên trường kiếm tỏa ra phong mang chói mắt, như vầng mặt trời hàng lâm.

Một cái bóng mờ hiện lên trên người Mộ Bạch Sương, giống hắn tới tám phần mười, nhưng hoàn toàn do kiếm khí ngưng tụ thành.

Hư ảnh đó đâm ra một kiếm, toàn bộ thiên địa đều bị kiếm này che lấp. Trên trời dưới đất đầu đâu cũng là kiếm khí, chớp mắt đã xoắn nát cửu long của Phương Ứng Long, kiếm khí thay thế quy tắc của thiên địa, khiến khe hở trước mặt Phương Ứng Long bị lấp đầy.

Một kiếm, phong thiên!

“Tư Không Già La, dốc toàn lực xuất thủ, Nhan Bi Phong mau dùng bí pháp Cực Lạc Ma Cung giết người đi!”

Mộ Bạch Sương vừa dùng kiếm khí cực mạnh phong tỏa vết rách, vừa truyền âm tới Tư Không Già La và Nhan Bi Phong.

Tuy giữa các võ giả Nam Vực cũng có không ít tranh chấp, nhưng lúc này cho dù là Nhan Bi Phong kiệt ngạo bất tuần, hành xử điên cuồng, hắn cũng chọn cách nghe chỉ huy của Mộ Bạch Sương.

Lực lượng trên người Tư Không Già La lập tức khuếch trương, khí huyết quanh người phình to, không ngờ chỉ chớp mắt đã hóa thành thân thể ma thần trăm trượng, xuất quyền đánh về phía Lệnh Hồ Tiên Sơn!

Chiêu này của Tư Không Già La rất giống với Pháp Thiên Tượng Địa của Sở Hưu, nhưng lại không phải cùng loại hình công pháp.

Pháp Thiên Tượng Địa là hấp thu thiên địa nguyên khí và mọi lực lượng xung quanh để bản thân ngưng tụ thành thân thể ma thần.

Còn chiêu này của Tư Không Già La lại không phải hấp thu lực lượng mà là bộc phát lực lượng khí huyết tới cực hạn, cũng là một loại thần thông.

Hai loại thần thông này đều có ưu khuyết, Pháp Thiên Tượng Địa uy lực mạnh hơn nhưng lực lượng hấp thu không phải thứ khống chế dễ dàng, chỉ sơ sót một chút thôi là phản ngược lại bản thân.

Còn công pháp của Tư Không Già La vận dụng lực lượng khí huyết, cho nên dễ khống chế hơn, nhưng cực hạn lại không cường đại bằng Pháp Thiên Tượng Địa.

Nhân lúc Tư Không Già La bộc phát, Nhan Bi Phong lập tức thoát thân.

Phía sau hắn, trong vô số ma cung, ma thần gầm thét nhưng lại đồng thời quỳ xuống bái lạy. Chỉ trong chớp mắt, trời đất sụp đổ, phong vân biến sắc!

Vạn ma triều bái!

Thần thông, Thần thông Ma đạo!

Tất cả mọi lực lượng trong thiên địa đều chuyển hóa thành ma khí mãnh liệt, một khắc sau đã trực tiếp lan tràn.

Không ai có tư cách để vạn ma triều bái, trừ phát hiện là ma chủ vô thương, Phương Ứng Long cũng vậy.

Khoảnh khắc này, Phương Ứng Long lập tức biến sắc.

Đúng là hắn là cường giả Võ Tiên bát trọng thiên, nhưng chiêu Cửu Long Tề Tụ vừa bị phá tan vừa rồi đã tiêu hao hết lực lượng của hắn.

Hắn thật sự không ngờ, Mộ Bạch Sương lại có thể dùng kiếm phí phong tỏa thiên địa, cưỡng ép phủ kín vết rách, còn khó khăn hơn hắn xé rách thế giới này!

Lực lượng còn sót lại của hắn đã không đủ để chống lại đòn này, ráng chống đỡ thì cho dù không chết cũng bị trọng thương.

Còn lúc này trọng thương có khác gì bị giết chết?

Ngay lúc Phương Ứng Long không còn cách nào, định bộc phát lực lượng khí huyết cuối cùng để ngăn chặn, hắn lại phát hiện một người ngăn trước mặt mình. Mà người đó, lại chính là Sở Hưu!

Động tác này của Sở Hưu khiến cả Lục Tam Kim cũng giật mình.

Tuy hắn đã nói với Sở Hưu, Phương Ứng Long mà chết thì môi hở răng lạnh, Hoàng Thiên Các thậm chí là toàn bộ Đông Vực sẽ gặp nạn.

Nhưng hiện tại đang là đại chiến của Võ Tiên, bọn họ thậm chí còn không thò tay vào được. Lúc này Sở Hưu ra tay rõ là tự chui đầu vào chỗ chết, thật sự khó hiểu.

Chỉ có Lục Giang Hà biết vì sao Sở Hưu lại ra tay.

Vì Sở Hưu cũng sợ môi hở răng lạnh, nhưng răng của y không phải Hoàng Thiên Các mà là cứ điểm Nam Man mà y thành lập.

Một khi Nam Vực bắt đầu tấn công Đông Vực, như vậy nơi bị ảnh hưởng nhiều nhất chắc chắn là khu vực Nam Man. Đến lúc đó cứ điểm Nam Man của Sở Hưu có còn giữ nổi không?

Tuy Sở Hưu cũng có thể chọn cách phản bội, gia nhập dưới trướng vào tông môn Nam Vực, nhưng như vậy khác nào giao tương lai và tài sản của mình vào tay người khác. Chuyện như vậy là Sở Hưu không muốn làm nhất.

Y đã không muốn làm những chuyện này, vậy chuyện y có thể làm chính là giúp Phương Ứng Long vượt qua kiếp nạn này!

Từ trước tới nay, trong số võ giả mà Sở Hưu giao thủ, mạnh nhất chính là Tân Già La và Huyết Hà lão tổ, cường giả cảnh giới nửa bước Võ Tiên, trong đó Huyết Hà lão tổ còn bị y giết chết.

Nhưng đây là chí cường giả cảnh giới Võ Tiên, hơn nữa còn là loại Võ Tiên ngũ trọng thiên như Nhan Bi Phong. Cho dù là Sở Hưu cũng cực kỳ nguy hiểm.

Cho nên ngay khoảnh khắc Sở Hưu ra tay, y đã bộc phát lực lượng mạnh mẽ nhất.

Huyết Ma Biến Thiên Đại Pháp được y thi triển, khí huyết ngập trời ầm ầm bộc phát, như một cột máu khổng lồ vắt ngang qua trời cao, cắm vào đông đảo lực lượng quy tắc của các cường giả.

“Lão Lục!” Sở Hưu đột nhiên quát lên chói tai.

Lục Giang Hà hiểu ý Sở Hưu, tuy hắn có phần không nguyện ý, nhưng vẫn dùng tốc độ nhanh nhất kết ấn, cũng sử dụng Huyết Ma Biến Thiên Đại Pháp.

Hai người đều biết Huyết Thần Ma Công, đương nhiên lực lượng có thể bổ sung cho nhau.

Sau khi Lục Giang Hà thi triển Huyết Ma Biến Thiên Đại Pháp, trên người y cũng bộc phát ra cột máu ngập trời, nhưng lại kết nối với cột máu của Sở Hưu, truyền lực lượng vào người y.

Vạn Ma Triều Bái, khi luồng lực lượng đó tới trước mặt, quanh người Sở Hưu đã bị Huyết Ma Biến Thiên Đại Pháp nhuộm thành màu đỏ máu.

Nhưng tay y lại niết ấn quyết tỏa ra phật quang cực kỳ mỹ lệ và thuần túy, thánh khiết và rực rỡ vô cùng.

Một đóa hoa sen thập tự xuất hiện trong tay y, chỉ trong chớp mắt, phật quang rực rỡ, Phạn âm hàng lâm!

Thập Tự Liên Hoa Ấn vừa xuất hiện đã trực tiếp đối chọi với Vạn Ma Triều Bái, phật quang và ma khí va chạm, hai lực lượng đối lập không ngừng bành trướng giữa không trung, bùng nổ, hóa thành gió bão vô biên càn quét khắp nơi!

“Phương tông chủ! Còn không mau đi đi!”

Sở Hưu quay về phía Phương Ứng Long quát lớn, trên người y thậm chí xuất hiện một số vết rạn nứt mơ hồ.

Y thật sự không ngăn nổi, thần thông Vạn Ma Triều Bái của Nhan Bi Phong có uy lực mạnh mẽ hơn tưởng tượng của y, cho dù y sử dụng Thập Tự Liên Hoa Ấn khắc chế ma công nhưng vẫn không chống được quá ba giây.

Lúc này Phương Ứng Long đã không kịp suy nghĩ vì sao Sở Hưu lại giúp mình. Quanh người hắn bộc phát một làn sương máu, tay niết ấn quyết, một tòa Lăng Thiên Bảo Tháp như thông thiên triệt địa xuất hiện dưới chân hắn, lại một lần nữa xé rách động thiên phúc địa này.

“Rút lui!”

Sau khi hắn dứt lời, Lệnh Hồ Tiên Sơn lập tức thoát ly trận chiến, chui vào khe hở. Đồng thời Xung Thu Thủy cũng vung tay, mang theo người của Hoàng Thiên Các bỏ chạy.

Phương Ứng Long phất ống tay áo, cương khí cường đại lan tràn, trực tiếp dẫn Sở Hưu và các đệ tử Lăng Tiêu Tông còn lại vào khe hở.

Một khắc sau, Lăng Tiêu Bảo Tháp tiêu tán, còn động thiên phúc địa cũng lung lay như sắp đổ, dường như sẽ vỡ vụn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận